Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Đại Lão

Chương 50: Không nóng nảy




3000 vạn chi phiếu, đến tột cùng là tiếp đâu, hay là tiếp đâu?
Thẩm Niệm ở Cố Thị tập đoàn đi làm một tháng, không rõ ràng lắm tổng tài trả tiền lương trợ lý khác nhiều hay ít, nhưng mỗi tháng nhìn trên mức nhắc nhở, như thế nào đều không cảm thấy là phạm trù bình thường, hoài nghi nam chủ đưa tiền riêng.
Tương đương với lúc trước, Cố Thừa Dịch đưa chi phiếu đưa tiền trang hoàng đưa tiền lương đưa khoản vay mua nhà, nhiều vô số cộng lên thành ra tặng không cô một bộ phòng ở.
Sau đó, hiện tại mẹ nam chủ lại đưa tới 3000 vạn, là gấp mười lần chi phiếu của nam chủ!
Cố phu nhân, bà còn thiếu con gái không? Sẽ lăn lộn làm nũng bán manh các loại này!
Thẩm Niệm trái tim nhỏ bùm bùm, khắc chế không được tay bản thân ngo ngoe rục rịch, duỗi qua đi.
Mẹ nam chủ nếu là dùng một lần lấy ra bốn lần 500 vạn, cùng mức nam chủ cấp chênh lệch không lớn, cô còn có thể nương tên tuổi “Chân ái” ý tứ ý tứ lại yêu cầu thêm chút tiền.
Nhưng đây là 3000 vạn a, cô hơi xấu hổ làm bộ làm tịch tiếp, kia cũng quá tham!
“Cố phu nhân.”
Cùng thời khắc đó, Cố Thừa Dịch bên ngoài quán cà phê vẫn luôn ngồi ở trong xe quan sát, khi nhìn thấy Hậu Tư Phong lấy ra chi phiếu phát hiện không đúng, xông vào.
Thẩm Niệm ngồi chính là đưa lưng về phía cửa quán cà phê, nghe thấy phục vụ ở kia kêu “Hoan nghênh đã đến”, không có để ý. Các cô không có bao cả cửa hàng, chẳng lẽ còn không cho khách nhân của tiệm tới sao?
Thẩm Niệm ngón trỏ đặt trên chi phiếu 3000 vạn vỗ vỗ, “Tôi sẽ tuân thủ ước định giữa chúng ta.”
Lỗ tai Cố Thừa Dịch nghe xong một câu này, đôi mắt thâm trầm trầm, mang theo đầy người khí thế mưa gió sắp đến, từng bước một đi qua.
Hậu Tư Phong ngó mắt thấy con trai phía sau Thẩm Niệm khí thế càng hung mà cô hồi lâu cũng không phát hiện, mặt mày tinh xảo, không có nửa phần gợn sóng.
Thẩm Niệm chưa từng phát hiện, trong mắt là tờ ba ngàn vạn chi kia phiếu cùng ngày sau có tiền có nam nhân hạnh phúc sinh hoạt, cô giật giật ngón tay, không hề áp lực ý nghĩ của chính mình, thu hồi chi phiếu.
“Tôi sẽ đúng hẹn rời khỏi con trai bà.”
Một tay chi phiếu, một tay hứa hẹn, viên mãn thành công!
Thẩm Niệm hưng phấn chỉ kém đốt pháo chúc mừng, quyết định đợi chút chia sẻ tin tức tốt này cùng Vệ Linh Tuyên, mẹ nam chủ thật sự quá hào phóng!
Hậu Tư Phong thành công mà nghiệm chứng suy đoán của mình.
Thẩm Niệm cùng con của bà kết giao là vì tiền, nhưng là lại cùng nữ nhân trong mắt chỉ có tiền bất đồng, từ trong mắt cô nhìn không thấy tham lam cùng bản chất con buôn, có rất nhiều sinh cơ bừng bừng cùng đối kỳ vọng tương lai.
Thậm chí, Hậu Tư Phong có loại trực giác: Thẩm Niệm vẫn luôn đang đợi bà xuất hiện.
Có thể trở thành phu nhân tổng tài tập đoàn Cố Thị đời trước, làm phu nhân chủ tịch tập đoàn Cố Thị, trực giác của bà chưa từng ra sai lầm.
Mặc kệ là nhiều năm trước đem nhi tử đuổi ra khỏi gia môn, chỉ cho hắn một chút tiền sinh hoạt trình độ thấp nhất, hay là nhìn thấy tư liệu Thẩm Niệm sau khi cho người đi điều tra nàng, cũng hoặc là hôm nay linh cảm này chợt lóe lướt qua.
Hậu Tư Phong tin tưởng trực giác chính mình không sai, cho nên, thực xin lỗi, Thẩm Niệm.
Dung nhan bảo dưỡng tinh xảo nửa điểm cũng không nhận ra đây là nữ trung niên có con trai đã 27 tuổi, vươn ngón tay nhỏ dài tinh tế, ngăn chặn chi phiếu đang di chuyển sang chỗ khác.
Thẩm Niệm sửng sốt, “Cố phu nhân?”
Hậu Tư Phong ưu nhã mà cười, “Không nóng nảy, tôi còn chưa nói 3000 vạn này là vì cái gì đâu.”
…… A? Giám đốc Thẩm không hiểu lắm, cốt truyện dường như không đúng.
“Ngài tìm tôi, không phải vì làm tôi cách con trai bà xa một chút sao?”
Sau lưng, Cố Thừa Dịch dừng lại bước chân, ánh mắt phức tạp nhìn Thẩm Niệm bóng dáng.
Lúc trước, hắn cho cô 300 vạn để cô lăn, cô lăn đến gần như lưu loát, hôm nay, mẹ hắn cho cô 3000 vạn, cô lại một lần muốn cầm tiền lăn.
Chín năm trước, cô ngại hắn nghèo, lần đầu tiên vứt bỏ hắn;
Chín năm sau, cô vì 300 vạn, lần thứ hai vứt bỏ hắn;
Hôm nay, cô vì 3000 vạn, lần thứ ba vứt bỏ hắn.
A, rất tốt.
Thẩm Niệm, em xem ra là không hiểu biết thuộc tính lang diệt của Cố gia.
Không biết như thế nào, Thẩm Niệm chỉ cảm thấy một cỗ dòng nước lạnh từ lòng bàn chân thẳng nhảy đỉnh đầu, đông lạnh đến run run một cái.
Cố Thừa Dịch cùng biến hóa của Thẩm Niệm tất cả đều bị Hậu Tư Phong thu vào đáy mắt, thì ra là con trai bà một bên tình nguyện a, thú vị.
Hậu Tư Phong ngón tay thu trở về, mặc dù bà thu hồi về, Thẩm Niệm cũng không dám động.
Hậu Tư Phong cười như không cười mà liếc mắt nhìn con trai đầy mặt âm trầm, ánh mắt nhìn Thẩm Niệm tựa hòa ái tựa tán thưởng, “Tôi giống như cái gì cũng chưa nói qua đi?”
Tán thưởng?
Mẹ nam chủ dựa vào cái gì tán thưởng cô?
Thẩm Niệm hoài nghi hai mắt của mình có tật xấu, đại khái là bởi vì 3000 vạn sắp tới tay giữa sắp tới tay cùng sắp bay đi lặp lại nhảy nhót trong đầu, tâm tình thay đổi rất nhanh.
Cô nghĩ lại từ nãy đến giờ, kinh ngạc phát hiện mẹ nam chủ thật sự trước nay chưa nói qua muốn cô rời đi, từ đầu tới đuôi chính là cô bởi vì cốt truyện tiểu thuyết từng có tình tiết ném chi phiếu, đơn phương mà cho rằng như vậy.
Chính là, mẹ chồng hào môn trong tiểu thuyết không phải đều là thích môn đăng hộ đối, thích làm chuyện gậy đánh uyên ương sao?
Thẩm Niệm khuôn mặt nhỏ rối rắm a.
Cô đem nhớ nhung suy nghĩ khó khăn hoặc sự toàn bộ bày ở trên mặt, Hậu Tư Phong xem đến buồn cười, nói thẳng nói: “3000 vạn này là vất vả cho cô.”
“Phí vất vả?” Thẩm Niệm chớp chớp mắt, không rõ ràng.
“Đứa con trai này của tôi trước sau hai lần đều thua trên người cô, không dạy dỗ hơn người, cũng không bị người dạy dỗ quá.” Hậu Tư Phong làm trò mặt mũi đã bị con trai phá, Cố Thừa Dịch sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, có xấu hổ, có bực, hung hăng mà trừng mắt nhìn mẫu thân không làm chuyện tốt nhà mình.
Thẩm Niệm mơ hồ có dự cảm không ổn, mẹ nam chủ không phải là……
“Này tiền cầm đi, mua nhiều sách chút nhìn xem, cái gì 《 Ngự phu thủ tục 》《 36 kế 》 về học, thật sự không được, tìm thím Trần hoặc là Thôi trợ lý giúp cô mua chút tình yêu 36 thức hiện thực.”
Hậu Tư Phong nói mịt mờ, Thẩm Niệm vẫn là đã hiểu, ý này hẳn là cùng một đạo lý động tác cho tình yêu.
Trời ạ, hiện tại mẹ chồng hào môn thời thượng như vậy sao?
Đối mặt với bạn gái con trai xuất thân nghèo khổ, không chỉ có không có ném chi phiếu ném sắc mặt, còn phi thường hảo tâm mà cấp 3000 vạn cho cô đi học 36 thức dạy dỗ nhi tử?
Bảo bảo trong lòng khổ!
Bảo bảo không muốn học!
Thẩm Niệm sắc mặt đổi tới đổi lui, trong chốc lát là kinh ngạc cảm thán, trong chốc lát là khiếp sợ, bởi vì Hậu Tư Phong không ra bài theo kịch bản, hoàn toàn mất đi ý thức quản lý biểu tình, ngón tay đè trên chi phiếu kia còn đang phát run.
Hậu Tư Phong nhìn đến ẩn ẩn bật cười, chỉ cảm thấy một chuyến hôm nay tới còn rất giá trị.
“Nếu cô đã nhận lấy, giao dịch thành công, tôi liền đi trước.” Hậu Tư Phong xách lên túi xách, phất phất tay, chỉ dư một làn gió thơm.
“Tôi không……”
Hậu Tư Phong đi giày cao gót, đi đường lại rất nhanh, Thẩm Niệm đuổi theo bóng dáng bà, vừa định nói “Tôi không nghĩ muốn”, xoay người là lúc đối mặt với Cố Thừa Dịch mặt mày âm trầm, “……”
Cái này tốt rồi, hoàn toàn mắc kẹt.
Từ trong mộng bức tỉnh lại, Thẩm Niệm nhìn thấy Hậu Tư Phong đã chạy tới cửa quán cà phê, quay đầu nhìn lại, hướng cô lộ ra một nụ cười dịu dàng.
Còn có câu nhẹ nhàng bay bổng, “Chúc may mắn.”
Thẩm Niệm: “!!!”
Bởi vì vị trí ngồi, cô không nhìn thấy có người nào sau lưng, nhưng là Hậu Tư Phong ngồi đối diện, thấy được!
Cho nên, đây là kỹ năng bắt kịp thời đại mới của mẹ chồng hào môn hiện đại sao?
Trước đem bạn gái nghèo của con trai hẹn ra, quay đầu liên hệ con trai, sau khi tới hiện trường đưa ra ám chỉ “Tôi cho cô chi phiếu, cô rời khỏi con trai tôi”, lại ở lúc sau khi cô nhận chi phiếu tự nhận giao dịch hoàn thành, vừa vặn bị con trai thấy.
Mẹ chồng hào môn quá tâm cơ!
Não bổ một phen cách chân tướng khi gần khi xa Thẩm Niệm, sau khi thấy Cố Thừa Dịch, sắc mặt một trận xanh một trận trắng.
Bị bắt vừa vặn, cô cũng không có giải thích tốt gì.
Nhìn ánh mắt muốn ăn thịt người của Cố Thừa Dịch, Thẩm Niệm chậm rãi tại chỗ ngồi xuống, đem tờ chi phiếu kia cầm trở về.
Bất luận nội dung là cái gì, giáp phương đi rồi, cô không có biện pháp yêu cầu sửa đổi điều khoản cụ thể hiệp nghị giao dịch, cũng không thể đem 3000 vạn không lý do để lại quán cà phê tiện nghi người xa lạ đi?
Đôi mắt Cố Thừa Dịch muốn trừng ra tới, cô cư nhiên còn dám động đến tờ chi phiếu kia!
“Thẩm! Niệm!”
Hai chữ kia cơ hồ là từ kẽ răng rít tới, muốn bao nhiêu hận, có bấy nhiêu hận.
Thẩm Niệm không chút nghi ngờ, nếu không phải ở bên ngoài, nam chủ khẳng định hung hăng mà tẩn cô một trận.
Cô không nghĩ xin tha, dứt khoát mà nhận, “Chính là như anh thấy.”
“A.” Cố Thừa Dịch cười lạnh, hắn không ngồi đối diện, liền ở bên người Thẩm Niệm ngồi xuống, ngồi thật sự gần, đem Thẩm Niệm bức lui về phía sau, bức cho cô đi bước một lui về phía sau, thẳng đến không có đường lui, phía sau lưng dán trên cửa kính.
“Anh muốn thế nào?” Thẩm Niệm hoàn toàn là bất chấp tất cả, cô không biết nam chủ nghe được nhiều hay ít. Nhìn sắc mặt của hắn, phỏng chừng không phải ít.
“Không nghĩ thế nào.” Cố Thừa Dịch giận cực phản cười, nắm cằm Thẩm Niệm, muốn dùng sức lại không muốn niết đau cô, đem cô đè ở bên cửa sổ hung hăng mà hôn.
Hôn xong rồi, Cố Thừa Dịch buông cô ra, nghe cô vì thiếu oxy mà tiếng hít thở trở nên dồn dập, trong lòng nhiều ít dễ chịu đi một ít, căm giận nói: “Ngủ tôi xong liền chạy, không có khả năng!”
Thẩm Niệm: “……” Nếu không có cái hôn kia, tôi sẽ thật ra tin anh đang tức giận!
ở hiện trường nghe được bị bạn gái vứt bỏ, còn có thể áp chế tức giận không thương tổn cô, chính là ý tứ ý tứ muốn hôn hai lần.
Người như vậy thả ra lời nói tàn nhẫn, một chút độ tin cậy có thể tin đều không có, Thẩm Niệm nửa điểm không sợ.
Vừa nãy vẫn là có chút sợ, rốt cuộc đây là nam chủ bị chọc giận sẽ đem người ném vào bệnh viện tâm thần, hiện tại sao…… Hậu quả đáng sợ nhất cũng chỉ là không xuống giường được, không sợ.
“Em về sau sẽ biết hậu quả ngủ xong liền chạy.” Cố Thừa Dịch ở bên tai Thẩm Niệm phóng lời nói tàn nhẫn, đương sự bị uy hiếp vào tai này ra tai kia, trong lòng nghĩ chính là: Trở về đến kêu thím Trần mua nhiều TT chút (có lẽ mấy chế đã quên, để Ngộ nhắc lại cho, haha, TT là BCS đó).
Dự cảm trở thành sự thật.
Cố Thừa Dịch tức giận liên tục một đoạn thời gian, cùng ngày sau khi đem Thẩm Niệm mang về biệt thự, nhốt ở trong phòng ngủ tạo tác.
Cơm là thím Trần đưa lên, trực tiếp đưa đến phòng khách.
Phòng khách cùng phòng ngủ cách cửa đóng lại, nhìn không thấy tình cảnh bên trong, mơ hồ có thể nghe được một hai tiếng ủy khuất nức nở.
Thẩm tiểu thư nơi nào chọc tới tiên sinh?
Thím Trần thật sự rất lâu không thấy Cố Thừa Dịch sinh khí như vậy, tuy rằng biệt thự không có nữ nhân khác ở qua, không có tiền lệ, nhưng là tức giận đến đem người cả ngày nhốt ở trong phòng ngủ không cho xuống lầu không cho ra cửa, chính là phi thường phi thường nghiêm trọng.
Thở dài, thím quyết định hầm nhiều đồ bổ cho hai người hảo hảo tẩm bổ.
Cả ngày mà ở trong phòng đợi không đi ra rèn luyện, không phải cái chuyện tốt gì, đối với thân thể không tốt.
Bắt đầu từ buổi chiều thứ bảy, thẳng đến buổi sáng thứ hai, Thẩm Niệm miễn cưỡng được thả ra khỏi phòng.
Vẫn là bởi vì thứ hai phải đi làm.
Tài xế đưa hai người đi làm, Cố Thừa Dịch lạnh mặt không nói lời nào, nhưng là tay phải nắm tay Thẩm Niệm, hiển nhiên là không tính toán đơn giản buông tha cô.
Thẩm Niệm trong lòng lo sợ.
Nam chủ tức giận khi nào mới hết a? Eo cô không tốt, thật sự, chịu không được mỗi ngày mỗi đêm đều phải vận động a!
Bắt đầu hôm nay, Thẩm Niệm ban ngày đi làm, buổi tối tăng ca.
Không phải có thím Trần mỗi ngày hầm nhiều đồ bổ cùng bữa sáng bữa tối phong phú như vậy, cô hoài nghi chính mình sẽ bị thải âm bổ dương đến chết.
Vệ Linh Tuyên: 【 Tỷ muội, cô có khỏe không? 】
Thẩm Niệm: 【 Tỷ muội, tôi không tốt. 】
Vệ Linh Tuyên: 【 Nghe nói cô bị người nào đó bắt tại hiện trường? 】
Thẩm Niệm: 【??? Cô làm sao mà biết được?!! 】
Tác giả có lời muốn nói: Hậu Tư Phong: Cô cho rằng tôi là tới ném chi phiếu gậy đánh uyên ương? Không, tôi chính là tới xem diễn 【 cười nham hiểm hắc hắc 】
__________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.