Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Đại Lão

Chương 55: Thử váy cưới




“Đương nhiên.” Thẩm Niệm sao có thể sẽ quên tồn tại của nữ chủ? “Cô ấy làm sao vậy?”
“Ăn cắp bản thảo thiết kế, liều chết không nhận, khóc sướt mướt náo loạn thật lâu sau bị sa thải. Như vậy sự ảnh hưởng rất lớn, Cô ở cái ngành sản xuất này ở không nổi nữa.”
Đây là trong cốt truyện nguyên tác, vốn là vì tạo cơ hội nam chủ anh hùng cứu mỹ nhân, thúc đẩy tiến triển tình cảm, cho nữ chủ một cơ hội vả mặt, tích lũy sảng cảm cùng ngọt độ.
Hiện giờ hiện trạng là: Nam chủ dự định muốn anh hùng cứu mỹ nhân đang bận làm trượng phu cùng ba ba, vội vàng an bài chuyện hôn lễ, không công phu để ý tới một cái người xa lạ. Không có nam chủ hỗ trợ, nữ chủ khó có thể xoay người.
Thẩm Niệm không quá nhớ rõ tình tiết cụ thể trong tiểu thuyết, suy nghĩ hơn nửa ngày không nghĩ ra cái gì hữu dụng, khô cằn hỏi: “Bạn trai cũ kia của cô ấy đâu?”
Vệ Linh Tuyên “Phụt” một tiếng bật cười, “Người nọ không cho Tô Điềm thêm phiền toái chính là tốt rồi, còn kỳ vọng hắn tới làm anh hùng cứu mỹ nhân sao?”
Một nam nhân có thể thông đồng cùng khuê mật bạn gái còn công khai dùng cái cớ qua loa lấy lệ “Em không cho anh chạm vào”, sẽ là cái nam nhân tốt?
Tiếp theo, Vệ Linh Tuyên nói một phen chuyện xưa cô nghe được cùng suy đoán.
Trong nguyên tác, Tô Điềm ở hộp đêm gặp nam chủ, có thế lực cường đại nam chủ ở, bạn trai cũ muốn làm cái gì cũng có điều cố kỵ, tự nhiên mà an phận hồi lâu, chờ đến thời điểm nên nhảy nhót thúc đẩy tiến trình tình cảm lại ra, trong lúc khác vẫn luôn không có cảm giác tồn tại.
Không có nam chủ, Tô Điềm nói chuyện tự mang mềm mại cùng ngọt khang như là đang làm nũng, tính cách lại không phải quyết đoán, cùng bạn trai cũ phân phân hợp hợp, dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng, nháo thật sự khó coi.
Vốn dĩ đây là việc riêng của đôi tình lữ, ngầm phát sinh cái gì không nói ra, người khác cũng không biết.
Cố tình bạn trai cũ thông đồng chính là khuê mật nữ chủ, nữ chủ cùng khuê mật lại ở cùng phòng làm việc, khuê mật không nghĩ để cô sống tốt, liền đem sự tình tuyên dương ra tới, còn nói Tô Điềm bá chiếm vị trí không bỏ là tiểu tam. Đi theo, bạn trai cũ lại chạy tới lôi lôi kéo kéo câu kết làm bậy, để quần chúng đến ăn dưa hoàn toàn xem không hiểu tiến triển, tùy tiện não bổ đoán mò.
Cái này tốt, trước có ăn cắp thiết kế bản thảo, sau có làm tiểu tam, Tô Điềm ở trong giới thanh danh không thể xấu hơn.
Nghe rất thảm, sự tình phát sinh đến khá xa, Thẩm Niệm không có cảm giác gì, cũng không có khả năng cố ý tiêu phí tâm tư vượt ngành giúp Tô Điềm.
Chuyện phát sinh dưới lầu ở tiểu khu lúc ấy, làm cô đối Tô Điềm người này nổi lên thái độ kính nhi viễn chi. Vạn nhất hảo tâm hỗ trợ bị ăn vạ, chạy tới đoạt lão công cô, đoạt không đoạt được lại nói khác, trong tiểu thuyết thật sự phát sinh loại tình tiết mới này, rất ghê tởm. (Haiz, k giúp người ta cũng đến đoạt thôi à)
Cùng Tô Điềm không có gì giao tình, Thẩm Niệm không muốn mạo hiểm nguy hiểm như vậy.
Nghĩ nghĩ, đem chuyện ngày đó phát sinh vừa nói, vừa cảm thán, “Thời điểm tôi xem tiểu thuyết còn cảm thấy nữ chủ người cũng như tên, rất ngọt, thật sự gặp chỉ cảm thấy một cổ vị hoa sen.”
Vẫn là plastic giá rẻ chế tác thành cái loại này, đẳng cấp quá thấp.
“Ha hả.” Vệ Linh Tuyên tươi cười có điểm lạnh, “Tiểu thuyết khẳng định sẽ không viết chu đáo mọi mặt, quá cụ thể chính là nước, hơn nữa cô thật nghĩ trong hiện thực có nhiều ngốc bạch ngọt như vậy a? Đều là kịch bản, lừa lừa những nam nhân xuẩn không tự biết đó. Bọn họ không phải thích thanh thuần không làm ra vẻ, chán ghét đồ đê tiện yêu diễm sao? Đồ đê tiện yêu diễm khoác một tầng da thanh thuần, bọn họ liền gấp không chờ nổi mà quỳ gối ở dưới váy người ta.”
“Họa hổ họa bì nan họa cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm.” Thẩm Niệm thực tự nhiên mà tiếp theo, “Vẫn là nữ nhân xem nữ nhân ánh mắt càng chuẩn một ít.”
Vệ Linh Tuyên: “Nam nhân xem nữ nhân cùng nữ nhân xem nữ nhân góc độ bất đồng, bọn họ sẽ cảm thấy chúng ta đem lòng tiểu nhân đo dạ quân tử, trên thực tế là bởi vì đôi mắt bọn họ bị shit dán lại, dùng nửa người dưới tự hỏi, đầu óc lại bất động, đương nhiên trúng kế.”
Hai người ở sô pha nói rất lớn, nhằm vào góc độ nam nhân xem nữ nhân ngốc bức phun tào một hồi lại một hồi.
Các cô là phun tào sảng khoái, trên cầu thang hai nam nhân mới vừa xuống dưới nghe lão bà cùng bạn gái phun tào, chỉ cảm thấy đầu gối tràn đầy mũi tên, còn có độc.
Còn đừng nói, rất trung.
Trong vòng rất nhiều phú nhị đại phú tam đại có tiền không biết tật xấu gì, thích tìm loại hình nữ nhân sinh viên thanh thuần. Tìm được sử dụng sau này tiền tìm vài lần, nữ học sinh liền cắn câu, mang theo không mấy ngày nhanh chóng chia tay tìm người tiếp theo, tốc độ đổi nữ nhân so với thay quần áo chậm hơn một chút.
Tần Ngọc Huân cùng Cố Thừa Dịch không phải phú nhị đại như thế, nhưng từ nhỏ ở cái này trong vòng lớn lên tổng hội không thể tránh né mà biết một ít phương thức những người khác làm việc, cho nên…… Các cô nói đúng!
Thê nô jpg
Thời gian tiếp theo liền đi làm công ty, chuẩn bị hôn lễ, về nhà dưỡng thai bay nhanh vượt qua.
Thân là chuẩn mụ mụ Thẩm Niệm còn tốt một chút.
Thôi trợ lý không an bài cho cô cái gì, mỗi ngày chỉ cầm sách nhìn xem, mệt mỏi đi giường nhỏ trong văn phòng ngủ một giấc, ngồi trên sô pha eo đau dựa vào nằm, giữa trưa còn có tài xế đưa tới cơm trưa nóng hầm hập.
Là Trần a di đặc biệt vì chuẩn mụ mụ chế tác thai phụ cơm, bổ sung các loại vitamin cùng dinh dưỡng, thang thang thủy thủy không đoạn quá, Thẩm Niệm thể trọng bắt đầu chậm rãi bay lên.
So ra mà nói, chuẩn ba ba Cố Thừa Dịch mệt hơn nhiều.
Tập đoàn Cố Thị có nhiều chuyện phải làm như vậy, còn phải an bài công việc hôn lễ. Người ta kết hôn sẽ đem sự tình công ty gác lại lo cho hôn lễ, hắn là mọi chuyện hỏi đến, còn thường xuyên ngẩng đầu nhìn xem Thẩm Niệm đang làm gì, lo lắng cô được không.
Chờ sau khi Thẩm Niệm chú ý tới, đa phần sẽ lựa chọn ở tổng tài văn phòng sô pha nghỉ ngơi.
Đãi ở trong phạm vi tầm mắt hắn có khả năng nhìn thấy, để hắn ngẩng đầu là có thể nhìn thấy, đỡ cho hắn phải lo lắng đề phòng hận không thể đem cô buộc ở trên lưng quần tùy thân mang theo, khó có thể chuyên chú công tác.
Cố Thừa Dịch đứng ngồi không yên như vậy, Thẩm Niệm vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, Thôi trợ lý cũng là lần đầu tiên, hai người khó tránh khỏi cảm thấy mới lạ, lại không dám nhìn chê cười.
Cười nhạo một nam nhân sắp trở thành chuẩn ba ba, không đáng sợ, cười nhạo một một nam nhân là cơm áo gạo tiền sắp làm chuẩn ba ba, kia rất nhiều nguy hiểm.
**
Thứ bảy.
Một vòng thời gian trôi qua, Vệ Linh Tuyên nói váy cưới chế tác xong, đưa tới địa chỉ để Thẩm Niệm qua đi thử xem.
Thẩm Niệm cùng Cố Thừa Dịch lên lầu, vào cửa liền gặp được Vệ Linh Tuyên chờ ở kia, Vệ Linh Tuyên nắm tay Thẩm Niệm, mang cô chậm rãi đi, tránh đi chỗ góc nhọn trong phòng, thái độ cẩn thận kia Thẩm Niệm xem đến bật cười, “Không yếu ớt như vậy.”
“Vẫn là cẩn thận một chút.” Vệ Linh Tuyên mang hai người vào phòng thử đồ.
Váy cưới đã chọn là kiểu dáng cực kỳ đơn giản thuần tịnh, không cần thêu thùa thủ công, không cần đính đá thủ công, thời gian chế tác ngắn lại rất nhiều.
Sau khi chế tác tạo cho người ta cảm giác càng như là một lễ phục dạ hội phết đất kiểu dáng đơn, mà không phải váy cưới có đặc thù ý nghĩa.
Thẩm Niệm tiến phòng thử đồ thay quần áo, Cố Thừa Dịch quay đầu đối Vệ Linh Tuyên nói: “Không có kiểu dáng phức tạp chút sao?”
Lời này, chỉ kém nói: Không có váy cưới đẹp hơn chút sao?
“Có a.” Vệ Linh Tuyên buông tay, “Vị này nhà anh tự mình chọn, tôi trước làm cho cô ấy thử xem cái này, sau lại ở cơ sở cái này càng thêm chút đồ vật, váy cưới nào có thể hoàn thành đơn giản như vậy đâu?”
Một câu cuối cùng thanh âm tương đối nhẹ, là không quá vừa lòng nói thầm.
Cố Thừa Dịch cảm thấy mình tìm một nhà thiết kế váy cưới là ý tưởng không sai, như vậy quan trọng trường hợp, dù sao cũng phải để lão bà ăn mặc xinh đẹp chút.
Chỉ chốc lát sau, Thẩm Niệm đổi xong váy cưới ra tới.
Làn da cô rất trắng, dáng người cao gầy, mặc vào váy cưới phết đất thuần tịnh thuần trắng này lại có vài phần hương vị thánh khiết, thực dễ dàng bỏ qua váy cưới, mà chú ý tới thành người mặc váy.
Vệ Linh Tuyên liên tục gật đầu, “Niệm a, cô nên để tôi chụp mấy tấm ảnh.”
Cũng là vì Cố Thừa Dịch ở đây, Cố đại tổng tài không có khả năng để thê tử mang thai của mình chạy tới làm người mẫu, nếu không cô cũng thật hy vọng Thẩm Niệm có thể ăn mặc thiết kế váy cưới của cô đi show.
Chính là thân cao có chút không đủ, duyệt đi, không miễn cưỡng hảo khuê mật.
Cô chưa nói ra bản thân muốn thật sự là gì, Thẩm Niệm mơ hồ nhận thấy được ánh mắt Vệ Linh Tuyên nhìn cô không quá thích hợp, chính là cái loại khi còn nhỏ nhìn thấy búp bê Tây Dương của mình phi thường muốn đem nó trang điểm xinh xinh đẹp đẹp, rồi sau đó mang đi khoe tiểu đồng bọn, có lẽ trình độ còn muốn càng sâu một chút?
“Bằng không, cô hiện tại chụp?”
“Không được.” Vệ Linh Tuyên lắc đầu, “Váy cưới không hoàn chỉnh, còn kém vài đường, trang dung cùng kiểu tóc cũng chưa làm, chờ cô kết hôn ngày đó tôi mang máy đi chụp vài cái đi.”
Thẩm Niệm: “……” Nhìn trong gương mình cùng váy cưới, tổng cảm thấy không sai biệt lắm.
Tính, đại khái nhà thiết kế có ý nghĩ nhà thiết kế của mình đi.
Tiếp theo, lại thử một bộ trang phục tiếp khách.
Vệ Linh Tuyên nhéo nhéo dây thắt eo bên kia nhiều ra một đoạn, một lần nữa đo lường, Thẩm Niệm mang thai không khỏi béo phì, hơi chút chừa ra sau này dễ cải biến, “Lúc sau sẽ lại kêu cô lại đây thử, tìm chuyên viên trang điển trong hôn lễ rồi sao?”
Thẩm Niệm là mặc kệ cái này, quay đầu lại nhìn Cố Thừa Dịch, Cố Thừa Dịch gật đầu: “Mẹ anh tìm.”
Thẩm Niệm: “……”
Vệ Linh Tuyên: “……”
Mẹ chồng hào môn lại xuất hiện!
Hai người liếc nhau, trong mắt có đồng dạng tin tức: Thái Hậu nương nương muốn làm sao?
Từ trên biểu tình là có thể nhìn ra các cô cảnh giác đối với Hậu Tư Phong, Cố Thừa Dịch cũng là bất đắc dĩ, mẹ hắn thật sự không phải bà bà như trong phim truyền hình đối phó con dâu, thế nào cũng phải gậy đánh uyên ương?
Mẹ chồng chả lẽ không có công việc cùng vòng giao tiếp của mình sao? Con trai cùng con dâu mỗi ngày trôi qua quá tốt, bà không có việc gì làm, mỗi ngày giận dỗi con dâu.
Thời gian cách hôn lễ còn có ba tuần, việc phải làm còn có rất nhiều.
Đếm ngược ba cái thứ bảy chủ nhật, trang phục tiếp khách, váy cưới, trang phục kính rượu toàn bộ chế tác xong, liên hệ chuyên viên trang điểm hôn lễ tiến hành hoá trang xem hiệu quả cuối cùng.
Xác nhận hiệu quả có thể, chính là quay chụp ảnh cưới.
Bảo bảo chưa đến ba tháng, không chịu nổi lăn lộn quá lớn, ảnh cưới liền lấy cảnh ở trong nhà cùng phụ cận Giang Đông.
Trải qua hậu kỳ chế tác, cuối cùng cho ra thành quả không kém người khác bay ra nước ngoài quay chụp.
Hôm nay, Thẩm Niệm mê mang từ trên giường bò dậy, ra khỏi phòng, bên ngoài Cố Thừa Dịch cùng Thôi trợ lý đang nói chuyện.
Thấy cô ra tới, Cố Thừa Dịch vẫy vẫy tay, Thẩm Niệm đi qua đi liền phát hiện trên bàn làm việc chất đầy văn kiện có hai hộp nhung nhỏ màu đỏ.
Nhìn kích thước hộp, không phải nhẫn, thì là hoa tai.
Thẩm Niệm mở ra vừa thấy, tất cả đều là nhẫn.
Trong đó một hộp nhỏ để một đôi nhẫn, một hộp khác là cái nhẫn kim cương, kim cương rất lớn.
“Kết hôn không phải chỉ cần một đôi nhẫn là được sao?”
“Kia một đôi là nhẫn cưới, một đôi là để hằng ngày mang.” Cố Thừa Dịch đem chiếc của nữ lấy ra mang vào ngón áp út tay trái Thẩm Niệm, “Kích cỡ vừa đúng, sẽ không chặt.”
Hắn giơ tay, ngón áp út hơi hơi hướng lên, ý vị rất rõ ràng.
Thẩm Niệm vì hắn mang lên, “Vừa đúng.”
Nhìn về phía cái nhẫn kim cương dư lại cuối cùng kia, “Cái này dùng làm gì?”
Thôi trợ lý yên lặng ra cửa, chờ sau khi hắn khi rời khỏi đây, Cố Thừa Dịch đem cái nhẫn kim cương kia mang vào ngón áp út tay phải Thẩm Niệm, từ từ mà phun ra hai chữ: “Trang bức.”
Thẩm Niệm: “…………”
Tác giả có lời muốn nói: Cố Thừa Dịch: Riêng mua cho em trang bức, còn không tốt?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.