Vì thế Tiết phu nhân ở chủ viện chờ trượng phu trở về, chờ một hồi, cuối cùng chờ tới tin tức quản gia nói lão gia đi ra ngoài ăn.
Tiết phu nhân tức giận dậm chân: “Suốt ngày chỉ biết ăn! Lợn đầu thai sao?!”
*
Ngày 25 tháng 2 là ngày công bố kết quả thi.
Vào ngày này, khắp nơi trong kinh thành thường thường vang lên tiếng pháo, đó là do các đại nha môn gửi thông báo cho những thí sinh đã trúng tuyển, nhà thí sinh sẽ đốt pháo để bày tỏ ăn mừng.
Mặc dù không có ai trong Tiêu gia đi thi, nhưng nhiều nhà quan hệ tốt với Tiêu gia có con đi thi.
Có người thi đỗ thì sẽ tặng lễ, sau đó sẽ được đáp lễ.
Có người gia cảnh bề thế nên rất có quyền lực, đưa lễ vật cũng rất lợi hại, chẳng hạn như anh đào!
Bởi vì đưa anh đào rất nhiều, Yến Thu Xuân cũng được chia không ít, nàng rất thích ăn anh đào, bởi vậy mỗi lần đưa đến chỗ nàng, chưa tới nửa ngày nàng đã ăn hết rồi.
Có thể là nàng ăn quá nhanh, làm người Tiêu gia cảm thấy nàng thật sự rất thích ăn, vì thế lại mua rất nhiều, trùng hợp là thời gian này anh đào chín rộ, nhiều nhà người ta cũng sẽ mang đến một ít quà, rất nhiều nhà người ta cũng sẽ mang một ít quà, chẳng hạn như phủ Xương Vương, tặng đến đây không ít, thậm chí còn tặng riêng cho Yến Thu Xuân.
Vì thế đợi đến khi Yến Thu Xuân hoàn hồn, anh đào đã sắp chất kín phủ nàng rồi.
Như này chắc chắn sẽ không ăn hết!
Chủ yếu là ba đứa nhỏ đã có hai đứa đi học, chỉ có buổi tối mới đến chơi với nàng, lượng cơm của Uyển nhi lại ít, ăn không hết sẽ rất lãng phí.
Tình cờ, nàng đang nghĩ đến việc làm món cá nướng vải thiều, nhưng tiếc là vải thiều chín vào tháng 5, 6, 7 nên nếu bây giờ muốn ăn sẽ rất khó.
Yến Thu Xuân nhìn đống anh đào này, theo bản năng nghĩ đến việc sử dụng chúng để thay thế. Dù sao vải thiều cũng không hẳn là món chính, chỉ là trang trí bên ngoài, nếu dùng anh đào cũng không khác gì mấy.
Nghĩ vậy Yến Thu Xuân lập tức đi làm, trong nhà cái gì đều có, lúc trước khi mùa đông vừa qua, Diêu quản sự đã bắt đầu nuôi cá, gà vịt…, cá tự nhiên cũng ăn được hảo, lớn lên béo. Nghe nói nàng muốn nấu cá, Diêu quản sự lập tức phái người đưa cá đến.
Chúng đều to và béo, Yến Thu Xuân sợ mình không xử lý cá nướng được.
Sự thật chứng minh, nàng quả nhiên không làm được, cuối cùng vẫn là Hứa ma ma làm, nàng ở một bên chỉ đạo.
Sau khi sơ chế nguyên con cá lớn thì xẻ đôi, m.ổ b.ụ.n.g rồi ướp với xì dầu, muối và các loại gia vị, khi gần đến thời gian là có thể bôi dầu rồi cho vào lò nướng để nướng.
Bên này đang nướng cá, bên kia phải nêm gia vị, để sau khi ăn cá nướng xong, còn có thể ăn món ăn phụ bên trong, cần tiếp tục cho thêm canh, nhưng bởi vì cho rất ít ớt vào canh, làm hương vị của hạt tiêu hơi ngọt.
Dưới đáy có củ sen, ngó hoa, ngô, giá đỗ và các món ăn phụ kèm khác, khi lấy cá nướng ra khỏi lò, thịt cá nướng đã săn chắc hơn rất nhiều, da cá hơi ngả màu hơi nâu, bởi vì đã ướp qua, lúc này đang tản ra một mùi thịt cá nhạt mà không tanh.
Cho các nguyên liệu đã sơ chế lên vỉ sắt lớn đã chuẩn bị sẵn, sau đó trải nguyên con cá lên, lưng cá hướng lên trên, đổ nước súp trong nồi lên trên rồi trượt xuống một chút, che kín nửa vỉ nướng. Sau đó ngâm chìm nửa thân thể con cá, chỉ để lộ phần lưng mở hoa đao, trên thân cá lại đặt bốn quả anh đào đỏ tươi, cuối cùng cho lên bếp nướng lửa vừa đủ để tiếp tục hâm nóng.
Vậy là món cá nướng đã sẵn sàng!
Lúc này trong viện cũng không có người khác, cá nướng làm xong, người đảm nhận nhiệm vụ cổ vũ chỉ có Thủy Mai và Hứa ma ma, nhưng hai người rất nể mặt, vừa thấy thành phẩm đã nhao nhao cảm thán: "Thơm quá!”
"Thơm thật, quả anh đào cũng đẹp mắt. Món cá nướng này chắc nhiều sẽ người thích lắm đây!"
Yến Thu Xuân cũng hài lòng gật đầu, nhìn con cá nướng mà hít một hơi thật sâu, ngửi mùi hương của nó, nhẹ giọng nói: “Hình như giá cá không đắt, nếu ăn vừa miệng, ta cũng có thể kiếm được chút lời."
Thủy Mai cười khúc khích: “Tất nhiên vừa miệng rồi, nhưng món cá nướng này, cô nương định tự ăn hay đưa cho bên Tiêu phu nhân?"
Yến Thu Xuân nhìn sắc trời, nói: “Còn sớm, còn có thể làm thêm một phần, vậy phần này ngươi bảo người đưa đến phủ Xương Vương, đưa cho bọn A Hoàn, xem như đáp lễ.”
Những vị khách khác đưa lễ vật không có đưa riêng cho nàng, chỉ có phủ Xương Vương đưa anh đào, là đơn riêng cho nàng một phần.
Vậy tất nhiên nàng cũng phải đi đáp lễ đặc biệt một chút.
Những thứ khác người ta đều có, chỉ có chút đồ ăn ngon là coi được.
“Được, nô tỳ lập tức phái người đưa đi.” Thủy Mai lập tức theo tiếng, Yến Thu Xuân xắn tay áo bắt đầu nấu nồi thứ hai.