Cứ nghĩ anh sẽ cứ sống một mình như vậy cho đến hết đời, thì ngay lúc này tiểu Thần Thần lại không ngừng rục rịch đứng dậy..
Càng động vào cô, tiểu Thần Thần lại càng có phản ứng mạnh mẽ hơn, anh cũng không hiểu thế nào, nhưng có lẽ anh đã tìm được người con gái của đời mình...
Sau đó liền nhếch môi cong bạc tình cười lên một cái đầy ma mị, nhìn xuống cô gái mà thì thầm...
"Mặc dù tôi không biết rõ lai lịch của em thế nào, nhưng tiểu Thần Thần của tôi lại quá thích em thì phải làm thế nào đây.."
"Haiizz.."
Nói đến đây liền thở dài một cái, trầm ngâm nhìn cô một lúc rồi mới nói thêm...
"Nhưng cho dù em là người thế nào đi nữa, thì tôi cũng sẽ bắt em ở cạnh mình.."
"Dù thế nào cũng phải bắt ép sinh thật nhiều tiểu Bảo cho tôi.."
"Có như vậy thì nhà họ Bạch mới không còn sợ, không có người nối dõi nữa.."
Sau đó liền cảm thấy cái danh nghĩa vị hôn thê kia của Diệp Tuyết, chắc cũng không cần dùng đến nữa...
Anh cũng không cần phải vì ông nội mà nhượng bộ bọn họ hết lần đến lần khác, nghĩ đến đây anh liền nhìn cô mỉm cười gian xảo...
Cả cái đất Hải Thành này ai cũng biết là anh không có hứng thú với phụ nữ, nhưng chỉ duy nhất với mỗi Diệp Tuyết là anh có thể đến gần, cũng như chạm tay...
Còn về chuyện kia thì cả hai lại chưa từng, vì Diệp Tuyết luôn tìm lý do để từ chối, cô ta lo lắng nếu cả hai xảy ra chuyện đó, mà tiểu Thần Thần lại không có phản ứng, thì mọi chuyện coi như chấm hết...
Trong khi nhà họ Diệp lại rất cần sự chống lưng của Bạch gia, để làm mưa làm gió trên đất Hải Thành này...
Nhưng không thể ngờ rằng cả nhà Diệp gia lòng tham quá lớn, không ngừng đưa ra rất nhiều điều kiện vô lý...
Mà Bạch lão cũng vì đặt hi vọng quá nhiều vào việc Diệp Tuyết sẽ sinh cháu nối dõi cho mình, đồng ý hết mọi điều kiện của Diệp gia...
Nhưng đúng là ông trời thật có mắt, ngay lúc này lại ban tặng cho anh một người con gái ngon miệng lại xinh đẹp như thế này...
**Anh Thiếu Thần, người ta là con nhà gia giáo đấy, em không thể chưa cưới mà đã đến nhà sống cùng anh được, bố biết sẽ đánh chết em đấy..**
Bạch Thiếu Thần ngẫm nghĩ câu nói của Diệp Tuyết thì nhếch môi cười khiển, nhưng khi nhìn vào người con gái nằm yên bất động kia...
"Ngoan ngoãn thế này không phải tốt hơn cô ta sao......"
Không chần chừ liền đưa tay vuốt nhẹ một bên gò má cô gái mà thì thầm, anh có thể cho Tưởng Gia Tuệ mọi thứ, nhưng không phải vì vậy mà cô được nước lấn đến giống như Diệp Tuyết kia..
"Cho dù em có vừa miệng tôi đi nữa, thì cũng chỉ có thể làm tình nhân mà thôi.."
"Còn chuyện làm Bạch phu nhân người người kính nể thì phải để thời gian, xem biểu hiện của em thế nào đã.."
Ngay khi vừa dứt lời, anh liền bắt đầu lao vào cuộc vận động không hồi kết...
Cảm nhận lớp vải ren có phần vướng víu, bàn tay rắn chắc không một chút chần chừ mà xé toạc, khiến cho chiếc váy ngủ rách ra làm hai mảnh...
Thân hình quyến rũ vì không được che chắn kĩ lưỡng, nhanh chóng phơi bày trước mắt người đàn ông, hai hạt đậu đỏ vì bị tác động mà dựng đứng dậy...
Anh càng nhìn càng thêm say mê cảnh đẹp tuyệt sắc trước mặt mình, sau đó liền đặt môi mình vào đó hôn...
Chiếc lưỡi ranh mãnh liên tục vờn quanh, lâu lâu lại miết nhẹ một cái thêm phần kích thích...
Một bên tay còn lại cũng không chịu ở yên, không ngừng nhào nặn thành đủ mọi hình dạng, đến nỗi in hằn vết đỏ...
Qua một lúc liền cảm thấy chán chê thì mới chuyển sang bên còn lại, tiếng..chóp chép...vang vọng cả căn phòng, khiến người nghe cũng phải đỏ mặt vì xấu hổ...
Sau đó liền cảm thấy mình rất cầm thú, khi chưa được sự cho phép của cô gái đã động chạm thế này, có vẻ không đúng lắm..
"Nếu bây giờ em tỉnh lại, nói mình không muốn thì tôi sẽ dừng lại, còn im lặng thì tôi sẽ coi như em đồng ý đấy...."
Bạch Thiếu Thần quan sát một lúc, thấy cô vẫn cứ im lặng như vậy thì nhếch môi cười hài lòng lên tiếng...
"Em không nói gì thì xem như em đã đồng ý rồi đấy nhé, sau khi tỉnh lại thì đừng có mắng tôi cầm thú đấy.."
Ngay sau đó liền bắt đầu vào công việc khám phá vùng đất huyền bí, nhìn nơi đó không ngừng trào dâng thủy triều mà thích thú...
Không nói không rằng liền đưa một ngón tay vào sâu mà khám phá, tầng tầng lớp lớp mụn thịt không ngừng quấn chặt.....
Cảm thấy vẫn chưa đủ anh liền cho thêm hai ngón, rồi ba ngón vào đó mà khuấy đảo liên tục, đến khi mỏi rã rời mới lưu luyến rời khỏi...
Ngay khi ngón tay vừa rời ra khỏi hang động huyền bí thì một cơn thủy triều trào ngược ra ngoài, trong vô cùng ướt át....
Cảm thấy quá hoang phí anh liền trực tiếp dùng miệng hút sạch, từ từ tận hưởng hết dư vị ngọt ngào vào sâu trong cổ họng...
Sau khi cảm thấy đã đủ mới lưu luyến rời khỏi, đứng dậy tháo bỏ chiếc khăn tắm vướng víu ném hết xuống sàn, tiểu Thần Thần cũng dần được lộ diện...