Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 126:




Cố Như sau khi sống lại một đoạn thời gian ngơ ngác ngác, một lòng nghĩ làm sao tìm được Tề Tĩnh, đoạt được lần gặp đầu tiên, còn lại không rảnh nghĩ tới cái khác.
Thẳng đến sau khi nhìn thấy Tề Tĩnh, tâm tư của cô ta đều đặt trên bao vây chặn đường.
Khi cô sinh ra suy nghĩ đánh vào nhược điểm của Cố Vân Thái, tự nhiên nghĩ tới Khương Nghị.
Cô cũng từng chiếu theo trí nhớ tìm đến Khương gia, liên tiếp ba lần, nhưng mỗi lần đều được cho biết, Khương Nghị không ở nhà, ở bên ngoài cùng cô bằng cẩu hữu chơi đùa.
Khương Nghị là một tên côn đồ, nhưng mối quan hệ tam giáo cửu lưu (Đủ loại người, nghành nghề từ trên xuống thấp, thượng lưu, trung lưu, hạ lưu) đặc biệt nhiều, rất có nghĩa khí, là một thanh thương rất tốt, chỉ cần cô thu phục gã, là có thể thay cô làm rất nhiều chuyện.
Mà mấu chốt nhất chính là, Khương Nghị là chồng thứ hai của Cố Vân Thải! Tình cảm của hai người đặc biệt tốt!
Mười lăm năm sau bọn họ thông qua xem mắt quen biết nhau, nhưng, hiện tại sao lại sớm như vậy?
Khương Nghị khẽ nhíu mày, "Đứa nhóc này là ai? Sao lại biết tôi?”
Đầu óc Cố Như xoay chuyển rất nhanh, cô ta biết Khương Nghị thích người trọng tình trọng nghĩa, nhanh chóng biểu hiện một phen.
“Cố Vân Thải là chị của tôi, tôi...... Trên đường đã nhìn thấy anh đánh nhau, anh tốt nhất vẫn nên cách xa chị tôi ra, chị ấy là một cô gái rất đơn thuần, không cùng đường với anh.”
Sắc mặt Khương Nghị trầm xuống, thật là buồn cười, anh em ruột người ta còn không quản, một đứa nhãi ranh này là cọng hành gì?
“Hải Triều chỉ có hai người em gái, Vân Thải và Vân Khê, tôi đều đã gặp qua.”
Cô Như nở nụ cười ngọt ngào với gã: “Tôi không có ác ý với anh, ngược lại tôi còn cảm thấy anh là một người đàn ông rất có nghĩa khí, làm bạn bè rất tốt, nhưng hi vọng anh có thể hiểu được tấm lòng muốn bảo vệ chị gái của tôi.”
Khương Nghị sửng sốt một chút, là gã hiểu lầm? . Truyện Sủng
Cũng đúng, nếu như gã có con gái, thì cũng không muốn con mình có quan hệ với một tên lưu manh.
Suy nghĩ của cô ta là tốt, em gái muốn bảo vệ chị mình thì có gì xấu chứ?
Tuy nhiên, mỗi quan hệ giữa gã và người nhà vốn rất căng thẳng, cho nên rất hâm mộ quan hệ thân tình hòa hợp bảo vệ lẫn nhau, đối với người có tình có nghĩa đặc biệt có hảo cảm.
“Nhóc tên gì?”
“Cố Như, Như của Như Vi.” Trong lòng Cố Như mừng thầm, cười càng ngọt ngào, cô chỉ biết Khương Nghị là người thưởng thức cái gì, cũng biết loại người thiếu tình yêu này, chỉ cần cho gã một chút ấm áp, gã sẽ coi cô là người một nhà. Khương Nghị vừa định nói gì đó, Cố Hải Ba bỗng nhiên kéo cánh tay gã đi, "Khương Nghị, anh lại đây giúp tôi chuyển đồ.”
Cố Như nhướng mày, chiêu thức của cô còn chưa dùng ra.
Cố Hải Ba nhờ Khương Nghị giúp đỡ dọn bàn cơm, đồng thời, hạ giọng nhắc nhở, "Cố Như là con gái của chú hai tôi, tâm nhãn rất nhiều, lần trước còn xúi giục anh cả đi làm con rể, sau khi bị cự tuyệt, còn đưa Chu Ngọc Khiết tới xưởng, ấn đầu muốn anh tôi nhận hôn sự này..."
Khương Nghị nghe thế liền có chút quen tai, "Chờ một chút, Chu Ngọc Khiết là nhà gái?”
Đây không phải là gia đình mà gã đang theo dõi sao? Cha Chu hiện giờ đang ở trại tạm giam, mẹ con Chu Ngọc Khiết đã không còn người tâm phúc bôn tẩu khắp nơi, nếm hết ấm lạnh của thế gian.
Gia nghiệp to lớn các cô cũng thủ không được, bị mấy đối gia liên thủ ăn hầu như không còn, không có tiền chống đỡ, bọn họ không sống được cuộc sống ngăn nắp xinh đẹp.
Trương gia còn chạy tới làm ầm ĩ, để cho Chu Ngọc Khiết mang theo rất nhiều đồ cưới gả vào Trương gia, ầm ĩ túi bụi.
Cố Hải Ba cười lạnh một tiếng, "Đúng, anh không biết có bao nhiêu quá phận, người ta đều châu thai ám kết, còn ép buộc anh tôi đi đổ vỏ, đúng là mặt dày vô liêm sỉ.”
(*) châu thai ám kết: ý là tằng tịu với người khác rồi vụng trộm mang thai.
Thần sắc của Khương Nghị rất phức tạp, gã hiểu lai lịch Chu gia hơn bất cứ người nào, chính gì thế gã mới nghĩ không ra: “Rốt cuộc Cố Như có mưu đồ gì?”
Tuổi còn nhỏ như vậy đã biết tính toán? Có thể sao? Nhưng ngẫm lại Cố Vân Khê, mười bốn tuổi đã làm ra ăng ten Teletubbies, làm ra cả một đường dây phiếu quốc khố này.
Con gái nhà họ Cố tựa hồ đều rất thông minh, người thông minh cũng dễ dàng đi sai đường.
Mặt Cố Hải Ba lộ vẻ khinh bỉ, "Không ngoài ái mộ hư vinh, không muốn thấy chúng ta tốt, Chu gia có quyền có thế, ngón tay tùy tiện rò rỉ ra, cũng đủ cho nó ăn.”
“Gần đây, nó tiếp cận chị hai tôi, tôi lo lắng nó sẽ bán chị hai tôi cho một người đàn ông lớn tuổi để đổi lấy tiền.”
Cậu chỉ thuận miệng nói, lại chuẩn xác nói trúng một phần chân tướng.
Mặt Khương Nghị tái mét, thưởng thức Cố Như toàn bộ hóa thành chán ghét, có lòng dạ thì cũng không có gì, nhưng tính kế người thân thì không phải người.
“Cô ta tuổi còn nhỏ đã tâm cơ như vậy, trưởng bối trong nhà không quản sao?”
“Tổ truyền xấu xa.”
Khương Nghị:...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.