Hứa Ngạn Văn đem xe dừng ở quảng trường, Tiết Giai Duyệt cầm túi xách xuống xe, xua xua tay nở nụ cười đối với Hứa Ngạn Văn trong xe: " Đi đường cẩn thận. "
Đối với gương mặt tươi cười của cô, khóe miệng ngọt ngào hướng lên, ánh mắt sau khung mắt kính Hứa Ngạn Văn hơi sâu lại, gật đầu nói: " Được, tôi về công ty đây. "
Thẳng đến xe của Hứa Ngạn Văn đi khuất, Tiết Giai Duyệt mới xoay người cầm túi xách đi vào trung tâm thương mại.
Lầu một của trung tâm bán trang sức, lầu hai là giày dép, lầu ba là quần áo nữ, lầu bốn bán quần áo trẻ em, lầu năm là quần áo nam, lầu sáu là phòng tập gym.
Tiết Giai Duyệt trực tiếp đi thang máy cuốn lên thẳng lầu ba.
Có thể nhìn thấy, tầng này đều là những thương hiệu nổi tiếng, Tiết Giai Duyệt đi vào một cửa hàng, nhân viên cửa hàng nhìn cách ăn mặc cũng như túi xách của cô phán đoán ra cô là một khách hàng rất có tiềm lực, vội vàng lộ ra khuôn mặt tươi cười mà đón tiếp.
" Tiểu thư, sản phẩm ở cửa hàng chúng tôi đều là bộ sưu tập mới nhất của năm nay, mặc lên người sẽ phi thường phù hợp, cô thích bộ nào có thể qua phòng thay đồ bên kia để thử. " Nữ nhân viên thanh âm thực thân thiết nói.
Tiết Giai Duyệt ở trong cửa hàng đi một vòng, tầm mắt dừng ở một cái váy xanh trắng đan xen, đối với nhân viên nói: " Tôi muốn thử cái váy này. "
Nhân viên vội vàng khen ngợi nói: " Tiểu thư ánh mắt thật tốt, cái váy này đang rất được ưa chuộng ở cửa hàng chúng tôi, mặc vào người cực kỳ xinh đẹp. "
Nói xong, nhân viên đem váy gỡ xuống, dẫn đường Tiết Giai Duyệt đến phòng thử đồ, đưa váy cho cô: " Tôi ở bên ngoài đợi cô, có yêu cầu gì cứ việc kêu tôi. "
Tiết Giai Duyệt cầm váy đi vào phòng thay đồ, chỉ chốc lát thay váy xong đã đi ra, nhân viên cùng đồng sự đi tới, liên tiếp không tiếc lời mà khen Tiết Giai Duyệt.
" Tiểu thư, dáng người của cô thật tốt, chiếc váy này mặc trên người cô thật sự rất phù hợp, càng làm dáng người của cô trở nên hoàn mỹ. "
" Đúng vậy, đúng vậy, cô xem chiếc váy này đường may mũi chỉ, còn có chất lượng nữa, thật là không thể nào tốt hơn, mặc ở trên người của cô, giống như là bởi vì cô mà thiết kế ra. "
Thời điểm nữ nhân viên đang cùng đồng sự của mình khen ngợi Tiết Giai Duyệt, có hai cô gái trẻ tuổi đi vào cửa hàng.
" Hoan nghênh quý khách, cứ lựa chọn tự nhiên ạ." Một nhân viên khác tiến lên nói.
Lâm Đạt cùng bạn thân cô ta Trần Hiểu Mai đi vào, tầm mắt đảo qua các chiếc váy, liếc mắt thấy được chiếc váy màu xanh trắng mà Tiết Giai Duyệt đang mặc trên người.
Trần Hiểu Mai lôi kéo người Lâm Đạt, nhỏ giọng nói: " Thật xinh đẹp a! "
Theo tầm mắt của Trần Hiểu Mai, Lâm Đạt cũng thấy được Tiết Giai Duyệt, tức khắc liền ngây dại, trong lòng không nhịn được nói: Xác thực rất xinh đẹp a!
Màu xanh màu trắng đan xen trên chiếc váy, làm cho làn da của Tiết Giai Duyệt thêm trắng nõn, lông mi cong cong, đôi mắt to linh động, đôi môi hồng nhuận, giống cánh hoa anh đào mỹ lệ.
Lúc này Tiết Giai Duyệt đang nhìn gương xoay một vòng, bên cạnh nữ nhân viên kia vẫn đang kiên nhẫn mà khuyên bảo cô nên mua chiếc váy này.
Lâm Đạt cũng không nhúc nhích nhìn chăm chú vào Tiết Giai Duyệt, cô ta cảm thấy chiếc váy trên người Tiết Giai Duyệt thật đẹp mắt.
Váy dài đến đầu gối, lộ ra đôi chân thẳng tắp tinh tế của Tiết Giai Duyệt, theo nhịp đi làn váy bay bay nhẹ, phảng phất có thể tiến vào lòng người, đôi chân mang đôi giày cao gót, tăng thêm chiều dài của chân, càng có vẻ thướt tha hơn.
Lâm Đạt cũng không nhúc nhích nhìn chăm chú vào Tiết Giai Duyệt, cô ta cảm thấy chiếc váy trên người Tiết Giai Duyệt thật đẹp mắt.
Váy dài đến đầu gối, lộ ra đôi chân thẳng tắp tinh tế của Tiết Giai Duyệt, theo nhịp đi làn váy bay bay nhẹ, phảng phất có thể tiến vào lòng người, đôi chân mang đôi giày cao gót, tăng thêm chiều dài của chân, càng có vẻ thướt tha hơn.
Chờ khi thanh toán xong, nhân viên đem chiếc váy đến, cẩn thận mà giao cho Tiết Giai Duyệt.
Tiết Giai Duyệt quay đầu nhìn đến bên cạnh hai cô gái kia còn đang nhìn mình, liền đối với các cô mỉm cười, cầm túi xách rời đi.
" Đúng là một đại mỹ nhân, chiếc váy kia cũng thật đẹp. " Ánh mắt đuổi theo bóng dáng Tiết Giai Duyệt dẫm lên giày cao gót rời đi, Trần Hiểu Mai nhịn không được mà tán thưởng.
Lâm Đạt liếc nhìn cô bạn bên cạnh mình, đi lên phía trước hỏi nhân viên bán hàng: " Chiếc váy xanh đan xen trắng còn không? "
Nhân viên nói: " Còn một cái. "
" Tôi muốn thử. "
" Vâng. " Nhân viên bán hàng đáp ứng, bay nhanh mà đi lấy chiếc váy.
Váy được lấy tới, Lâm Đạt nhận chiếc váy từ tay nhân viên, đang muốn đến phòng thay đồ để thử, Trần Hiểu Mai thò mặt qua nhìn thoáng qua giá tiền của chiếc váy.
" Tớ nói này, chiếc váy này quá mắc rồi. " Trần Hiểu Mai cảm giác đau xót, một cái váy liền đi hai tháng tiền lương.
Lâm Đạt cũng nhìn thoáng qua giá tiền, giá cả xác thực có hơi cao, bất quá cô ta nghĩ lại, ở trong lòng an ủi chính mình, mắc có đạo lý của mắc, muốn xinh đẹp thì phải trả giá cao, vừa rồi cô gái kia mặc vào rất xinh đẹp, còn không phải là cùng một kiểu váy sao, cô ta nếu mặc vào cũng sẽ y như vậy, còn có thể xinh đẹp hơn nữa!
" Tớ đi thử váy. " Lâm Đạt cầm chiếc váy đi vào phòng thử đồ.
Trần Hiểu Mai ở bên ngoài chờ, lại đưa mắt nhìn các chiếc váy khác, cô nhìn trúng một cái váy đen, cảm thấy Lâm Đạt mặc vào nhất định sẽ đẹp, gọi nhân viên đem váy gỡ xuống, nghĩ đợi chút kêu Lâm Đạt mặc thử.
Đợi trong chốc lát, Lâm Đạt từ phòng thử đồ đi ra, cô ta mặc cùng kiểu váy với Tiết Giai Duyệt, đi đến trước gương to, vừa lòng mà thưởng thức bộ dáng của bản thân.
||||| Truyện đề cử: Thiên Tài Tiên Đạo |||||
" Đẹp không? " Lâm Đạt hỏi Trần Hiểu Mai.
Trần Hiểu Mai nhìn nhìn nói: " Đẹp "
Khóe miệng Lâm Đạt nhếch lên, lại hỏi Trần Hiểu Mai: " Tớ với cô gái hồi nãy ai mặc đẹp hơn? "
Trần Hiểu Mai hơi chần chờ một chút, tuy rằng Lâm Đạt là bạn thân của cô, còn cô gái lúc nãy cũng là một mỹ nhân, nhưng hai người rõ ràng phong cách bất đồng, căn bản không thể cùng so sánh, không so sánh thì sẽ không có tổn thương, Lâm Đạt dù sao cũng kém người ta hơn một khoảng lớn.
Lo lắng nói thật sẽ làm tổn thương đến tự trọng của Lâm Đạt, Trần Hiểu Mai ở trong mình châm chước một chút, đành phải suy nghĩ cách nói không đắc tội người.
" Mỗi người đều có vẻ đẹp khác nhau, có điểm nổi bật riêng, cậu phải tin tưởng cậu là người độc nhất vô nhị trên thế giới, tựa như tớ nhìn thấy cậu đã thấy đẹp. "
Cách nói của Trần Hiểu Mai đã thành công lấy lòng được Lâm Đạt, nhìn chính mình trong gương, Lâm Đạt càng nhìn càng vừa lòng, quyết định sẽ mua chiếc váy này.
" Vậy tớ sẽ mua chiếc váy này. "
Trần Hiểu Mai nghĩ đến giá cả chua chát của chiếc váy, muốn khuyên Lâm Đạt một chút, giữ chặt cô ta, nói: " Tớ vừa mới nhìn trúng chiếc váy khác, tớ cảm thấy cậu mặc vào cũng rất đẹp, giá cả cũng ít hơn một nửa, cậu muốn hay không thử một lần? "
Lâm Đạt liếc mắt nhìn chiếc váy màu đen mà Trần Hiểu Mai chọn, chỗ nào mà cô ta mặc vào sẽ thực đẹp, kiểu dáng mới mẻ độc đáo chỗ nào? Cô ta ghét bỏ mà lắc đầu: " Tớ không thích màu đen, tớ sẽ mua chiếc váy tớ đang mặc này. "
Trần Hiểu Mai nuốt một ngụm nước miếng, nói: " Nhưng quá đắt a! "
Lâm Đạt không chút nào để ý nói: " Tớ hiện giờ đã vào tập đoàn Hứa thị làm việc, ở bên cạnh Hứa tổng, tiền lương không thấp, hẳn là nên ăn mặc thật tốt, bằng không quá mất mặt. "
Trần Hiểu Mai vừa nghe liền hiểu ý, cô bạn của mình vì sao sẽ mua váy ở những chỗ như vầy, rõ ràng là vì muốn lấy lòng nam thần mà thôi.
Thấy Lâm Đạt đã quyết tâm như vậy, Trần Hiểu Mai cũng không khuyên can nữa.
Giá cả của chiếc váy bằng với tiền lương hai tháng của Lâm Đạt, nhưng giờ phút này trong lòng tràn ngập ý tưởng khi cô ta mặc chiếc váy này xuất hiện trước mặt Hứa Ngạn Văn, được Hứa Ngạn Văn ưu ái, liền cảm thấy giá cả không là vấn đề gì.
Dùng Alipay để trả trực tuyến, Lâm Đạt vui mừng mà cầm túi xách đi ra khỏi cửa hàng.
Trần Hiểu Mai đi theo bên người Lâm Đạt, nhìn khuôn mặt vui vẻ của cô bạn, do dự một chút, nói: " Tớ nghe nói cái người Hứa tổng kia hình như đã kết hồn rồi. "
Lâm Đạt nghe vậy buồn cười lên tiếng: " Nói không chừng thực mau sẽ ly hôn thôi. "
" Ân? "
" Tớ khi mới vào công ty đã nghe mọi người nói, Hứa tổng cùng vợ của anh ấy tình cảm căn bản không tốt, mấy ngày hôm trước ở công ty, tớ còn nghe hai người bọn họ trong văn phòng cãi nhau, vợ của anh ấy khóc lóc bỏ đi nữa. "
" Nhưng tớ nghe nói vợ của ông chủ cậu hình như là cùng ngài ấy lớn lên, là thanh mai trúc mã, chẳng lẽ hai người cảm tình sẽ không tốt sao? " Trần Hiểu Mai nghi hoặc hỏi.
" Đương nhiên là không tốt, anh ấy căn bản không muốn cưới cô ta! " Lâm Đạt đã sớm hỏi thăm rõ ràng hết thảy, cũng vì Hứa Ngạn Văn đồng tình vạn phần.
" Hứa tổng một chút cũng không thích vợ anh ấy, nếu không vì Hứa lão gia, anh ấy căn bản sẽ không nghĩ tới việc cưới cô ta, nói không chừng ngày nào đó liền ly hôn. " Lâm Đạt đối với bản thân tự tin mười phần, cô ta cảm thấy cô ta có tuổi trẻ, lại xinh đẹp, năng lực làm việc rất tốt, hiện tại vất vả lắm mới được nhận được vào làm việc ở bên cạnh Hứa tổng, cô ta nhất định phải bắt lấy cơ hội này!
.............................
Tiết Giai Duyệt ở trung tâm thương mại dạo một vòng, mua thêm được một đôi giày liền trở về.
Về đến nhà, Tiết Giai Duyệt đem bản thiết kế ngày hôm qua làm được một nửa ra tiếp tục vẽ, thoáng một cái đã qua mấy giờ.
Chờ đến khi ngẩng đầu nhìn thấy đã là sáu giờ chiều, cô chạy nhanh đem bản thảo thu dọn, liền đi vào phòng bếp làm cơm chiều.
Thời điểm Hứa Ngạn Văn về đến nhà, Tiết Giai Duyệt vừa vặn đã làm xong một mâm gà cùng nồi canh bưng lên bàn.
Ngửi được mùi đồ ăn, Hứa Ngạn Văn cảm thấy bụng thật đói mà kêu lên một tiếng.
Tiết Giai Duyệt cũng nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu nói: " Đi rửa tay đi, xong rồi đến ăn cơm. "
" Được. " Hứa Ngạn Văn xoay người đi vào toilet.
Chờ đến lúc Hứa Ngạn Văn rửa tay ra tới, Tiết Giai Duyệt đã dọn xong chén đũa, đang đợi Hứa Ngạn Văn cùng nhau ăn cơm.
Tiết Giai Duyệt xem hắn ăn một lúc, cười nói: " Đây là do em làm, anh cảm thấy thế nào? "
Rất ngon.
Hứa Ngạn Văn buông đôi đũa xuống, thành thật nói: " Hương vị thực không tệ. "
Được người khác khích lệ cảm giác rất cao hứng, Tiết Giai Duyệt vui mừng lại hỏi: " Cùng Trân tỷ so sánh thì thế nào? "
Trân tỷ là đầu bếp bên nhà cũ, thường xuyên lại đây giúp Tiết Giai Duyệt cùng Hứa Ngạn Văn nấu cơm.
Hứa Ngạn Văn giọng nói cổ động: " Em vẫn tốt hơn. "
Tiết Giai Duyệt nghe vậy càng cao hứng, lấy đôi đũa gắp cho anh một núi đồ ăn: " Ăn nhiều một chút. "
Hứa Ngạn Văn nhìn chằm chằm món gà cô gắp cho anh mà sửng sốt, ánh mắt lóe lên một chút, cúi đầu ăn nhanh.
Cơm nước xong xuôi, Hứa Ngạn Văn chủ động ôm đồm việc rửa chén, Tiết Giai Duyệt cảm thấy hắn ở điểm này rất được.
Tiết Giai Duyệt đứng ở cửa phòng bếp nhìn Hứa Ngạn Văn rửa chén, nghĩ thầm nếu không phải hắn làm nam chủ, cô là nữ phụ, hắn hiện tại tốt như vậy, cuối cùng đều cho nữ chủ, cô đều phải nhịn không được khen hắn một câu " Đàn ông tốt "
Hứa Ngạn Văn quay đầu lại, thấy cô đang nhìn chằm chằm vào anh, hỏi: " Sao lại nhìn tôi như vậy? "