Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 406:




Cố Vân Khê chỉ khẽ gật đầu.
Nhìn cô gái quá mức trẻ tuổi trước mặt, trong lòng Sở trưởng khẽ rục rịch: “Cô năm nay bao nhiêu tuổi?”
“Mười sáu”.
Nội tâm Sở trưởng bị kích động cực lớn, ý nghĩ càng thêm kiên định:
“Cô gái, cô đến Sở nghiên cứu của chúng tôi làm việc đi, tôi sắp xếp cho cô chức vị Trợ lý Sở trưởng, cô làm thí nghiệm cần thứ gì cứ nói, Sở nghiên cứu và tôi sẽ dốc toàn lực đáp ứng mọi yêu cầu của cô.”
Ông muốn nhanh chóng cướp tài năng này về Sở nghiên cứu, chỉ với trình độ chuyên nghiệp này đã đủ tư cách.
Nhưng Cố Vân Khê cũng không vui:
“Ở cái tuổi này, việc tôi cần tập trung là chăm chỉ đọc sách, học được bản lĩnh, nâng cao năng lực bản thân báo đáp xây dựng Tổ quốc.”
Sở trưởng hận không thể lập tức đem người đưa đến Sở nghiên cứu của ông, mầm non này thật đáng dốc sức đào tạo:
“Nhưng hiện tại cô đã rất lợi hại, chuyên gia khoa học dữ liệu trong nước có trình độ lợi hại như cô không được bao nhiêu người, giáo viên giảng dạy của cô là ai?”
“Tôi học chuyên ngành vật lý, vật liệu…” Cố Vân Khê có chút khó giải thích: “Xem như tự tìm tòi, nghiên cứu kiến thức đi, tôi tương đối thông minh.”
Sở trưởng ngơ ngác nhìn cô, người nào tự học có thể học đến cấp độ này chứ, đây rõ ràng là thiên tài đỉnh nhất trong số các thiên tài.
Sau đó ông không nhịn được hỏi tiếp:
“Vì sao cô không chọn chuyên ngành về vật liệu, ở phương diện này cô như có tài năng trời cho, người nhà của cô không có ai khuyên bảo cô sao? Cứ tin ở tôi, chỉ cần cô kiên trì đến cùng ở phương diện này, nhất định có thể trở thành nhà nghiên cứu vật liệu hàng đầu Canada.”
Hoắc Vân Sơn là không phải người trong nghề, không có cách nào hiểu được tâm tình kích động của Sở trưởng lúc này, cũng không ý thức được hai loại vật liệu kiểu mới này có ý nghĩa to lớn đến mức nào.
“Khụ khụ, thứ cô ấy am hiểu nhất là điện tử không dây.”
Anh bỗng nhiên nhớ tới cái máy định vị và nghe trộm kia, trước đó không lâu còn muốn cho cô đi bộ đội để chờ đợi một thời gian, nhưng, thế sự khó lường, nha đầu này lại cho ra đời khái niệm máy bay không người lái.
Không, tất cả các dự án đều phải đứng ở phía sau. “Lấy thiên phú của cô, mặc kệ làm cái gì cũng có thể thành công.” Hơn nữa nhìn đi, cô không tốn chút công sức nào cũng có thể thành công, điểm này không thể không phục.
“Khoa học dữ liệu có công dụng lớn hơn, hay là cô đổi sang học khoa học dữ liệu đi, tôi có thể không giấu giếm đem một kiến thức kinh nghiệm cả đời truyền thụ toàn bộ cho cô, tôi cũng có thể mời mấy ông bạn già là giáo sư có danh tiếng trong ngành đến truyền đạt thêm cho cô.”
Ông cực kỳ nghiêm túc muốn đào nhân tài này về dưới trướng, còn tính toán vận dụng hết tất cả quan hệ đến cướp người.
Nụ cười của Cố Vân Khê chân thành hơn: “Cảm ơn ngài quan tâm, nhưng mà hứng thú của tôi đặt ở phương diện khác.”
“Nhưng mà......”
Hoắc Vân Sơn nhịn không được chen vào: “Ngài đừng khuyên nữa, ngài còn khuyên nữa tôi sợ cô ấy chạy đi học ngành tài chính.”
Theo hiểu biết của anh, Cố Vân Khê đối với ngành tài chính cũng cảm thấy rất hứng thú, còn rất biết nghiên cứu, chỉ dựa vào mua bán tín phiếu nhà nước mà kiếm được thùng tiền đầu tiên trong đời, sau đó lại dựa vào giao dịch cổ phiếu để tự do tài chính cá nhân.
Cố Vân Khê liếc anh một cái: “Anh dựa vào cái gì kỳ thị ngành tài chính? Không có công việc nào là sang hèn cao thấp.”
“Không dám.” Hoắc Vân Sơn hùng hồn nói. “Nhưng tôi chỉ nghe nói khoa học kỹ thuật làm đất nước phồn thịnh, chưa nghe nói tài chính cũng có thể làm được điều đó.”
Cố Vân Khê cười ha hả: “Không có tiền cái gì cũng không làm được, phát triển kinh tế cũng rất quan trọng.”
Hoắc Vân Sơn không dám nói tiếp, nha đầu này là người giỏi phản biện từ trong xương cốt, nói câu nào kích thích đến cô thì rước đủ phiền toái.
“Tôi sai rồi, nhưng tôi nhắc cô một câu, cô còn có rất nhiều chuyện phải làm, mau đi nhanh đi.”
Sở trưởng thấy thế, vẫn không nhịn được: “Đúng rồi, cô gái nhỏ, tên cô là gì?”
Hỏi thăm một chút về cha mẹ, gia đình của cô, nói không chừng có thể lay động ý chí của cô gái này, tương lai vẫn có cơ hội đưa người tới Sở nghiên cứu của mình.
Cố Vân Khê ngẩn ngơ, Hoắc Vân Sơn lập tức đứng ra: “Đây cũng là một trong những vấn đề bảo mật.”
Nhìn thiếu nữ đeo khẩu trang không lộ mặt từ đầu đến cuối, Sở trưởng kinh ngạc sợ hãi, đầu óc nhanh chóng nhận ra vài vấn đề mấu chốt, đây chính là đối tượng thuộc diện cần bảo vệ hàng đầu của quốc gia, có cấp bậc an ninh cực cao.
Làm việc cẩn thận đến mức này, đây là lần đầu tiên ông gặp, có lẽ quốc gia gửi gắm kỳ vọng rất lớn ở thiên tài này.
Xem ra mức độ quan trọng của cô vượt xa tưởng tượng của ông, trên người cô còn có sứ mạng quan trọng hơn.
Một thiếu nữ chỉ mới mười sáu tuổi đã đạt được trình độ cao như thế này, cô còn trẻ như vậy, tương lai ắt sẽ tiến xa hơn, rất đáng mong chờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.