Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân

Chương 236:




Đông Đông ăn nhiều đến nỗi đôi má phúng phính đều căng phồng lên, một ngụm thức ăn, một ngụm cơm lại thêm một ngụm khoai tây nghiền, trông vô cùng ngon miệng.
Thật không ngờ khoai tây này nhìn có vẻ chẳng ra gì nhưng ăn vào lại thật sự rất ngon, bất kể là khoai tây chiên, khoai tây nghiền hay khoai tây sợi sốt chua cay!
Tiếc là ít khoai tây quá, không biết cho thêm nhiều khoai tây nữa thì sẽ nấu ra được món gì nhỉ? Nghĩ đến đây, cậu bé lại oán trách trong lòng.
Mấy người dùng khoai tây mọc mầm làm đồ ăn thực sự là quá xấu xa rồi! Nếu không thì bây giờ cậu bé nhất định có thể ăn càng nhiều đồ ăn ngon!
*
“Ắt xì!”
Người thanh niên đang ngồi vững trên thềm câu cá hắt hơi một cái, khiến cho con cá vừa định cắn câu sợ hãi bơi đi mất, chỉ thấy sóng nước lay động một hồi, mặt nước lại trở về vẻ yên tĩnh.
Cung nữ hầu hạ thiếu niên vội vàng cầm lấy chiếc áo choàng chạy tới: “Điện hạ, trời nổi gió rồi, có hơi lạnh rồi, người choàng vào đi.”
“Không cần, mang đi đi.” Dáng vẻ thiếu niên uể oải đáp.
Hắn không thích ăn mặc nhiều như vậy, bị bao bọc đến mức hắn ta cảm thấy như đang bị trói buộc.
Nhưng cũng chính lúc bị quấy rầy này, hắn nhìn sắc trời, kì thực cũng đã khá muộn rồi, nếu không có đèn đường thì hiện tại hắn ta còn chả nhìn thấy cần câu đâu.
Suy cho cùng hắn ta đã ngồi ở đây suốt sau khi ăn bữa tối, điều mà hắn ta không nghĩ tới đó là, cho đến hiện tại vẫn chưa có một con cá nào cắn câu.
Hoài Vương có chút buồn bực, hắn ta dứt khoát vứt cần câu, đứng dậy đi vào thư phòng.
Cung nữ vội vàng chạy theo, nhưng hắn ta lại khua tay: “Không cần theo ta.”
Rồi hắn ta đi một mình về phía trước. Đi một mạch đến một nơi tối đen, lúc này hắn ta mới mở miệng: “Có chuyện gì? Bên đó vẫn chưa có tin tức gì sao?”
“Bây giờ thuộc hạ sẽ đi điều tra một chuyến.” Một giọng nói trầm thấp vang lên, như có như không, ngay sau đó là một loạt tiếng động của chim bay.
Hoài Vương tiếp tục đi về phía thư phòng, sau khi hại hoàng huynh trúng độc, tuy vô ý nhưng hắn ta cũng phải viết một bức thư tạ tội, tự mình tạ tội trước, cho dù mấy người kia có nổi giận đi chăng nữa thì cũng không làm gì được mà chỉ có thể nói vài câu với hắn ta, dù sao hắn ta cũng là người mang khoai tây về, một loại lương thực ích nước lợi dân đến thế kia mà.
Nhưng mà lúc hắn vừa mới đi đến thư phòng, còn chưa kịp cầm bút lông lên, quản gia đã vội vàng chạy tới, giọng điệu gấp gáp nói: “Điện hạ, vừa rồi Xương Vương điện hạ phái người tới chuyển lời, nói rằng nếu như khoai tây điện hạ mang về có hiện tượng mọc mầm, đổi màu… Thì không ăn được nữa, nếu nhẹ thì sẽ bị nôn mửa, nặng thì là ngạt thở mà chế.t!”
“Thần nghe được vị công công chuyển lời nói Xương Vương đã dùng chuột làm thí nghiệm, tất cả những con chuột ăn khoai tây mọc mầm đều chế.t hết, bây giờ hắn đang vội đi nói sự việc này cho những người đã nhận được khoai tây rồi! Điện hạ, bữa tối hình như người cũng có ăn một chút, người có thấy chỗ nào khó chịu không, bây giờ nô tài liền đi truyền thái y ngay.”
Người quản gia cẩn thận hỏi, nhưng lại không nhận được câu trả lời nào từ người kia.
Nghe ông ta nói như vậy, sắc mặt người thiếu niên tiêu sái cao ngạo kia liền nhất thời thay đổi, vô cùng kinh ngạc và tức giận nhìn ông ta: “Ngươi vừa mới nói cái gì? Xương Vương phái người tới chuyển lời rằng khoai tây có độc ư!?”
“Đúng vậy, chẳng qua là khoai tây mọc mầm mới có độc mà thôi, người yên tâm, khoai tây này vẫn là đồ tốt!” Quản gia buông lời an ủi mà không biết nguyên do.
“Rầm…” Ông ta vừa dứt lời, Hoài Vương đã đánh đổ hết tất cả giấy và mực bút nghiên ở trên bàn xuống, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin, bởi vì quá mức kích động nên ngũ quan dần trở nên vặn vẹo và u ám.
Sao có thể như thế được chứ?!
Hắn ta đã tốn rất nhiều thời gian mới thử nghiệm ra được những triệu chứng này, cũng vì chuyện này mà lãng phí rất nhiều thời gian, khiến hắn ta và Tiêu Hoài Nga bỏ lỡ nhau, nhưng bây giờ khoai tây đã được mang đến kinh thành Đại Chu mấy ngày rồi?!
Hắn đã biết cả rồi sao?
Thậm chí đến các triệu chứng hắn đều biết hết ư?!
Người khác thì không biết, nhưng trong lòng Hoài Vương lại biết rất rõ, những triệu chứng mà Xương Vương nói đều là thật, nhưng khác biệt ở chỗ, hắn dùng người sống để làm thí nghiệm, đảm bảo liều lượng đủ để có thể khiến cho thân thể của một người đàn ông trưởng thành phải trở nên suy sụp...
Đêm nay lại là một đêm khiến cho rất nhiều người mất ngủ.
Vừa mới có được thứ thần vật là khoai tây, mọi người đều vắt óc suy nghĩ làm sao để nấu được món ngon, đang lúc làm ra được mỹ vị bỗng nghe được tin khoai tây này có độc, thật quá đả kích người khác rồi!
May mắn thay, chỉ có khoai tây mọc mầm là có độc, điều này khiến mọi người yên tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.