Xuyên Sách: Tiểu Tình Nhân Bá Đạo Của Bạch Thiếu

Chương 10:




      "Tôi không ngừng rào hét trong tuyệt vọng, có lẽ tiếng hét thê lương của tôi đã làm cảm động trời cao, ông ấy đã nghe và thật sự đã xuất hiện.."
     "Ngay khi gặp được ông ấy tôi không khỏi bàng hoàng, nhưng cũng rất vui mừng, tôi chạy ngay đến quỳ dưới chân ngài.."
     "Cầu xin ngài ấy giúp đỡ tôi trừng trị những kẻ độc ác kia, nhưng thật tiếc khi ngài ấy đã từ chối.."
      "Việc này sẽ làm trái với lẽ thường, ngày ấy không thể giúp được tôi, là một người tạo ra vạn vật, không thể chỉ vì tôi mà làm đảo lộn mọi thứ được..". Truyện Trọng Sinh
  Cô gái trẻ đẹp kia có vẻ buồn bã một chút, giọng nói cũng trầm ngâm rồi lại tươi cười nói tiếp..
      "Mặc dù là vậy, nhưng ngài ấy nói sẽ phá lệ một lần để giúp tôi, sau đó đưa tôi đến đây đoàn tụ với mẹ.."
      "Ngài ấy còn bảo rằng vài ngày nữa sẽ có một cô gái chết đi, linh hồn của cô ấy sẽ lưu lạc đến đây, mà cô ấy cũng tên là Tưởng Gia Tuệ.."
       "Cô ấy sẽ thay tôi tiếp tục sống tiếp, sẽ là người thay thế tôi để báo thù bọn người kia, nếu tôi đồng ý hoán đổi.."
       "Cho nên tôi và mẹ đã ở đây đợi cô đến, ngay khi vừa gặp cô, tôi đã chắc chắn cô là người đó, tôi thật sự rất vui khi cô đến.."
   Mà Tưởng Gia Tuệ lúc này thật sự không thể tin được những gì mình đang nghe thấy, nghi ngờ hỏi lại..
      "Nói như vậy thì cô đã chấp nhận việc hoán đổi thân xác, để linh hồn của tôi xuyên đến đây sống trong cơ thể của cô.."
  Càng không thể ngờ rằng, chỉ vì một vài câu nói trong lúc tức giận khi đọc xong cuốn tiểu thuyết kia, đã phải xuyên không đến đây...
  Có lẽ ông trời muốn mình giúp cô gái này, vậy thì mình sẽ làm người tốt một lần vậy, giúp nguyên chủ này lấy lại mọi thứ thuộc về mình vậy, cũng xem như mình đã lập thêm được một công đức cho đời sau vậy..
      "Đúng vậy, trước lúc cô xuyên đến đây thì tôi đã cố tình để mẹ kế và em gái mình đánh chết, chỉ có như vậy thì cô mới có thể nhập vào thân xác của tôi.."
   Cô gái trẻ đẹp kia không một lời che giấu, thật lòng nói hết mọi chuyện cho Tưởng Gia Tuệ biết, với hi vọng cô ấy sẽ đồng ý giúp mình...
      "Vậy cô không sợ tôi sẽ bỏ đi đến nơi khác để tránh phiền phức, không giúp cô báo thù hay sau.."
         "Bây giờ tôi đã không còn gì để mất, thì sao phải sợ nữa chứ, nhưng tôi vẫn rất tin tưởng vào con người của cô.."
        "Ngay khi vừa nhìn thấy cô, tôi đã biết cô là một người tốt, chắc chắn sẽ đồng ý giúp tôi.."
           "Còn nếu cô không muốn giúp vậy thì xem như tôi không may mắn vậy, đám người độc ác kia vẫn sẽ tiếp tục nhỡn nhơ hại người..."
Cô gái trẻ đẹp kia rất tự tin nhìn vào Tưởng Gia Tuệ, đôi mắt long lanh đầy sự hi vọng nói...
      "Được, vì sự tín nhiệm này của cô, tôi sẽ không làm cô thất vọng, tôi sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành, cô cứ yên tâm mà an nghỉ đi.."
 Tưởng Gia Tuệ nắm chặt tay cô gái trẻ đẹp kia tự tin mình sẽ làm được, cô cũng không muốn thể cứ vậy mà làm ngơ được, lương tâm sẽ không ngừng cắn rứt...
     "Cảm ơn cô, Tưởng Gia Tuệ.."
     "Không cần phải cảm ơn đâu, chúng ta gặp nhau cũng xem đã là có duyên, giúp cô cũng như giúp tôi vậy.."
     "........"
  Hai người trò chuyện thêm một lúc, cô gái trẻ đẹp kia thấy thời gian cũng đã đến liền đứng dậy, nhìn Tưởng Gia Tuệ cười mãn nguyện nói...
      "Được rồi, không còn sớm nữa, cô nên quay về rồi.."
 Tưởng Gia Tuệ nghe thấy vậy cũng vội vàng đứng dậy, đúng là cô nên quay lại rồi, nếu chậm trễ mọi thứ sẽ rất khó kiểm soát...
      "Tôi về rồi, vậy còn hai người sẽ đi về đâu.."
  Trước khi đi Tưởng Gia Tuệ vẫn muốn biết hai người họ sẽ đi về đâu đây...
      "Chúng tôi sẽ lên thiên đường, biến thành những ngôi sao lấp lánh, sẽ luôn dõi theo bảo vệ cô.."
  Cô gái trẻ đẹp kia chỉ tay lên bầu trời đầy mây xanh mỉm cười mãn nguyện nói...
      "Được rồi, cô mau đi đi, chậm trễ trời sẽ sáng mất.."
  Tưởng Gia Tuệ ngạc nhiên với câu nói của cô gái trẻ đẹp kia, không phải trời vẫn đang là buổi trưa sau, sau lại sợ chậm trễ trời sẽ sáng chứ...
  Mặc dù rất thắc mắc nhưng cô vẫn không hỏi gì thêm nữa, trong lòng thầm suy nghĩ...
       **Cô ấy nói vậy chắc chắn phải có nguyên do của nó, mình phải nhanh chóng quay về thì hơn..**
   Sau đó nhanh chóng đi theo hướng cánh tay cô gái trẻ đẹp kia đang chỉ, không quên vẫy tay chào tạm biệt hai người họ...
  Nhưng chưa đi được mấy bước, một giọng nói trầm ấm phía sau đã vang lên, tuy có chút bất ngờ nhưng cô vẫn đoán được đó giọng nói của người mẹ...
      "Cô gái nếu có việc khó giải quyết, cháu hãy quay về nhà họ Giang, vào phòng của ta sẽ có một số thứ cháu cần dùng đến đấy.."
   Có lẽ từ lúc gặp nhau đến giờ, đây là lần đầu tiên bà ấy cất tiếng nói, cũng như là lần cuối cùng gặp mặt...
       "Cảm ơn dì, cháu sẽ ghi nhớ thật kĩ ạ.."
   Tưởng Gia Tuệ lễ phép gật đầu với bà ấy, không quên nói lời cảm ơn, sau đó đi nhanh về phía truớc...
      


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.