Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 351:




“Cùng nhau mở nhà xưởng?”Cố Hải Triều sửng sốt một chút, lập tức cười nói: “Em ấy chuyên tâm học tập, những thứ khác đều không quan tâm.”
Lúc trước khi Cố gia mua đất xây nhà máy, ông Trần cảm thấy việc ấy quá mạo hiểm, còn khuyên can Cố Hải Triều, nhưng ai có thể d.a.o động quyết định của Cố Vân Khê?
Chờ việc buôn bán nồi cơm điện bùng nổ, ông Trần lại muốn hợp tác, nhưng Cố Vân Khê đã bàn bạc xong xuôi với Tề Thiệu.
Lúc ấy, cha Trần tuy không nói gì, nhưng nghĩ tới vẫn là có chút không thoải mái.
Cha Trần khẽ thở dài một hơi, ông vẫn rất hối hận, lúc trước theo Cố gia cùng nhau mua đất mở nhà máy thì bây giờ tốt rồi.
Hai nhà cùng nhau kinh doanh ăng-ten Bảo Bảo sẽ kiếm được không ít, ông lại không có tầm nhìn xa như vậy.
Nói cho cùng, vẫn là tư tưởng người làm ăn có chí hướng nhỏ, không dám mạo hiểm.
Lúc này Cố gia càng ngày càng tốt, hưng thịnh như mặt trời ban trưa, Trần gia lại bắt đầu xuống dốc.
“Hải Triều à, gần đây làm ăn trượt dốc quá, cháu xem có thể chia một phần quyền tiêu thụ nồi cơm điện cho bọn chú không?”
Từ sau khi dựa vào ăng-ten Bảo Bảo làm giàu, nhà ông ta mỗi ngày một khác, vừa mua nhà vừa mua xe, bạn bè thân thích lại càng cô đỡ cha con bọn họ thật cao, cuộc sống gia đình tạm ổn trôi qua rất đẹp.
Hơn nữa, lúc trước mở rộng tuyển rất nhiều nhân viên, hiện tại làm ăn trượt dốc, những nhân viên này làm sao bây giờ?
Cố Hải Triều cười khổ một tiếng, điều này bảo anh nói thế nào? Dù sao cũng là sư phụ có ân với mình.
Cố Hải Ba biết chỗ khó xử của hắn, giành mở miệng trước: "Cái này không được đâu, chúng cháu đã sớm ký hiệp nghị với tập đoàn Tề thị, nếu vi phạm hợp đồng phải bồi thường tiền, bồi thường gấp mười lần.”
Cha con Trần gia hít một ngụm khí lạnh, gấp mười lần? Quá độc ác đi? “Không thể thương lượng một chút sao?”
Cố Hải Ba không nói gì, đã nói như vậy còn thương lượng cái rắm?
Tiền của Trần gia cũng kiếm không ít, đã kiếm được tiền mà người bình thường cả đời cũng không kiếm được, hẳn là nên thỏa mãn rồi.
“Không thể thương lượng, tập đoàn bọn họ rất chính quy, có bộ phận pháp luật chuyên môn, mời vài luật sư nổi tiếng chuyên xử lý tranh chấp hợp đồng. Trừ phi, Trần gia có thể đối kháng bộ phận pháp luật của Tề thị.”
Cha Trần có nhân mạch rộng, nhưng chỉ giới hạn ở bản địa Hải Thành, ông nào dám cùng người ta đánh nhau kiện tụng? Cũng chỉ có thể từ bỏ ý nghĩ này.
“Sắp nghỉ hè rồi, cháu để Tiểu Khê tốn chút thời gian nghiên cứu sản phẩm mới đi, nó thông minh như vậy, nhất định có thể làm được.”
Cha Trần không đau lòng, nhưng Cố Hải Triều đau lòng em gái vất vả, cô bôn ba khắp nơi đã gầy thành cái dạng gì rồi?
“Phỏng chừng không được, cô ấy đang chuẩn bị xuất ngoại du học.”
Cha Trần biến sắc: “Cái gì? Sắp xuất ngoại? Sao chưa từng nghe các cháu nhắc tới?”
Cố Hải Triều nuốt ý nghĩ trở lại trong bụng, đổi một câu khác:
"Tạm thời đang có quyết định như vậy, chúng cháu cũng vừa mới biết, chú cũng biết tính cách Tiểu Khê, em ấy đặc biệt có chủ kiến cá nhân.”
Cuối cùng cũng tiễn người đi, không khí trong phòng có chút nặng nề.
Cố Vân Thải mím môi: “Không biết có phải do nhạy cảm hay không, trước khi đi nhìn sắc mặt chú Trần không được tốt lắm.”
Trong lòng Cố Hải Triều như gương sáng: “Dễ chung hoạn nạn, khó chung phú quý.”
Việc gì anh cũng thông suốt, nhưng vẫn thấy khổ sở.
“Đại ca, chúng ta không thẹn với lương tâm là tốt rồi.”Cố Vân Thải nhẹ giọng khuyên một câu: "Chuyện trên đời này không phải do chúng ta quyết định, hết thảy tùy duyên đi.”
“Kỳ thật, chúng ta so với Trần gia chính là có thêm một Tiểu Khê, em ấy thông minh lại có tầm nhìn xa, đã sớm thay chúng ta lót đường tiến lên.”
“Mà Trần gia có tiền liền bắt đầu hưởng thụ, lôi kéo thân thích bằng hữu trải qua ngày lành, không nghĩ đến trải đường cho tương lai rộng mở.”
Cố Hải Ba cười híp mắt: “Đúng vậy, ánh mắt của Tiểu Khê gạt bỏ giới hạn, đầu óc làm ăn cực tốt, có em gái thông minh tài giỏi như vậy, em thật sự là quá hạnh phúc, sau này em phải kiếm nhiều tiền một chút, mua cho em gái tất cả những thứ em ấy muốn.”
“Em cướp việc của anh, anh là anh lớn trong nhà, kiếm tiền do anh phụ trách”.
“Ha ha ha.”
Mùa thi hết thảy gió êm sóng lặng, nhưng đây chỉ là sự yên tĩnh trước cơn bão......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.