Xuyên Qua Thành Vị Hôn Thê Của Vai Ác

Chương 46:




Hoàng Hồng Hải bị bộ dáng kiêu ngạo này của Thịnh Ngật chọc cho tức muốn hộc máu, nhưng hiện tại không phải là nơi để nổi bão, chỉ là dùng ngữ khí áp lực nói "Ngươi thật sự muốn cùng Hoa Lệ náo loạn thành như vậy sao?"
Thịnh Ngật mặt vô cảm nhìn hắn, ánh mắt đen nhánh nhàn nhạt "Không phải các người ra tay trước sao"
Mặt Hoàng Hồng Hải cứng lại, hầm hừ phất tay rời đi.
Người hắn mang đến cũng vội vã chạy theo.
Lúc sau, lại hàn huyên một hai câu, tòa sau khi hội thẩm đã trở lại, thẩm phán tuyên án, phiên tòa đầu tiên của Thịnh Ngật liền kết thúc dễ dàng như vậy.
Bị cáo Hoa Lệ, bồi thường phí tổn thất thanh danh cho Thịnh Ngật tiên sinh, tiền bồi thường thiệt hại tinh thần cộng với các loại phí dụng là hơn hai trăm triệu.
Lúc tuyên cáo, tổng phụ trách chuyên môn phụ trách hoạt động của Hoa Lệ lập tức té xỉu.
Lúc trước là hắn một tay lên kế hoạch cho trận này, vu hãm với lý do không thể sử dụng được thì liền phải thuận tay huỷ hoại đi, sau đó đem vị trí ngôi sao đó cho nghệ sĩ khác của công ty mình.
Cũng là hắn, người bị yêu cầu có trách nhiệm trả giá toàn bộ trước pháp.
Ai bảo lão tổng của Hoa Lệ đã láu cá sớm chuẩn bị tốt việc từ chối sở hữu trách nhiệm.
Đương nhiên khẳng định phải chỉ có mỗi một mình người tổng phụ trách chịu trách nhiệm, còn có một đám thủ hạ của hắn, nhiều ít gì đều chọc phải kiện tụng.
Thịnh Ngật được Tiểu Lý đẩy rời đi, mới ra khỏi cổng lớn toà án đã bị truyền thông chen chúc tới lấp kín.
Nhưng mà cho đến ngày nay, Thịnh Ngật tự nhận là đã không có gì cần phải nói nữa. Ai bảo hắn lần này nhất cử nhất động đã không ngừng đắc tội Hoa Lệ, còn chiếm hết phân nửa vách tường giang sơn truyền thông của giới giải trí.
Lúc trước người ta đưa tin về phốt bôi đen của hắn, cho dù chiếm 80% giới giải trí, nhưng còn dư lại 20%, là có hơi chút liên hệ với hắn hoặc là bản thân thích hắn, cho nên mới không bạo.
Thịnh Ngật không có đáp lời, lên xe với sự bảo hộ của bảo tiêu đã chuẩn bị trước.
Trận kiện tụng đầu tiên kết thúc, ba ngày sau sẽ bắt đầu trận thứ hai, nhưng cái này là một khởi đầu tốt đẹp, làm hắn cả người đều nhẹ nhàng.
Đến tận đây, mấy ngày này, tin tức về cuộc kiện tụng của Thịnh Ngật vẫn luôn treo ở hot search, căn bản không cần người hỗ trợ tuyên truyền, cơ hồ mỗi ngày đều có các loại tin tức liên quan đến vụ án của Thịnh Ngật.
Khi trái dưa lớn kinh thiên động địa này hoành hoành trên mạng, mấy tin tức khác đều không tìm thấy dấu vết tồn tại, không ít chương trình tuy đã phát sóng nhưng cũng không quấy lên được mấy bọt nước.
Chỉ có chương trình "nông gian quan cảnh" mà Hạ Noãn quay là ngẫu nhiên có thể tìm ra một mảnh đường máu, tất cả đều là bởi vì mời khách quý quá lợi hại.
Trận này thanh thế to lớn, cuộc chiến kiện tụng tốn không dưới hai tháng và vẫn còn tiếp tục, nhưng mà mấy tên đứng mũi chịu sào đều đã bị kết án không sai biệt lắm, cũng không có người chống án vì chứng cứ vô cùng xác thực.
Đương nhiên để đạt được thành quả như vậy, đoàn luật sư SU đều mệt đến chết khiếp.
Có một lần, Hạ Noãn xem phát sóng trực tiếp buổi xử án trông thấy được bọn họ dung nhan ngày càng tiều tụy, lúc ăn cơm chiều ngày hôm đó, liền nhịn không được nói với Thịnh Ngật, người không cần phải tự mình ra tòa, suốt thời gian dài ở nhà với Hạ Noãn, nói "Nếu không mời bọn họ ăn cơm đi! Nhìn bọn họ muốn già rồi rất nhiều so với hồi trước."
Cô có chút bội phục cũng như không đành lòng, nhìn này nhóm người thưa kiện, cô cũng học được rất nhiều tri thức pháp luật, biết không dễ dàng, nhưng là bọn họ trợ giúp Thịnh Ngật đòi lại quá nhiều tiền, trong đó có không ít tiền Thịnh Ngật mạnh mẽ chuyển tới thẻ của cô. Lấy tiền này làm cô mạc danh chột dạ, còn trở về nói, Thịnh Ngật liền mặt đen, đầy người âm u. Không có biện pháp, liền nghĩ nhiều bồi thường bọn Thịnh Ngật một chút, mời nhóm người ăn cơm, thuận tiện cho bọn hắn dùng linh khí bổ bổ thân thể, thưa kiện cũng có thể càng lợi hại hơn.
Cổ họng Thịnh Ngật cứng lại, mắt phượng ẩn chứa tia nước, nhìn cô gái ngồi cạnh nghiêm túc mở to mắt, dễ dàng hiểu được ý tưởng của cô ấy, tất cả đều là vì hắn.
Hắn cười khẽ, thanh âm nhu hòa không thể tưởng tượng "Vẫn là em nghĩ chu toàn, Hạ Hạ"
Hai chữ cuối cùng này giống như triền miên hồi lâu ở đầu lưỡi của hắn mới vọng lại, mang theo hương vị hơinhão nhão, mắt phượng càng thêm nóng rực, tầm mắt còn dừng trên mặt Hạ Noãn làm cô cảm giác nhiệt độ khuôn mặt mình đang chậm rãi lên cao, cô không được tự nhiên cắn miếng cua trong miệng, nhỏ giọng lẩm bẩm nói "Anh đừng nhìn tôi như vậy."
Thịnh Ngật nhướng mày, thấy gương mặt trắng nõn của cô đang ửng đỏ nhàn nhạt, ôn nhu trong ánh mắt đột nhiên lóe lên vài phần nghịch ngợm, tiến đến sát má cô, thấp thấp nói "Tôi nhìn em như thế nào?"
Hạ Noãn bị hắn từng bước tới gần làm cho xấu hổ buồn bực không thôi, gần đây trái tim thường xuyên không nghe cô chỉ huy, hơi thở của cô có chút phì phì, phồng má lên, con ngươi lóng lánh nước trừng hai mắt nhìn hắn, thanh âm nói ra liền nhịn không được mang chút hờn dỗi "Anh nói xem."
Thấy thân mình cô căng chặt, còn thiếu mỗi xù lông lên, Thịnh Ngật mới xem như buông tha cô, duỗi tay bóp bóp khuôn mặt nồn nộn của cô "Ngoan, ăn cơm."
Hạ Noãn hất tay hắn ra, cúi đầu ăn.
Hứa Tĩnh cùng Tiểu Lý ngồi ở bên kia bàn yên lặng liếc nhau, tăng tốc độ ăn cơm, hy vọng có thể mau chóng rời bàn ăn.
Ông trời ơi, cả ngày hôm nay bọn họ đã căng muốn chết.
Trên tòa án lần lượt đạt được thành công, trong lòng Thịnh Ngật áp lực càng ngày càng nhỏ, cả người đều như tắm mình trong gió xuân, tự nhiên cũng bắt đầu hoàn toàn phóng thích chính mình, trở nên càng ngày càng tao nhã.
Câu trên là do mẹ ruột của Thịnh Ngật, Hứa Tĩnh tự mình nói.
Bà còn muốn Hạ Noãn thích ứng nhiều hơn một chút, vợ chồng son sao, phải dính dính như vậy mới tốt.
Hạ Noãn "".
Cô thật không có cách nào thích ứng, bởi vì mỗi khi Thịnh Ngật tới gần, tản ra mị lực thuộc về của hắn, thân thể của cô liền sẽ sinh ra một ít phản ứng kỳ quái, mặt đỏ tai hồng là còn bình thường nhé, chân đều có chút nhũn ra, muốn tới gần hắn, muốn ôm một cái hắn, cũng muốn ôm hắn làm nũng.
Sao lại có thể thế này????
Đang nghĩ ngợi lung tung, một thân ảnh tới ngồi bên cạnh cô, Thịnh Ngật thật tự nhiên đặt tay ở chỗ dựa phía sau lưng cô, như là đang ôm cô, mặt hơi hơi hướng nhìn cô, thân mật hỏi"Suy nghĩ cái gì vậy?"
Hạ Noãn liếc mắt nhìn hắn, miệng nhỏ hơi mím, mông xê dịch, muốn cách hắn xa một chút "Không có gì."
Thịnh Ngật không tin, nhưng thấy cô không muốn trả lời, cũng không tiện ép hỏi, ngược lại bởi vì cô đang nhích ra xa mà ánh mắt trầm xuống, hai bàn tay to bỗng nhiên bóp eo của cô, đem cả người hạ Noãn dịch về hướng của mình một chút"Ngồi xa như vậy làm cái gì!"
Hạ Noãn không nặng, thân hình vừa vặn tốt, Thịnh Ngật hiện tại cũng đang rèn luyện cỏ bắp nửa người trên, nay chỉ cần bóp eo nhấc một cái, không tốn mấy sức cũng đem người dịch đi được, hắn tức khắc đắc ý đến nếu có đuôi chắc cũng vểnh lên tận trời.
Hắn đang muốn nhắc nhở một Hạ Noãn chú ý sức lực mình một chút, lại không nghĩ cô vì không có đề phòng trước, bị hắn bất ngờ dich đi, theo bản năng ngã vào lòng ngực hắn.
Mùa đông ở thành phố A, từng nhà đều sẽ mở máy sưởi, nên ở nhà mặc cũng không nhiều lắm, cũng chỉ mặc một lớp áo đơn bạc. Bây giờ dựa một cái, chỉ cách lớp quần áo mỏng manh, Hạ Noãn liền cảm giác được rõ ràng nhiệt độ cơ thể hắn, lập tức thân mình cứng đờ, nhanh chóng ngồi thẳng lại, không dám dịch.
"Anh hôm nay không có việc gì sao" Hạ Noãn cắn môi, nói lảng sang chuyện khác.
Trong lòng ngực Thịnh Ngật đang có một thân hình nhỏ bé mềm mại, đang muốn thử duỗi tay thăm dò, kết quả người liền đã ngồi thẳng lên rồi. Hắn thở phì phì một chút, chủ động nghiêng về phía Hạ Noãn một chút, nhỏ giọng nói "Theo em thôi."
Khụ khụ... nói loại lời âu yếm này, hắn thật ra cũng hơi thẹn thùng.
Hắn phải cố gắng khắc phục chút gánh nặng tâm lý mới có thể nói ra được lời này.
Nhưng mà cuốn sổ tay hướng dẫn theo đuổi vợ kia cũng không tồi, con gái quả nhiên thích như vậy, nhìn này, Hạ Noãn không phải cùng mình thân cận hơn rất nhiều sao..
Hắn vì thẹn thùng, nên tiếng nói quá nhỏ, Hạ Noãn không nghe quá rõ ràng, vội nghiêng đầu hỏi "Anh nói cái gì"
Khi tầm mắt rơi trên mặt hắn, Hạ Noãn lập tức vội vàng quay mặt đi, hiện tại trên người của người này không biết tại sao lại phảng phất một loại hương vị kỳ quái, thực hấp dẫn người khác.
Thịnh Ngật bị con ngươi hồn nhiên của Hạ Noãn nhìn một chút, mặt lập tức đỏ, dời ánh mắt đi "Tôi đi theo em thôi, lúc trước lo mấy việc kiện tụng bận quá, thường xuyên không ở nhà, hiện tại vừa lúc có chút thời gian, mấy thời điểm quan trọng của kiện tụng đều qua rồi, còn lại đều là mấy chi tiết đơn giản, không cần tôi tham dự nhiều."
Này tuyệt đối là lời nói thiệt tình, hai tháng qua hắn bận quá, bồi dưỡng tình cảm là phải ở chung, càng miễn bàn hiện tại trong lòng hắn còn mưu toan khác nữa, tất nhiên phải nắm chặt thời gian, tiến đến trước mặt người đẹp tạo cảm giác tồn tại chứ, đến lúc đó mới không thất bại.
Hạ Noãn giơ giơ ngón tay, cúi đầu nói "Vậy công ty anh thế nào"
Thịnh Ngật nghe nói đến cái này, cười càng thêm vui vẻ, mắt phượng phảng phất như đang phóng điện "Đã mau chóng thu xếp xong rồi, chờ qua năm mới là có thể tuyên bố."
Sự tình thuận lợi hơn nhiều so với trong tưởng tượng của hắn. Dù là trong khâu chọn lựa nhân tài quản lý, người đại diện, hay là nghệ sĩ có tiềm lực, đều tiến hành thuận lợi vô cùng, cơ bản chỉ cần hắn giơ cành ôliu ra, hầu như mọi người đều trực tiếp đồng ý.
Có thể giống như mẹ hắn nói, Hạ Noãn là phúc tinh nhà hắn, có cô ở đây hết thảy đều thuận lợi.
Hạ Noãn như suy tư gì đó, gật đầu.
Trong lúc này, nông gian quang cảnh cũng đã phát được hơn phân nửa, độ hot càng ngày càng cao, trừ bỏ hai người danh khí lẫy lừng khi xưa sau một thời gian ở ẩn lại nổi lên rầm rộ, Dịch Lương Sanh cũng trở thành nghệ sĩ nhất tuyến chạm tay là bỏng, mà Hạ Noãn, cũng được hưởng lây độ lan rộng này, có được không ít fans.
Fans của cô tự phát tự động thành lập hậu viện, đoàn thể fans, còn giúp đi đánh chiếm bảng xếp hạng linh tinh.
Tuy rằng bất quá so với những nghệ sĩ lưu lượng, fans của cô cũng giống vậy, chỉ là fans minh tinh nhị tuyến.
Đương nhiên mấy chuyện này cô không hiểu, cũng không biết, cô không thích lên mạng, trừ bỏ ngẫu nhiên có thời gian thì xem chương trình bản thân tham gia một chút, không thì đi bán mấy bồn hoa kiếm tiền, còn lại cả ngày đều cùng Hứa Tĩnh cân nhắc các loại món ăn, cuộc sống gia đình thập phần thoải mái.
Mãi đến gần qua năm mới, một chương trình thực tế nữa lại gửi thư mời đến cô.
Mời thông qua Túc Phương, khi hắn tới Thịnh gia thăm Thịnh Ngật, thuận tay mang lại.
Là một cái chương trình thực tế về lữ hành, tên gọi là "cùng các bằng hữu lữ hành".
Khách quý tổng cộng có năm người, trước mắt chỉ mới định ra một khách quý, là Vinh Thù Nhiên, Túc Phương nói, hắn ta là một tiểu thịt tươi mới hot lên mấy năm nay, cũng là đại lưu lượng minh tinh.
Chương trình nghe có vẻ rất thú vị, hiện tại các chương trình về du lịch đều không mấy có kinh phí, toàn kiểu du lịch bụi, con nhà nghèo, thậm chí có khi còn phải đợi thêm tiền đầu tư.
Nhưng cái chương trình này không giống vậy, tổ đạo diễn đã sớm hoàn tất bảng kế hoạch, tổng cộng đi bốn quốc gia, ở mỗi quốc gia làm ba kỳ, tất cả đều quay ở ngoại quốc, các địa điểm quay cũng đã chỉ định và được nghiên cứu ký. So với các chương trình du lịch đương thời, đây quả nhiên là một chương trình đứng đầu đứng đầu, hoàn mỹ từ kế hoạch đến lộ trình, đến lúc đó đi đứng cũng có xe đón đưa, chỉ cần nhóm khách quý nhóm tung ra hết thảy ngón nghề chơi đùa là được.
Còn có thể tự mình mang tiền mua sắm và quà tặng.
Quy tắc hào phóng, ra tay dũng cảm, thật sự là trước nay hiếm thấy.
Giữa các đạo diễn với nhau đều có mối liên hệ.
Túc Phương cực lực đề cử "Noãn Noãn, cái chương trình thực tế này thật sự tốt lắm, đạo diễn là bằng hữu của tôi, tôi bảo đảm nha, cô đi tuyệt đối sẽ không có vấn đề, không ai dám khi dễ cô, hơn nữa khâu cắt nối biên tập cũng sẽ không xằng bậy, thù lao cũng không tồi, 500 vạn, thế nào?"
Thịnh Ngật cũng nhìn hợp đồng cùng nội dung quay trước mặt, cũng tán đồng "Ừ, đúng thật không tồi, em cả ngày ở nhà cũng nhàm chán, đi ra ngoài du lịch cũng khá tốt, nếu đi theo tổ chương trình thì ít ra cũng đảm bảo được an toàn."
Mà Hạ Noãn, vốn dĩ có chút ý tưởng muốn rời xa Thịnh Ngật, lại nhìn thấy cái chương trình này điều kiện tốt như vậy, xác thật cũng động tâm.
Đóng phim điện ảnh cùng gameshow là hoàn toàn khác nhau, ít nhất cô biết là gameshow đều không có kịch bản, tổ chương trình có lẽ sẽ có một số quy tắc nào đó nhưng sẽ không cố tình yêu cầu khách quý làm như thế nào.
Từng có kinh nghiệm tham gia một lần hết sức vui sướng, lần này Hạ Noãn cũng trực tiếp đồng ý "Tốt, hợp đồng này tôi ký, khi nào thì quay?"
"Một tuần sau năm mới, cho mọi người đi chơi đầu năm vui vẻ nha, có nhân tính quá đúng không?" Túc Phương cười hắc hắc, xoa xoa tay, nói "Xem ra cô cũng không phản cảm việc quay mất chương trình thực tế nhỉ, mà nhớ kỹ nha, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nông gian quang cảnh 2 sẽ bắt đầu bấm máy vào khoảng tháng sáu tháng 7 năm sau đó, lần này địa phương quay là vùng sông nước Giang Nam, nhớ rõ còn xếp lịch trình chừa thời gian đó ra nga."
Hạ Noãn nhấp môi cười "Ân, khách quý vẫn là mấy người bọn họ sao"
"Đúng vậy." Túc Phương cảm thấy mỹ mãn mang theo hợp đồng rời đi.
Nghe nói Hạ Noãn lại muốn quay tiết mục, Hứa Tĩnh có chút không nỡ, cũng may biết là năm sau mới bắt đầu quay. "Vậy thì năm nay, chúng ta phải ăn mừng cho hoành tráng một chút, về sau hai đứa nhất định phải tốt càng thêm tốt nha."
Bên kia, bộ phim điện ảnh của Lý đạo diễn cũng đang đua tốc độ để đóng máy trước năm mới.
Sau khi tụ hội chúc mừng đoàn phim đóng máy thành công, Doãn Hòa Uyên liền về đến nhà nghỉ ngơi, cho tới sau năm mới, người đại diện sẽ không an bài công tác cho hắn.
Chỉ là còn chưa kịp nghỉ ngơi hai ngày, kịch bản một chương trình thực tế lại quăng tới đây.
"Tôi không muốn quay chương trình thực tế đâu, rất mệt." Doãn Hòa Uyên sau khi đảo một đảo, người lười nhác nằm ở trên sô pha, TV còn đang chiếu chương trình, trong tay hắn đã cầm một lọ đồ uống lên lên, bộ dáng kháng cự giao lưu.
Hắn từ khi xuất đạo đến bây giờ, trừ bỏ chương trình tuyển tú, không chạm qua mấy gameshow khác, âm nhạc mới là chân ái của hắn.
Biết ngay là như thế này, người đại diện khẽ cười một tiếng, đẩy đẩy mắt kính trên mũi, nói "Hiện tại máy gameshows mới hút fans. Anh cũng đi đóng phim điện ảnh rồi còn gì, sao lại sống chết không chịu quay gameshows?"
Doãn Hòa Uyên hừ lạnh một tiếng, thấp giọng nói "Mấy năm nay ba cái gameshows còn gây ra ít chuyện sao? Lần nào cũng có bất hoà, rồi nhặn xị lung tung, mâu thuẫn với tổ chương trình, rồi còn cắt nối biên tập lộ bản tính thật gì đó đủ thứ"
"Ngưng" người đại diện bất đắc dĩ đem tờ nội dung đặt trước mặt hắn, giải thích nguyên nhân vì sao mình chấp nhất: "Anh nhìn xem đã, cái chương trình này thật sự không tồi, đạo diễn cũng có tiếng là tính tình tốt, mấy gameshows từng quay đều được dư luận hưởng ứng khá tốt, chỉ là lần này quay phim điện ảnh đến hai bộ rồi mới trở về quay gameshow một lần nữa, tuyệt đối có thể nổi."
Doãn Hòa Uyên nhíu mày, nhưng vẫn là nhận tài liệu.
Lúc trước chỉ cần hắn từ chối một chút, người đại diện sẽ không nói thêm, nhưng xem bộ dáng này, cái kế hoạch gameshows này phỏng chừng là thật sự làm hắn động tâm.
Mở tài liệu ra, mặt trên có kế hoạch đại khái, tất nhiên sẽ không tỉ mỉ trình bày hết toàn bộ, nhưng mấy cái quy tắc cũng đã biểu lộ nó không giống mấy chương trình thường.
Doãn Hòa Uyên kinh ngạc "Cảnh trí an bài tốt, kinh phí du lịch đầy đủ đủ, không hạn chế tiền xài cá nhân."
"Đúng vậy." người đại diện gật đầu khẳng định.
Doãn Hòa Uyên tiếp tục xem, hai phút sau, thần sắc kháng cự đã thay đổi, trong mắt thêm vài phần hứng thú, gật đầu "Không tồi, khách quý quyết là ai chưa?"
Hắn không muốn đi chịu khổ, nhưng cái này...
Người đại diện lắc đầu, nói "Mới quyết có hai người, một người Vinh Thù Nhiên, anh cũng từng tiếp xúc qua đó, còn một người là từ gameshows đang nổi "nông gian quang cảnh", khách mời người đẹp Hạ Noãn, nghe nói tính tình cũng tốt, cũng không kiêu ngạo bốc đồng."
Hắn ngơ ngẩn "Hạ Noãn? "
Người đại diện gật đầu "Ừ, anh biết cô ta à?"
Lần trước Doãn Hòa Uyên đóng phim điện ảnh, người đại diện bận theo một người khác, vẫn chưa qua phim trường lần nào, chỉ có trợ lý qua, có một số việc không biết.
Doãn Hòa Uyên rũ mắt, làm như không có việc gì cười cười, thấp giọng nói "biết, lúc quay phim của Lý đạo diễn ấy, cô ấy cũng đóng một vai nhỏ, cũng có cảnh phối diễn với tôi."
"Tính tình thế nào?"
"Khá tốt." Đầu lưỡi liếm liếm cánh môi, hắn lại lần nữa mở tài liệu ra, rũ mắt nghiêm túc nhìn, che dấu phức tạp trong đôi mắt.
Người đại diện cũng không nghĩ nhiều, Doãn Hòa Uyên còn nhỏ, chính hắn cũng có nói, không đến 25 tuổi sẽ không yêu đương, bởi vậy bình tĩnh nói "Vậy là tốt rồi, sau năm mới một tuần bắt đầu quay, trong khoảng thời gian này tranh thủ nghỉ ngơi đi."
"Ừ." Doãn Hòa Uyên cười cười, đem hợp đồng ký xong đưa cho người đại diện.
Chờ cửa lớn phòng hắn đóng lại, trong phòng không còn ai khác, Doãn Hòa Uyên mới châm rãi giải toả áp phun ra một hơi, thần sắc có chút hoảng hốt.
Trong đầu lại lặp lại cảnh khi đóng phim điện ảnh, Hạ Noãn mặc đồ diễn màu cam cười duyên bổ nhào vào trong lòng ngực hắn, hình ảnh vừa chuyển một cái, lại biến thành cô mặc váy áo bằng lụa hồng mỏng manh, lộ ra một phần xương quai xanh cùng bả vai, cánh tay tinh tế, dải lụa hồng quấn quanh cánh tay rồi rũ xuống, thân hình quyến rũ nhiều vẻ tươi cười kiều mị, ánh mắt như câu hồn.
"Đồ ngốc"
Trong phòng vang lên một tiếng thấp thấp, cũng không biết là đang nói ai.
Tác giả có lời muốn nói: hắn là tốt, sẽ không theo đuổi nữ chủ, chỉ là nhịn không được đáp ứng, đừng mắng, hắn tồn tại là có ý nghĩa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.