George chuyển chủ đề, nói về xu hướng kinh tế lớn của thế giới hiện nay và bình luận về sự phát triển kinh tế của các nước trong vài năm tới.
Bên trong lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người nghe cực kỳ chuyên chú, có vài người thậm chí cầm giấy bút ghi chép lại.
Cố Vân Khê cũng nghe rất chuyên chú, ánh mắt của George rất chuẩn, chỉ là tư tâm quá nặng nề, bất động thanh sắc đi chệch đường.
Nhất là khi George tương tác trên sân khấu, càng vô tình gây ra sức hấp dẫn cá nhân, tạo ra một thiết lập không gì không làm được.
Rất nhiều người còn rất ăn bộ dạng này, chủ nghĩa anh hùng cá nhân thêm tâm lý hâm mộ cái mạnh.
Mặc dù George không phải là một anh hùng, nhưng nó không ngăn cản mọi người tôn thờ hắn ta.
Tề Thiệu thấy thế liền nhẹ giọng hỏi, "Làm sao vậy?”
“Hắn nói chút vấn đề.” Cố Vân Khê không thích người này, trùm tài chính, cướp đoạt thành tính, không biết có bao nhiêu người bởi vì hắn ta mà cửa nát nhà tan, cũng không làm chuyện tốt.
Nhưng để cho cô canh cánh trong lòng chính là, hắn ta một mực nhìn chằm chằm vào các loại thi trường, thỉnh thoảng chạy tới quấy rối, muốn gây chuyện ở thị trường chứng khoán.
“Nước phân trộn lẫn, không đủ chân thật......”
Đúng lúc bọn họ đang thầm thì, thì trên đài, George không biết tại sao lại theo dõi bọn họ.
“Hai vị bạn học này, hình như hai vị không tán thành cái nhìn của tôi?”
Ánh mắt mọi người quét qua, áp lực toàn trường đều tụ tập trên người bọn họ.
Cố Vân Khê nhíu mày, trao đổi ánh mắt với Tề Thiệu, tại si George lại nhằm vào bọn họ? Cố ý hay vô tình?
Theo lý thuyết, bọn họ che dấu đủ sâu, đều không có lộ diện, không có khả năng tra được trên đầu bọn họ.
Thần sắc Tề Thiệu không thay đổi, thoải mái đứng lên, "George tiên sinh, vừa rồi nghe ngài nói, mình rất xem trọng kinh tế lâu dài của nước M, điểm này tôi rất đồng ý, tôi cũng tin tưởng thị trường chứng khoán nước M sẽ nghênh đón một đợt sóng lớn. Ngài còn bình luận đến quốc gia F lâu đời, nhưng lại cố tình xem nhẹ Đại Ưng, có thể mời ngài phát biểu một chút cái nhìn về quốc gia này hay không?”
Ánh mắt George lóe lên, hai người châu Á này rất nổi bật trong đám người, lần đầu tiên nhìn thấy bọn họ, khí chất tương đối không tầm thường.
"Mọi người đều biết, những năm gần đây Đại Ưng bắt đầu xuống dốc, lộ ra xu hướng suy thoái, nhưng, nó vẫn là quốc gia phát triển số một số hai, nhìn về lâu dài, đáng để đầu tư."
Tề Thiệu suy nghĩ một chút, "Nếu tôi có một khoản tiền dư, ngài đề nghị tôi đầu tư như thế nào?
George quan sát hắn vài lần, "Nếu là số tiền nhỏ, tôi đề nghị mua chút bất động sản, ví dụ như, khu vực trung tâm khu thương mại, kiến trúc mang tính biểu tượng.
Nếu là số tiền lớn, tôi đề nghị đầu tư vào quỹ tư nhân đứng tên tôi, cậu chọn một hay muốn chọn hai?” Bản tính cường thế bá đạo của người này đã lộ rõ. Tề Thiệu thản nhiên nói, "Chọn ba, chờ tôi học thành tự lập môn hộ, mời quản lý quỹ xử lý.”
Đáp án này nằm ngoài dự liệu của rất nhiều người, ai ai cũng nhao nhao thấp giọng hỏi thăm lai lịch của người này.
George cũng có chút bất ngờ, "Cậu tên gì? Học chuyên ngành nào?”
“Tề Thiệu, học tài chính.”
George bình tĩnh nhìn hắn vài giây, "Vậy tôi có thể cho cậu một suất thực tập sinh, cho cậu cơ hội thực tiễn.”
Tề Thiệu căn bản không muốn dính dáng gì đến người này, bởi chỉ có hại không có lợi.
Vào quỹ trên danh nghĩa George, nói không chừng sẽ bị chụp mũ thầy trò, hắn cũng không nghĩ, tương lai hắn còn phải tiến vào giới tài chính, tranh đấu quá sớm sẽ không phải chuyện tốt gì.
“Cảm ơn, nhưng, tôi muốn đi nghỉ phép cùng bạn bè.”
George không nghĩ tới hắn lại không thức thời như vậy, sắc mặt trầm xuống, "Vị tiểu thư bên cạnh cậu này? Dáng dấp rất xinh đẹp, nhưng nữ sinh mà, không đáng giá nhất chính là xinh đẹp, chỉ cần tốn chút tiền là có thể gọi được vài người.”
Giọng nói của hắn ta ngả ngớn, hơi thở đầy dầu mỡ của đàn ông xấu xa đánh tới trước mặt.
Cố Vân Khê ngồi không cũng trúng đạn, lão già này quả thật rất đáng ghét, nghe xem hắn ta đang nói cái quỷ gì, xem cô là đồ vật sao?
Thật sự nghĩ cô dễ khi dễ như vậy?
Cô cười cười, mở miệng, "Mặc kệ nam nữ, phẩm chất đáng giá nhất là chân thành, cùng thiện lương, tôi có, ngài có sao?"
Toàn trường:... Thật mãnh liệt.
Ánh mắt George ánh mắt lộ ra vẻ nguy hiểm híp lại, không nghĩ tới cô gái nhìn yếu ớt này lại có tính tình mạnh mẽ như vậy.
“Cô nói như vậy không sợ đắc tội tôi sao? Phàm là người muốn lăn lộn trong giới tài chính...”
Quả nhiên là tính cách có thù tất báo, Cố Vân Khê lộ ra vẻ mặt thờ ơ, "Tôi học điện tử máy tính, cám ơn ngài quan tâm, nhưng tôi không cần."
Loại thời điểm này, một khi cô nhượng bộ, người ta chỉ biết được voi đòi tiên, từng bước ép sát.
Chỉ có đủ cường hãn, người ta mới có điều cố kỵ.
George chỉ Tề Thiệu, "Bạn trai cô thì sao.”
Cố Vân Khê càng thêm không sao cả, "Không có việc gì, trong nhà chúng tôi đều có mỏ, lăn lộn không nổi có thể trở về kế thừa gia sản hàng tỉ.”
George:... Ghét nhất là đám con cháu phù hào, có tiền liền không dậy nổi? Phiền chết!