Xung quang trầm trồ khen ngợi, có vài người lấy lòng nịnh nọt làm Bạch Lam vui sướng đắc ý. Cô quay sang chớp chớp đôi mắt dịu dàng nhìn Phong Dật, đưa tay kéo áo Phong Thần hỏi lần nữa
"" Được không ạ?""
"" Cút! Cô không có tư cách đi với chúng tôi, còn nữa cô mau bỏ tay cô ra nếu không tôi không chắc 10s nữa tay cô có còn nguyên vẹn "" PhongThần nhìn cô ta bằng ánh mắt ghét bỏ
Tiểu Thỏ thấy thế thì phì cười, Phong Thần nhà cô bị khiến phích nha, tính sạch sẽ của anh rất mạnh, cô chị ngu ngốc kia dám đụng vào người anh thì không yên đâu.
Đúng như lời cô nghĩ, 10s sau Phong Thần đen mặt xuất ra dị năng đá văng Bạch Lam, cô ta ngã sóng xài, Bạch Lam đau đớn, khuôn mặt đầy nước mặt trông đến đáng thương. Cô ta nhỏ giọng thút thít
"" Tiểu Thỏ! Chị là chị em mà, chị đi cùng em không được sao, em cần gì phãi nói với anh ấy là không được cho chị đi""
Bạch Lam ra vẻ đau lòng khóc oà, ây da! nãy giờ cô rất ngoan ngoãn đứng sau lưng chưa nói câu nào nha~ con mụ này thật nhìu trò.
"" Này, con tiện nhân, chị mày thương mày như vậy mà mày đối xử thế với chị mày à"" Phía sau có ba người đi lên đỡ Bạch Lam dậy, ba người ấy là người quen a~ vị hôn phu, mẹ kế, cha ruột của cô.