Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 134:




Chú cảnh sát nhìn đến hoa cả mắt, "Cháu có thể đi lại trong sân trường, rất nhiều giáo sư đều biết cháu.”
“Đúng, cháu thường xuyên đến, bọn họ đều là giáo viên tốt.” Cố Vân Khê vô cùng cảm kích những giáo sư đức cao vọng trọng này.
Vài phút sau, giáo sư Trương liền vội vàng chạy về, là chạy, chạy đến mặt đỏ bừng.
“Đi, tôi đưa em đến trường thi, cách đây có xa không?”
“Hơi xa, nhưng em có xe ba bánh.” Giờ khắc này, Cố Vân Khê vô cùng may mắn vì mình nhất thời ngứa nghề đã cải tạo xe ba bánh một phen.
Nếu không, lần này thật sự phải thua.
“Cho em mượn chút văn phòng phẩm đi.”
“Được.”
Giáo sư Trương nhìn thấy xe ba bánh thì sửng sốt một chút, "Đây là em cải tạo?”
“Đúng vậy.”
Dọc theo đường đi, giáo sư Trương đều nghiên cứu chiếc xe, "Em quả thật có thiên phú về máy móc.”
Kỹ thuật khuếch đại của ăng ten Teletubbies còn chưa bị phá giải, có thể thấy được cô lợi hại đến mức nào.
Cố Vân Khê khẽ cười nói, "Thiên phú về máy tính của em cũng tạm được.”
Trương giáo sư nhịn không được hung hăng khen một đợt, "Vậy cũng quá được, em một tháng liền học xong một năm chương trình học đại học, ngộ tính cao là thứ hiếm gặp, em thật sự không cân nhắc đến máy tính chuyên nghiệp sao?"
Cố Vân Khê từng học qua máy móc điện tử, cô không muốn học lại những thứ này, hơn nữa những thứ này còn lâu mới theo kịp thời đại trước đây của cô.
Lúc này đây cô muốn thi vật lý, một đường băng hoàn toàn mới, hơn nữa, vật lý và điện tử cơ giới cũng hỗ trợ lẫn nhau, càng có thể thông hiểu đạo lí.
“Em cảm thấy có thể kết hợp cả hai, thầy cũng biết em học rất nhanh, có thể chiếu cố hai chuyên ngành lớn.”
Giáo sư Trương im lặng, rất quật cường, "Trong vòng bốn năm em còn phải lấy được bằng thạc sĩ.”
Sau đó ra nước ngoài du học, lấy được học vị tiến sĩ, đây là một con đường thông thường.
“Cái này không phải là vấn đề.” Chỉ số thông minh của Cố Vân Khê quả thật rất cao, hơn nữa còn rất cố gắng, học tập rất chăm chú.
Chú cảnh sát nghe hai người nói chuyện, quả thật trái tim mệt mỏi quá. Có loại ưu thương chỉ số thông minh bị đè nén.
Cố Vân Khê nhìn ra ngoài, thở dài: "Không đúng, em còn chưa chắc đã thi tốt nghiệp trung học.”
“Tôi đã xin phê duyệt đặc biệt, cấp trên đồng ý, đã có người đến trường thi chờ.” Lấy thân phận của giáo sư Trương, có thể trực tiếp đối thoại với bộ phận giáo dục.
Là bổ sung một tấm khảo chứng, cũng không phải mở cửa sau lên đại học, không tính là vấn đề mang tính nguyên tắc.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi đủ xuất sắc, có thể để cho người khác phá lệ cho ngươi.
Bất cứ lúc nào, nhân tài đặc biệt đều có đãi ngộ đặc biệt.
Khi Cố Vân Khê tới cổng trường thi, tiếng chuông bắt đầu thi đã vang vọng toàn trường.
Sắc mặt Cố Hải Triều tái nhợt, có phải không còn kịp hay không? Trong khoảng thời gian ngắn, tay chân anh như nhũn ra.
“Anh cả, đừng hoảng hốt, chúng ta còn có thời gian mười lăm phút.” Đến muộn một tiếng thì không thể vào trường thi.
Trước cổng trường, một nhân viên công tác nhìn qua, cao giọng nói, "Là bạn học Cố Vân Khê sao? Giấy báo thi của em ở chỗ tôi.”
Cố Vân Khê nhảy mạnh xuống xe ba bánh, chạy như bay tới, một tay tiếp nhận giấy báo thi, nhìn kỹ, sau khi xác nhận không thành vấn đề thì liền nói một tiếng cám ơn.
Cô vẫy vẫy tay về phía sau, "Em vào đây.”
Giáo sư Trương ở phía sau lớn tiếng nói, "Cố Vân Khê, tâm tính nhất định phải ổn định, đừng bị quấy nhiễu. Em phải tin tưởng, em là ưu tú nhất, không ai có thể ngăn cản con đường em đi tới.”
“Được.” Cố Vân Khê giơ tay phải lên, giơ một chữ V, đây là tư thế thắng lợi.
Nhìn bóng dáng cô xông vào, nhanh chóng biến mất ở trước mắt, hai chân Cố Hải Triều mềm nhũn, tê liệt ngã xuống đất, nước mắt chảy xuống.
Đoạn đường này kinh tâm động phách, quả nhiên quá kích thích.
Anh đã phải cố gắng chống đỡ, hiện tại chống đỡ không nổi nữa, hù c.h.ế.t anh rồi.
“Giáo sư Trương, em gái tôi sẽ vượt qua kỳ thi, đúng không?” Hoàn toàn không có cảm giác chân thật.
Giáo sư Trương rất hiểu tâm trạng lúc này của anh, "Đúng, cô ấy vô cùng thông minh, biết rõ giấy báo thi không đuổi kịp, quyết đoán bắt giữ đồng bọn, lưu lại nhân chứng, trước tiên mang theo chú cảnh sát chạy tới xin tôi giúp đỡ, mỗi một bước đều giẫm đúng, có thể nói là ứng đối như sách giáo khoa, toàn bộ quá trình cô ấy đều bình tĩnh đến cực điểm, có dũng có mưu.”
Phàm là sai một bước, cô sẽ không vào được trường thi này.
“Cô ấy không chỉ có IQ siêu cao, còn có nội tâm cường đại, cho nên không cần lo lắng cô ấy bị chuyện này ảnh hưởng mà thi rớt.”
Tim Cố Hải Triều vẫn đập thình thịch, nghĩ mà sợ không thôi, "Thật sự sẽ không ảnh hưởng đến sự phát huy của con bé?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.