Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 438:




Cô biết xu hướng tăng giảm của thị trường chứng khoán R trong tương lai, biết được khi nào thì thời điểm chín muồi, nên tranh thủ bố trí trước.
Nếu bọn họ đã biết nhiều như vậy mà còn để thua, vậy chỉ có thể nói, bọn họ chính là phế vật.
“Về phần các thao tác cụ thể, chúng ta vẫn nên để cho những chuyên gia am hiểu lĩnh vực này đến đây làm đi.”
“Em tin tưởng tôi như vậy sao?”
“Tôi tin tưởng ánh mắt của tôi." Cố Vân Khê am hiểu tài chính, nên tầm nhìn xa, mà Tề Thiệu là người thông minh nhất cô từng gặp.
“Tôi sẽ không để em thất vọng." Tề Thiệu sẽ không để Cố Vân Khê thua.
Một khi thua, thua không chỉ là tiền, còn có uy tín và nhân mạch tài nguyên xã hội.
Vài ngày sau, bọn họ lại một lần nữa tụ tập đông đủ, tiền cũng đã gom xong. Đổng gia còn cung cấp thêm mấy quản lý quỹ, Tằng tiên sinh mới vừa tự mình dẫn đội đi đến nước R, phụ trách xem xét tình hình tại đó.
Một bên vay một lượng lớn R tệ, qua tay đổi thành đô la Mỹ. Một bên lặng lẽ thu tiền vào, một lượng lớn cổ phiếu bị rớt giá.
Sau đó, bọn họ lại thả ra tin tức, nói là R tệ sắp giảm giá trị, dẫn đến đông đảo quần chúng của nước R lòng nóng như lửa đốt, nhao nhao đem tiền trong tay đổi thành đô la Mỹ, cũng vì chuyện này mà đã dẫn đến một đợt sóng giảm giá trị của đồng tiền.
Sau đó, một làn sóng tin tức mới lại được tung ra đúng lúc, nói rằng George Soros đang chuẩn bị bán khống thị trường chứng khoán.
Tin tức vừa ra, thị trường chứng khoán R liền ngã xuống, liên tiếp ngã bốn ngày, một tiết ngàn dặm, muốn thắng cũng không thắng được.
Mỗi một bước Tề Thiệu đều đi rất ổn định, cũng sẽ theo tình hình biến hóa trên thị trường mà điều chỉnh tiết tấu, canh đúng thời cơ.
Trong thư phòng, được sắp đặt chính là ba cái máy tính, ba cái điện thoại cố định, đều được đặt ở trên bàn.
Mấy người đàn ông thần sắc khẩn trương cầm lấy di động, tùy thời đều chuẩn bị gọi điện thoại.
Toàn bộ quá trình đều được điều khiển từ xa, đây đúng là một khảo nghiệm lớn đối với cả trí tuệ và thể lực.
Mà Tề Thiệu ngồi ở trước máy tính không ngừng tập trung tinh thần nhìn những đường cong liên tục biến hóa trên màn hình, trong phòng cũng vô cùng yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng hít thở của mọi người.
Từng đạo mệnh lệnh từ nơi này phát ra, không khỏi nảy lên một cột sóng mới.
‘Lật tay tạo mây, thu tay hóa mưa.’ Rốt cục cũng thành công thu được thị trường, tất cả mọi người đều khẽ thở ra một hơi, trái tim đang đập điên cuồng cũng trở nên yên tĩnh lại.
Tuần này của bọn họ cũng quá là phấn khích đi.
Tề Thiệu xoa xoa mi tâm, cả người có chút mệt mỏi, cầm lấy một khối chocolate đen gặm ăn.
Đổng tiên sinh uống một ngụm cà phê đắng, ngày hôm nay quá căng thẳng, khiến cho buổi tối ông cũng ngủ không ngon.
“Tề Thiệu, tôi thừa nhận lúc trước đã xem thường cháu. Cháu so với tưởng tượng của tôi còn thông minh, quyết đoán hơn nhiều, tố chất tâm lý cũng rất vững chắc.”
Ông vừa sờ sờ vành mắt thâm quầng của mình, lại nhìn bộ dáng Tề Thiệu cả tinh thần đều sảng khoái, không chút mệt mỏi, ông không thể không cảm khái một tiếng, quả nhiên là ông đã già rồi. Những ngày tuổi trẻ không sợ trời không sợ đất e là đã không còn nữa.Hôm nay cũng đã đến lượt thế hệ như đám người Tề Thiệu tiến lên vũ đài.
Tề Thiệu đừng nhìn bề ngoài của hắn mà lầm, tuy toàn bộ quá trình đều không có chút cảm xúc bất an nào, lại vô cùng bình tĩnh tựa như người máy không biết lo không biết nghĩ, nhưng kỳ thật trong lòng lại vô cùng phấn khởi.
Cái gì gọi là nhiệt huyết sôi trào, hắn hiện tại rốt cục đã biết.
“Cám ơn, cháu cũng cảm thấy cháu rất thích hợp với ngành tài chính này." Hắn thích cảm giác kích thích này.
Đổng tiên sinh thèm thuồng không thôi, nếu có một hậu bối ưu tú như vậy là người nhà của mình, không phải quá tuyệt sao." Tề Thiệu, có muốn làm cháu rể của tôi không?"
“Cháu chỉ thích Tiểu Khê." Tâm ý Tề Thiệu chưa bao giờ thay đổi.
Đổng tiên sinh bất đắc dĩ thở dài một hơi, thôi, đối thủ là Cố Vân Khê, ai có thể thắng được đây?
“Tiểu Khê đâu? Còn chưa tan học sao?”
Thời khắc lịch sử kích thích như vậy, Cố Vân Khê lại còn có tâm tình đi học, quả nhiên cũng là kỳ nhân khác với người thường nha.
Tề Thiệu tìm lý do xin nghỉ nửa tháng, thầy hướng dẫn hiện tại cũng có chút bất mãn với cậu.
"Cô ấy thích học tập chăm chỉ và nghiên cứu khoa học hơn là việc kiếm tiền đầy kích thích này."
“Tiểu Khê muốn làm nhà khoa học sao? "Đổng tiên sinh lúc này lại hâm mộ Cố gia có một cô con gái ưu tú như vậy.
“Hiện tại khó mà nói, cứ chờ đến tương lai rồi sẽ biết được thôi.”
Đổng tiên sinh khẽ thở dài một hơi, đổi đề tài, nói: "Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi hai ngày, cũng không biết tuần sau có phát sinh tình huống gì không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.