“Được rồi.”
Nói làm liền làm, chờ Cố Hải Triều chạy tới thăm hai đứa nhỏ, Cố Vân Khê liền trực tiếp hỏi: “Anh, anh cùng Lữ Tinh đang yêu đương sao?"
Cố Hải Triều ngẩn ngơ, ấp úng nói: "Không có, ai nói chứ?"
“Chị hai nói hai người ăn cơm chung ở nhà hàng. "
Cố Hải Triều cười nói: " Đó là anh cảm ơn em ấy trong suốt thời gian qua đã chăm sóc em."
Cố Vân Khê:... Lý do này cũng là chọn bừa sao?Anh không thể chọn cái lý do nào ra hồn một chút được sao?
"Cho nên, anh cũng cố ý chọn cái nhà hàng kia sao?"
Nói chung là, bầu không khí của nhà hàng rất thích hợp cho các cặp tình nhân đến đó hẹn hò. Nam nữ độc thân ăn cơm trong trường hợp này, nhịn không được sẽ miên man liên thiên, dẫn đến suy nghĩ lệch lạc.
Cố Hải Triều hiếm khi ấp úng nói: "Tùy tiện chọn thôi. Anh nghe nói nhà hàng này mới mở nên mùi vị rất ngon, nên liền dẫn cô ấy đi ăn thử. Nhân tiện anh cũng hỏi thăm một chút, sau này cô ấy có tính toán gì không?"
Cố Vân Khê lẳng lặng nhìn anh đưa ra những lời ngụy biện vụng về. Cố Hải Triều không khỏi dời tầm mắt đi. "Cô ấy nói muốn làm giáo y, dù sao bà Diệp tuổi cũng đã cao, hiện tại bà cũng chỉ có một người thân là cô ấy, vì vậy cô ấy hy vọng mình có thể dành nhiều chút thời gian hơn để làm bạn với bà Diệp.Hơn nữa, hoàn cảnh trường học sẽ đơn thuần hơn một chút,thời gian nội quy đều được quy định rõ ràng, ở đó cô ấy còn có ngày nghỉ cố định, rảnh rỗi còn có thể học thêm một số thứ….”
Miệng Cố Vân Khê hơi nhếch lên, sao cô nghe giống chủ ý của anh hơn vậy?
Với kinh nghiệm hiểu biệt của Cố Vân Khê đối với Lữ Tinh, cô ấy tuyệt đội sẽ không nghĩ nhiều đến như vậy.
“Được, vậy để em thu xếp.” Nói xong, Cố Vân Khê cười híp mắt nói: "Anh, chuyện chung thân của anh em chúng ta đều đã định rồi, chỉ có anh còn chưa có, anh nên suy nghĩ một chút, đừng chỉ lo công việc mà thôi, việc lập gia đình cũng rất quan trọng. Chỉ cần là người anh thích, chúng ta đều sẽ tán thành. "Đối với người chị dâu tương lai cô cũng không có yêu cầu gi cả, cô chỉ cần hai vợ chồng bọn họ sống tốt với nhau là được.
Hợp thì lui tới, hợp không thì ít tiếp xúc, dù sao thì trụ sở chính của tập đoàn Cố Hải Triều là ở Hải Thành, mà thì cô thì lại ở đây, nếu bọn họ muốn tránh mặt nhau thì chuyện này quả thật quá đơn giản.
Cố Hải Triều có chút không được tự nhiên, anh mới là anh trai của bọn họ, bây giờ nếu anh lại để cho em gái của mình đi lo lắng chuyện cả đời của anh thì đúng là chẳng ra gì.
“Anh biết rồi.”
Cố Vân Khê nhắc nhở một câu, nói: "Có điều, nếu anh không có tình cảm với người ta thì cũng không nên tiếp xúc quá nhiều, dù sao thì con gái mới là người dễ bị tổn thương hơn.”
Nếu đã không thích thì đừng cho người khác hy vọng, nếu không thì đối với họ sẽ tàn nhẫn đến mức nào.
Cố Hải Triều luôn cảm thấy ánh mắt của em gái giống như kính hiển vi vậy, không có gì có thể giấu diếm được ánh mắt của cô cả. "Em cảm thấy... Lữ Tinh người này thế nào?"
Ánh mắt nhìn phụ nữ của anh thật sự không được, một lần hay hai lần đều như vậy, để lại cho hắn bóng ma không cách nào phai mờ.
Cố Vân Khê hơi trầm ngâm, nói: "Bản tính không tệ, thiện lương, cứng cỏi có trách nhiệm, thâm tình, chịu cực chịu khó. Nhưng từ nhỏ chị ấy không có cha không có mẹ, nên tính cách tương đối hướng nội.”
“Thâm tình...... "Cố Hải Triều nghe vậy có chút sửng sốt.
Không có ai ở đây, nên Cố Vân Khê cũng trực tiếp vạch trần tâm tư của cô. "Cô ấy thích anh.”
Cô không tin Cố Hải Triều một chút cũng không phát hiện ra.
Con gái người ta đây là đơn thuần thích một người, nếu anh đồng ý đáp lại, thì đây là chuyện tốt có thể khiến cho tất tất cả mọi người đều vui mừng. Nhưng nếu anh không có đáp lại, vậy cũng phải hoàn toàn buông xuống đi, để cho con gái người ta đừng bị mộng tưởng nữa.
Tuy rằng gia cảnh hai nhà cách xa nhau, nhưng Cố gia bọn họ cũng sẽ không chú ý nhiều đến như vậy.
Một cái hôn sự được định ra, nếu đôi bên không có nửa điểm tình ý với nhau, mà trong mắt đôi bên chỉ có lợi ích, thì bọn họ làm sao có thể vượt qua được năm tháng dài đằng đẵng của cuộc đời đây? Trong hôn nhân có một nền tảng tình cảm mới là thứ quan trọng nhất, có được nó bọn họ mới có thể dắt tay nhau đi qua mưa dầm, đồng tâm hiệp lực chống lại sự khó khăn, gian khổ.
Trong lòng Cố Hải Triều có chút loạn, nói: "Anh sẽ suy nghĩ thật kỹ.”
Cố Vân Khê cũng mặc kệ, bọn họ hiện tại đều đã lớn hết rồi, không cần cô quản nữa.
Năm tháng sau khi sinh xong, Cố Vân Khê đã nhận được cuộc gọi khẩn cấp: chín vệ tinh thông tin di động đã cất cánh, tiến vào quỹ đạo, kế tiếp chính là công tác nối tiếp và xây dựng nền tảng với mặt đất, đây là công việc của Cố Vân Khê.