Cố Vân Khê trầm ổn bình tĩnh, "Phòng chứa đồ phía trên làm phòng làm việc kiêm phòng tài vụ, sau này thuộc về em sử dụng, trong tủ chuẩn bị mấy cái chăn, vạn nhất trời mưa gió liền trải dưới đất.”
“Được.”
Cố Vân Khê nhìn về phía anh trai đang kích động, "Về phần máy khuếch đại ăng ten là át chủ bài trong tay chúng ta, bước mấu chốt nhất phải tự mình làm, cho nên phải để ở nhà, sau khi tan học chị hai cùng anh nhỏ sẽ trực tiếp về nhà làm việc.”
Bởi vậy, nhà mình bớt lo hơn, cũng có thể cung cấp lượng hàng lớn.
“Được.” Cố Hải Ba giống như tướng quân lĩnh nhiệm vụ, ý chí chiến đấu sục sôi. “Vậy làm sao vận chuyển tới đây?”
Cố Vân Khê hất cằm, "Bảo anh cả mỗi sáng mang thành phẩm đến, buổi tối mang nguyên liệu về.”
Chủ yếu là nơi này cách nhà hơi xa, phải chuyển ba chiếc xe buýt, thời gian đi về trên đường cũng mất hơn hai giờ.
Chị em Cố Vân Thải còn đang đi học, tới tới lui lui lăn qua lăn lại quá mệt mỏi, nghề chính của bọn họ là học tập.
Cố Vân Khê căn cứ tình huống thực tế đưa ra phương án có lợi nhất cho mọi người, cũng sắp xếp thời gian chu đáo chặt chẽ cho mình.
“Về phần em, đã xin trường học tự học, sau này buổi sáng đến thư viện học tập, buổi chiều đến cửa hàng quản lý sổ sách, thuận tiện làm chút việc, chạng vạng cùng anh cả về nhà.”
Cô muốn làm một cái máy móc, bước mấu chốt nhất có thể dựa vào máy móc hoàn thành, như vậy có thể giúp anh chị rảnh tay hơn.
Cô sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, mỗi người đều có việc, đồng thời cũng chỉ rõ phương hướng đi về phía trước cho mọi người.
“Đừng sợ, chúng ta là người có tiền gửi ngân hàng, cùng lắm thì làm lại từ đầu.”
Lời nói của cô đã cổ vũ cho anh em Cố Hải Triều, dũng khí cũng tăng gấp bội. Nói rất đúng, cho dù thất bại bọn họ cũng có tiền gửi ngân hàng, kém hơn nữa cũng sẽ không đói bụng.
“Anh cả, trước mắt quan trọng nhất là mua một chiếc xe.”
Cố Hải Triều tuy rằng đau lòng vì tiền, nhưng em gái nói rất có đạo lý, không có cách nào phản bác, vậy quyết định mua một chiếc xe cũ.
Ở chợ đồ cũ, quầy hàng bày đầy ắp, anh em Cố Vân Khê lưu luyến ở các quầy hàng, mua mấy bộ bàn ghế, ván gỗ, công cụ chế tạo cần thiết vân vân.
Cố Vân Khê đi đến quầy bán xe ba bánh cũ, "Có xe ba bánh chạy bằng điện không?”
Xe đạp còn lâu mới thực dụng bằng xe ba bánh chạy bằng điện, vừa có thể vận chuyển hàng hóa, lại có thể chở được bốn anh em bọn họ, quá hoàn mỹ.
“Xe ba bánh?” Cố Hải Triều ngây ngẩn cả người, không phải xe đạp sao?
Khuôn mặt tươi cười của chủ quán cứng đờ, "Cái gì? Chạy bằng điện? Chưa từng nghe nói qua, mấy đứa tới quấy rối đúng không?”
Cố Vân Khê nhíu mày, hỏi vài nhà cũng không có, theo lý thuyết thời kỳ này hẳn là phải có, chẳng lẽ không chảy về thị trường dân gian?
“Vậy, có động cơ tăng áp không? Động cơ cũ cũng được.” Cô định tự cải tiến.
Chủ quán nhíu mày càng chặt hơn, "Không có.”
Ngay khi Cố Vân Khê thất vọng, một giọng nói trong trẻo vang lên, "Tôi có.”
Cố Vân Khê mạnh mẽ quay đầu lại, một thiếu niên bất ngờ không kịp đề phòng đập vào mi mắt của nàng, lúc thấy rõ bộ dáng đối phương, cô liền kìm lòng không được mà muốn ngừng thở.
Đây chính là cảnh tượng để vô số hậu nhân ước ao và mơ màng, hai nhân vật phong vân vừa quen biết, cũng là khởi đầu một đoạn tinh nguyệt giao huy tương phản...