Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 321:




“Đúng là hồ nháo, cô ấy xuống bếp lúc nào chứ?” Khương Nghị vẻ mặt không thể nào hiểu được: "Còn nói cái gì mà nấu cơm rất ngon, họ nghe ai nói? Đây không phải nói mò sao? A, không đúng, đầu óc của tôi hiện có chút loạn, luôn cảm giá có chỗ nào đó không đúng. A, Tiểu Khê, cô nói mau, là chỗ nào không đúng đây?
“Người Chu gia không phải là coi trọng tôi mà người bọn họ coi trọng là chị hai. Chị hai tôi quả thật trù nghệ rất cao, trầm tĩnh dịu dàng, phù hợp cách nói của bọn họ. "Cố Vân Khê nhíu mà: “Đúng rồi, anh, lúc anh giới thiệu em chỉ nói là em gái, không có báo tên.”
Cô đã nói rõ như vậy, không ngờ bọn họ lại ngu xuẩn như thế.
Cố Hải Triều nghe thấy biến sắc, bọn họ là hướng Cố Vân Thải mà tới sao? Nói đi cũng phải nói lại, Cố Vân Khê đi học ở xa như vậy, cảm giác tồn tại của cô ở Hải Thành không cao, gần như không ai biết cô là người của Cố gia.
Cố Hải Ba cũng nghĩ tới điểm này, mặt đều tái, em gái cậu thông minh lanh lợi, nhưng chị hai cậu lại đơn thuần ôn nhu, không có nhiều tâm kế như vậy.
Còn không có chờ cậu nổi giận, Khương Nghị là người đầu tiên phản ứng lại: "Cô nói, bọn họ là nhắm vào A Thải? Lão già kia là muốn cưới A Thái? Mẹ kiếp, tôi muốn đi g.i.ế.c c.h.ế.t hắn, lão súc sinh, cặn bã..."
Khương Nghị tức giận mắng đối phương một trận, mắng đặc biệt khó nghe. Nhưng sau khi gã phát tiết xong, vừa quay đầu lại liền phát hiện tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm mình.
Trong lòng gã có chút sợ hãi: "Sao lại nhìn tôi như vậy?”
Cố Vân Khê nheo mắt lại: "Chúng tôi cũng không có kích động như anh.”
Khương Nghị đỏ mặt, tầm mắt không tự chủ được nhìn đi hướng khác, nói:"Cái kia... Cái này...chứng tỏ hai người chưa đủ quan tâm…”
“Cái gì? "Cố Hải Ba hung hăng trừng gã một cái.
Khương Nghị vỗ vỗ trán, cười nói: "A, tôi lại nói sai rồi, tôi là muốn nói, các người là người làm đại sự, nên đủ bình tĩnh, hỉ nộ ái ố không biểu hiện ra trên mặt..."
Cố Hải Ba không tin gã: "Anh, em hoài nghi hắn đang mắng chúng ta.”
Cố Hải Triều hừ lạnh một tiếng: "Không phải hoài nghi mà đúng là như vậy.”
Nói xong, hai anh em đồng loạt nhào tới, đánh Khương Nghị một trận, ba người loạn thành một đoàn.
Không ai đi qua ngăn cản, bọn họ càng giống như đùa giỡn hơn, ra tay cung tương đối nhẹ.
Cố Vân Thải Nghe được tiếng cãi nhau, thật vất vả mới rảnh tay chạy ra nhìn một chút, cô thấy em gái cô vần bình tĩnh ngồi, nên cũng an tâm chạy về phòng bếp tiếp tục nấu ăn. Có em gái ở đây, sẽ không xảy ra chuyện gì.
Ồn ào đủ rồi, Khương Nghị lo lắng hỏi: "Tiểu Khê, làm sao bây giờ?
Cố Vân Khê ở Cố gia chính là trụ cột tinh thần của bọn họ: "Tôi sẽ đi xem một chút.”
Cố Hải Triều phản ứng dữ dội nhất: "Không được, em không thể đi.”
“Anh, không vào hang hổ làm sao bắt được hổ con? "Cố Vân Khê nói có chút khoa trương, thật sự thì chuyện cũng không đến mức đó: “Em chỉ đi xem bọn họ đang có quỷ gì, chúng ta cũng không thể để chị hai thật sự đi qua đó được.”
Có một người trăm phương ngàn kế ở gần nhà mình, cô cũng không thể an tâm đến trường học được. Cô nhất định phải lật đổ được người này, tuyệt đối không thể để lại hậu hoạn.”
“Không được, ai cũng không được đi. "Cố Hải Triều nổi giận nói.
“Em sẽ không chủ động động thủ, nhưng nếu người ta đã chủ động muốn c.h.ế.t đến như vậy, thì em cũng sẽ không khách khí. Hơn nữa, bên cạnh em còn có chị Triệu, ai cũng không động đến em.”
“Chị Triệu không phải chỉ là bảo mẫu sao? "Cố Hải Ba có chút kỳ quái hỏi.
Khóe miệng Cố Vân Khê hơi nhếch lên, nói: "Ừ. Chị ấy là bảo mẫu chăm sóc sinh hoạt thường ngày của em, cũng chính là vệ sĩ bảo vệ an toàn cho em.”
Có một số việc cô không thể nói, cũng không tiện nói, chỉ có thể ám chỉ một chút như vậy cho bọn họ hiểu.
Khương Nghị nghe vậy ngây ngẩn cả người, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại: “Không phải, không phải loại mà tôi đang nghĩ chứ?”
Anh em Cố gia hai mặt nhìn nhau, phản ứng đầu tiên chính là, em gái của bọn họ lại làm chuyện kinh thiên động địa gì nữa đây?
Đáng tiếc, tất cả đều là cơ mật, có một số việc bọn họ không thể hỏi được.
Tựa như chuyện cô tạm thời quyết định xuất ngoại du học, cũng là bởi vì có nguyên nhân đặc biệt nào đó.
Cố Vân Khê thay một bộ quần áo, thần thái sáng láng đi ra ngoài nói: "Chị Triệu, chúng ta đi chơi thôi.”
"A, chúng ta đây là đi gây sóng gió nha~yêu quái, xem ngươi chạy đi đâu~”
Mọi người:...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.