Xuyên Thành Vai Ác Thiên Kim Ta Bạo Hồng

Chương 1: Chết thân




Cửa phòng nghỉ khóa chặt, trên cửa được dán một tờ giấy trắng ngay ngắn chỉnh tề nét mực đen trên đó viết ba chữ to 'Trình Thịnh Tề'. Nơi này là phòng nghỉ ngơi tạm thời mà tổ tiết mục cung cấp cho nghệ sĩ.
Hạ Lạc Dao cầm kịch bản, đứng ở trước cửa phòng nghỉ lẳng lặn lắng nghe âm thanh thở dốc đầy ái muội truyền ra từ bên trong.
Nàng theo bản năng nhìn về hai phía hành lang, rất yên tĩnh, nơi này chỉ có một người là nàng.
Cho dù giới giải trí người có sinh hoạt hỗn loạn, chổ nào cũng có nhưng đây là lần đầu tiên nàng gặp phải tình huống này.
Bất quá nàng cũng chỉ kinh ngạc vài giây, liền bình tĩnh trở lại.
Âm thanh trong phòng nghĩ còn chưa dừng lại, Hạ Lạc Dao rũ mắt, bước đi thật nhẹ nhàng, xoay người dọc theo hành lang rời khỏi.
Trong phòng nữ nhân trang nùng trang vừa rồi còn đang chìm trong khoái cảm đột ngột trợn mắt đẩy nam nhân đang nổ lực hoạt động trên người ra.
"Từ từ, tôi hình như nghe được bên ngoài có âm thanh?"
Trình Thịnh Tề bị bắt gián đoạn dựng lỗ tai lắng nghe, bên ngoài rõ ràng một mảnh yên tĩnh, hắn quay đầu lại nhìn về phía cửa phòng đóng chặt, trên mặt toát ra bất mãn sau đó liền biến mất nhanh chóng.
Hắn kiên nhẫn dỗ dành nữ nhân: "Trợ lý của tôi còn canh ngoài cửa, đừng lo lắng, sẽ không có bất kì ai đến nơi này."
".. Tốt nhất là không có." Nữ nhân đem tóc ngắn vén ra sau tai, sau đó không hài lòng nói một câu cũng đã mất đi hứng thú vừa rồi.
Nàng ngồi dậy ung dung cài từng cúc áo trước ngực, chỉnh lại quần áo thật chỉnh tề, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Trình Thịnh Tề.
"Cuối tuần đến nhà tôi."
Trình Thịnh Tề gật gật đầu.
Nữ nhân trước mặt cũng không phải là người hắn có thể đắc tội.
Lúc này mới quen biết mấy tháng, cũng đã cho hắn hai cái đại ngôn lớn, lại càng không nói đến tài nguyên cũng rất tốt.
Bất quá chuyện này một khi bị bại lộ, chính hắn cũng không ở giới giải trí nổi nữa.
Trình Thịnh Tề nhìn nữ nhân thường xuyên vô thức nhìn cửa phòng, lấy lòng nói: "Nếu cô thật sự lo lắng, không bằng đợi lát nữa chúng ta đi xem CCTV?"
Nữ nhân trừng hắn một cái, không đáp lời, đôi mắt nhướng lên.
Mà lúc này trợ lý của Trình Thịnh Tề mới chạy ra từ toilet, trở lại hành lang phòng nghĩ, nhìn hành lang vẫn như cũ không một người hắn nhẹ nhàng thở ra.
Thật tốt, không ai tới đây.
* * *
Đi một đường thẳng đến phòng hóa trang công cộng, Hạ Lạc Dao mời dừng bước chân, nàng hít sâu một hơi, biểu tình liền khôi phục bình thường,
Ngồi phòng trang điểm công cộng gồm người dẫn chương trình và một số khách mời danh tiếng không quá lớn, có mấy người đang ngồi tụm lại một chổ nói chuyện phiếm, người dẫn chương trình nhìn Hạ Lạc Dao tiến vào, lập tức nhiệt tình chào hỏi nàng: "Hạ lão sư, mau tới đây cùng nhau trao đổi kịch bản."
Hạ Lạc Dao cười đáp, lại cúi đầu nhìn di động, đã là hai giờ chiều, quay xong tiết mục chắc cũng gần sáu giờ.
Không bao lâu sau, Trình Thịnh Tề liền đầy cửa bước vào.
Người dẫn chương trình đồng dạng nhiệt tình chào hỏi: "Trình lão sư, sao lại đi lâu như vậy a, thời gian không còn nhiều lắm, mau tới đối kịch bản."
Hạ Lạc Dao sắc mặt không thay đổi, ánh mắt không tự giác thông qua gương trang điềm đánh giá hắn một chút.
Trang phục chỉnh tề, biểu tình tự nhiên, nếu không phải nàng tình cờ phát hiện, thì đúng là một chút cũng không nhìn ra.
Hắn nếu thời điểm đóng phim cũng có thể có kỹ thuật diễn như này thì tốt rồi.
Không lâu nữa bộ phim điện ảnh nàng và Trình Thịnh Tề hợp tác đóng chính liền công chiếu, vì phối hợp tuyên truyền, nàng cùng Trình Thịnh Tề đã cũng nhau tham gia mười mấy cái tổng nghệ cùng tiết mục phỏng vấn, cơ bản đều là khách quý.
Nàng đã là tam kim Ảnh hậu, bộ phim điện ảnh này nàng vì muốn trả ân tình của đạo diễn mới nhận, mà lưu lượng đang nổi Trình Thịnh Tề còn lại là nam chính được nhà đầu tư nhét vào.
Sau khi tiếp xúc với Trịnh Thịnh Tề ở đoàn phim, Hạ Lạc Dao liền biết rằng tính cách hắn cũng không phải "Đơn thuần" như thiết lập.
Giới giải trí người thiết lập hình tượng không ít, Hạ Lạc Dao trước kia trong lòng cũng không nghĩ gì, dù sao việc này không quan hệ gì với nàng.
Bất quá lá gan hắn cũng thật lớn, chuyện này nếu bị người khác phát hiện, sợ là bộ phim điện ảnh lần này liền không được chiếu.
Tiết mục được thu trong sáu tiếng, sau khi kết thúc sắc trời bên ngoài đã tối sầm.
Sau khi xong việc, nhân viên công tác ở trường quay đều đang dọn dẹp, Hạ Lạc Dao cùng mọi người tạm biệt, lấy di động ra xem, có mười mấy tin nhắn chưa đọc.
"Xong rồi, Dao Dao tỷ, đi được rồi." Trợ lý vỗ vỗ bả vai nàng kéo tâm trí của nàng về, "Buổi tối còn một cuộc phỏng vấn, phải đi hai giờ xe, tỷ có thể ngủ một giấc trên xe."
Hạ Lạc Dao gật gật đầu, đi theo trợ lý ra ngoài, khi đi tới cửa phòng, nàng theo trực giác quay đầu nhìn thoáng qua liền đụng phải tầm mắt Trình Tư Tề.
Hắn nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt lạnh như băng.
Hạ Lạc Dao dừng bước chân, phát hiện hắn nhanh chóng cong khoé miệng, cười nhẹ với nàng.
Tựa như ánh mắt vừa rồi chỉ là ảo giác của nàng.
Nàng cười lễ phép với hắn, sau đó thu hồi tầm mắt bước nhanh.
Vừa mới ngồi lên xe, di động trong túi liền vang 'tích tích' một tiếng, Hạ Lạc Dao lấy ra nhìn, là Trình Thịnh Tề gửi WeChat:
[Dao Dao, hôm nay sao lại đi gấp như vậy? Tôi vốn còn muốn sau khi tiết mục kết thúc mời cô đi ăn một bữa cơm.]
Hạ Lạc Dao nhíu mày, bất giác cảm thấy da đầu tê dại.
Trình Thịnh Tề gừi tin nhắn cho nàng luôn dùng giọng điệu ái muội như thế, nàng ngày thường còn có thể miễn cưỡng qua loa một chút nhưng hiện tại cảm thấy không quá thích hợp.
Trợ lý ngồi bên cạnh, thấy nàng sắc mặt không tốt nhìn di động liền hỏi: "Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?"
Hạ Lạc Dao lắc đầu phủ nhận: "Không có việc gì, nghỉ ngơi đi."
Trong xe liền lâm vào yên tĩnh, trợ lý sợ quấy rầy nàng nghĩ ngơi, còn tri kỷ đưa nàng bịt mắt cùng nút bịt tai.
Nàng nhắm hai mắt tựa lưng vào ghế, Hạ Lạc Dao lại không ngủ được trong lòng còn đang suy nghĩ chuyện xảy ra hôm nay.
Chẳng lẽ hắn biết mình phát hiện ra bí mật của hắn?
Kỳ thật có biết cũng không có gì, giới giải trí cũng chẳng được mấy người sạch sẽ, nàng lại không phải người thích bát quái, nếu không lần sau chạm mặt dò hỏi một chút xem sao.
Bộ phim còn đang trong giai đoạn tuyên truyền, xé rách mặt nhau đối với ai đều không có lợi ích gì.
Chờ sau khi tuyên truyền bộ phim xong, hắn đi đường hắn nàng đi đường nàng, về sau phỏng chừng cũng sẽ không có khả năng hợp tác.
* * *
Tiết mục tối nay được lên lịch từ một tháng trước, là một tiết mục có danh tiếng cũng không tệ.
Người chủ trì ngay từ đầu còn bàn luận về bộ phim điện ảnh mới của nàng, nói một lúc liền nói đến tình yêu cùng hôn nhân:
"Trong số nam diễn viên đã từng hợp tác, nếu được lựa chọn một người làm bạn trai của mình, Hạ lão sư sẽ lựa chọn ai?"
Hạ Lạc Dao dư quang nhìn thấy trợ lý dùng sức nháy mắt ra hiệu với nàng 'câu hỏi này không có trong kịch bản, không cần trả lời'.
Bất quá, vấn đề này không phải không thế đáp.
Nàng muốn nói a..
"Ngôn Mặc đi."
Người chủ trì nhướng mày, kinh ngạc đối với cái tên này nhưng lại cảm thấy là đương nhiên.
"Vậy Hạ lão sư đối với người vừa mới hợp tác Trình Thịnh Tề cảm thấy như thế nào?
Có cảm thấy hứng thú hay không?"
Hạ Lạc Dao cười dịu dàng, đáy lòng lại đang bốc hỏa.
Người chủ trì này không phải cảm thấy nàng cùng Trình Thịnh Tề có thể tạo nhiệt đi?
Với kỹ thuật diễn kia của Trình Thịnh Tề, thời điểm đóng phim điện ảnh không kéo chân sau đã là may lắm rồi, bất quá hiện tại giới điện ảnh đều là như vậy, tìm một đống diễn viên gạo cội cấp cho một lưu lượng nâng giá trị con người.
"Trình Thịnh Tề kỹ thuật tiến bộ rất nhanh, có lẽ mọi người sẽ thấy trong bộ phim điện ảnh này biểu cảm của hắn rất đa dạng."
Nói lời trái lương tâm, Hạ Lạc Dao cười càng thêm xán lạn, như tràn ngập chờ mong với Trình Thịnh Tề.
Chương trình kết thúc, sau khi chào hỏi mọi người xong đã qua mười hai giờ đêm.
Bởi vì mấy ngày nay giấc ngủ không tốt, sau khi kết thúc công tác ngày hôm nay, Hạ Lạc Dao liền cảm thấy mệt mỏi cực độ.
Nàng tạm biệt trợ lý, một mình trở lại khách sạn ngủ bù.
Tắm rửa, uống thuốc an thần xong, nằm lên giường lớn mềm mại, Hạ Lạc Dao mở to mắt nhìn trần nhà, vốn dĩ dính gối đầu là lập tức vào giấc ngủ, nàng lại lăn qua lộn lại trần chọc không ngủ được.
Đều do người chủ trì vẫn luôn nói đến Trình Thịnh Tề, làm nàng luôn nghĩ đến ánh mắt đáng sợ kia của hắn.
Suy nghĩ một hồi lâu nàng lại nghĩ đến Ngôn Mặc.
Từa hồ hai năm gần đây, nam diễn viên hợp tác với nàng người sau lại kém hơn người trước, liền tính nàng đã trở thành một người diễn viên có danh tiếng lớn, cũng được xem là một thế hệ chiến sĩ thi đua, cuối cùng vẫn không tránh khỏi làm bậc thang cho minh tinh lưu lượng sau lưng có tư bản.
Như vậy xem ra, nếu không phải công ty nàng có bối cảnh cường đại, sợ là lần này đã bị tư bản lôi kéo tạo ra vô số tin tạo nhiệt.
Di động để bên cạnh gối vang lên một hồi chuông, Hạ Lạc Dao hơi quay đầu nhìn thoáng qua là trợ lý gọi đến.
Hơn nữa đêm còn có việc tìm nàng?
Thời điểm này nên tha cho nàng, để nàng ngủ một giấc thật tốt đi.
Hạ Lạc Dao không bắt máy, di động vang lên hai lần liền dừng, nàng kéo chăn đắp lên người chôn mặt vào gối.
Không biết qua bao lâu, thuốc ngủ có tác dụng Hạ Lạc Dao cảm thấy ý thức có chút mê mang, đang lâm vào giấc ngủ cửa phòng lại đột nhiên vang lên âm thanh tích tích như bị người soát mở ngay sau đó 'cùm cụp' một tiếng, cánh cửa bị người mở ra.
Là cách vách sao?
Như thế nào nghe được tiếng bước chân, khách sạn này cách âm quá kém.
Hạ Lạc Dao mơ mơ màng màng mở mắt ra, muốn xem hiện tại là mấy giờ, nàng sờ soạng tìm di động lại đột nhiên phát hiện bên mép giường có một bóng đen.
Nàng còn chưa kịp phản ứng tình huống hiện tại, đã bị người dùng khắn bịt kín mũi và miệng.
"Ngô!"
Hạ Lạc Dao nháy mắt tỉnh táo, liều mạng giãy giụa muốn đem tay người đẩy ra nhưng người kia sức lực quá lớn, đầu gối hắn đè nặng chân nàng đem nàng gắt gao ấn ở trên giường!
Nàng muốn kêu cứu mạng, lại chỉ có thể phát ra âm thanh khóc nức nở, trong lúc hỗn loạn nàng chụp được gạt tàn thuốc trên đầu giường đập mạnh vào đầu hắn, chỉ nghe hắn kêu rên một tiếng liền gia tăng sức lực áp chế nàng, như muốn nàng sống sờ sờ bị đè chết.
Hít thở ngày một không thông, sức lực càng lúc càng suy yếu, thời điểm ý thức trở nên mơ hồ Hạ Lạc Dao nghe được nam nhân kia nói không ngừng:
"Ta cũng chỉ lấy tiền làm việc.."
"Sau khi chết đừng tìm ta, đừng có tới tìm ta.."
Lời tác giả:
Đây là một câu truyện giới giải trí khoác áo ngọt sủng.
* * *

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.