[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 110:




[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidich
CHƯƠNG 102
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Bên này không khí đang náo nhiệt, cửa phòng đã bị đẩy ra, liền thấy Trâu đoàn trưởng mang theo vài người qua đây.
"Ai nha nha, vẫn là nơi này của mọi người náo nhiệt nha." Trâu đoàn trưởng cười nói.
Tuổi trẻ đều đứng lên cùng Trâu đoàn trường bọn họ chào hỏi. Tiếu Dao liền thấy trong hai người phía sau Trâu đoàn trưởng, có một người là Tiền tổng. Tiền tổng đại khái đã uống rượu, trên mặt mang theo tửu sắc, hơi có chút say khướt mà nhìn cậu.
Trong phòng là vốn dĩ đã có mấy chỗ trống, Trâu đoàn trưởng cùng Tiền tổng bọn họ liền ngồi xuống, nói: "Chúng tôi qua bên này cọ cọ náo nhiệt."
Mọi người đều là người quen, người nghệ thuật đoàn cũng không đem mấy lão tổng Tiền tổng đặt ở trong mắt, không chút câu thúc nào, tiếp tục nhạc của bọn họ. Vừa rồi thời điểm Trâu đoàn trường tiến vào, Bạch Phượng Mai đang xướng tuyển đoạn《 Trường Sinh Điện 》, hiện giờ liền tiếp tục xướng lên. Cô ấy là nữ đán, giọng hát thanh lệ, bộ dáng tú mỹ, xướng tốt hơn rất nhiều so với Tiếu Dao. Chỉ là sau khi cô ấy xướng xong rồi, Tiền tổng bỗng nhiên lên tiếng nói: "Kế tiếp nên để Tiểu Tiếu bộc lộ tài năng, hai người bọn họ một nữ đán, một nam đán, liên tiếp hát, chúng ta vừa lúc có thể nhìn xem bất đồng của bài này."
Trâu đoàn trưởng liền cười nói: "Tiếu Dao a, cho mọi người nghe một bài đi."
Tiếu Dao tự biết ngón giọng không bằng Bạch Phượng Mai, đi theo phía sau xướng, đối lập quá thảm thiết, ngược lại có tổn hại thanh danh Càn đán, liền cười xua tay: "Giọng nói tôi hôm nay không ổn."
"Lúc trước cậu biểu diễn mọi người đều đã nhìn thấy, kinh diễm đó." Tiền tổng cũng không biết là làm sao, vẫn luôn ồn ào, người bên cạnh cũng giúp đỡ cậu, cuối cùng vẫn là Trâu đoàn trưởng lên tiếng, nói: "Mọi người đều nghe qua Tiếu Dao hát tuồng, bất quá mọi người hẳn là cũng chưa nghe nói Tiếu Dao xướng tiểu khúc nhi đi? Lúc trước diễn xuất văn nghệ Thanh xuân chi ca, tôi chính là ngồi ở dưới đài tận mắt nhìn thấy, xướng 《 Tham Thanh Thủy Hà 》, không hề kém hơn chính nghiệp đâu."
(ÔI LẠI LÀ MỘT TÊN KHỐN)
Tiếu Dao không có cách nào, đành phải đứng lên, cười nói: "Tôi đây liền hát một đoạn Tham Thanh Thủy Hà vậy."
Tiểu khúc với cậu mà nói không tính là chính nghiệp, hát tốt tự nhiên tốt, hát kém về tình cũng có thể tha thứ, vì thế cậu đã hát nửa bài《 Tham Thanh Thủy Hà 》. Trong phòng ấm áp, cậu chỉ mặc áo lông màu nâu nhạt, trên áo lông kia có trái tim lớn màu đỏ, là điểm xuyến cực thanh xuân, xứng với dáng vẻ môi hồng răng trắng của cậu, thật sự muốn bao nhiêu trẻ tuổi có bao nhiêu trẻ tuổi, muốn bao nhiêu tươi tắn có bao nhiêu tươi tắn. Tiền tổng xem mà tâm thần nhộn nhạo.
Ông ta là thực sự có chút sốt ruột, rốt cuộc sau khi bữa cơm qua đi này, ông ta lại muốn gặp Tiếu Dao liền không dễ dàng, hơn nữa ông ta cũng hỏi thăm biết Chu gia nhị công tử là tình địch của mình, ông ta tự nhận so sánh với Chu lão nhị, mình cũng không có ưu thế gì.
Điệu kiện tệ nhất, tự nhiên chính là tuổi, thật là quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã lão.
Nhưng là người ngon miệng đến vậy, nhìn mà ăn không được, thật đúng là làm người nôn nóng.
Cho nên hắn ta thấy Tiếu Dao muốn đi toilet, lập tức liền đi theo ra ngoài.
Tiếu Dao còn chưa vào toilet đã nhìn thấy Tiền đi theo tổng phía sau, bất đắc dĩ chào hỏi, nói: "Tiền tổng hảo."
Tiền tổng nói: "Cậu vẫn luôn gọi tôi Tiền tổng, có phải còn chưa biết tên của tôi hay không, tôi tên Tiền Khôn."
Tiếu Dao cười cười, liền hướng về toilet, thấy Tiền tổng còn đang đi theo phía sau, liền có chút ngượng ngùng. Người này sẽ không phải đi theo mình vào toilet đi?
Tuy rằng cậu đối với chuyện đàn ông với nhau cùng vào WC cũng không có quá nhiều cái gọi là kiêng kị, chính là biết ý nghĩ của Tiền tổng với mình, cậu liền cảm thấy cùng Tiền tổng vào toilet rất kỳ quái, vì thế cậu liền ngừng lại, tính toán ở hành lang cùng Tiền tổng nói rõ ràng.
"Tiền tổng có phải tìm tôi có việc hay không?" Cậu cười hỏi.
Tiền tổng uống xong rượu, lại về tới buổi tối ngày kia, chỉ cảm thấy Tiếu Dao dưới ánh đèn trẻ tuổi tươi mới, trong lòng gấp, rồi lại tìm không được biện pháp, liền muốn đi kéo tay cậu. Tiếu Dao khách khí mà lui về phía sau một bước, cười nói: "Ngài có chuyện cứ trực tiếp nói đi."
"Vậy cũng được, anh* nói một câu xuất phát từ nội tâm với em, anh là thật thích em, anh biết em chê anh lớn tuổi, nhưng anh khẳng định biết thương em hơn so với lão nhị kia của Chu gia. Anh cũng hỏi thăm rõ ràng quan hệ hai người các em, các em đều là từng ly hôn, hắn tuổi trẻ như vậy, tâm định không được, em tin anh, em đi theo anh, anh khẳng định sẽ không bạc đãi em."
*Ở đây dùng Ca/ge/ ấy ạ.
Buổi nói chuyện nói gấp, cũng không cho Tiếu Dao cơ hội cự tuyệt: "Anh cũng không phải cái loại nam nhân phong lưu, anh thật là tích đủ dũng khí, mặt cũng từ bỏ, hỏi lại em một lần, em cứ thử xem với anh, được không?"
Tiếu Dao vừa muốn nói chuyện, liền nghe toilet bên kia truyền đến thanh âm một người đàn ông: "Tiền tổng, lại uống nhiều quá đi?"
Tiếu Dao vừa nghe nhanh chóng quay đầu lại, liền thấy Chu Hải Quyền cầm thuốc lá từ toilet ra tới, hai tay vẫn là ướt, hiển nhiên cũng chưa kịp hong khô.
Tiền tổng vừa thấy Chu Hải Quyền, thần sắc gấp đến không được nguyên bản trên mặt liền thu liễm rất nhiều, ngượng ngùng nói: "Chu tổng a...... Cái kia, tôi cùng Tiểu Tiếu nói chút chuyện."
Chu Hải Quyền chậm rì rì mà đi tới, hút một hơi thuốc, đến đứng bên người Tiếu Dao: "Tiền tổng vào lưới tình thật là thần chí đều đốt đến không rõ ràng nữa, ông cũng là người có thân phận, cầu một tên nhóc như vậy, cũng không sợ truyền ra ngoài, vị kia nhà ông không cao hứng."
Tiền tổng sắc mặt giật mình, liền lộ ra thần sắc cực quẫn bách. Tiếu Dao cũng sửng sốt một chút, ngay sau đó liền cười nói: "Nguyên lai Tiền tổng có gia thất a, vậy như vầy là thật không tốt, vạn nhất lệnh phu nhân hiểu lầm, chẳng phải là làm khó người khác sao."
Mặt Tiền tổng vừa đỏ vừa đen, chỉ hận mình không phải một lưu manh vô lại, xấu hổ lại thẹn thùng, quay đầu liền tự mình đi rồi.
"Ngụy quân tử." Chu Hải Quyền nói, "Ông ta còn rất cần mặt."
Tiếu Dao quay đầu lại nhìn anh: "Sao anh lại ở đây?"
"Đi WC a," Chu Hải Quyền nói, "May đụng phải tôi, bằng không tôi xem tính tình này của em, sớm muộn cũng bị ông ta bắt chẹt. Không phải nói em cách hắn ta xa một chút sao?"
"Ông còn không làm gì được tôi, hắn ta có thể?" Tiếu Dao nói.
Bất quá lời này vừa thốt ra, cậu liền cảm thấy có hơi là lạ. Nguyên ý của cậu là Chu Hải Quyền theo đuổi cậu, cậu cũng chưa đáp ứng, sao có thể đáp ứng Tiền tổng, nhưng là cứ như vậy, không phải biến tướng mà khen Chu Hải Quyền sao?
Quả nhiên, Chu Hải Quyền nhìn cậu rất ý vị, nói: "Đúng vậy, không cho tội qua lại, cũng đừng gọi người khác qua lại."
Tiếu Dao không nói chuyện, trực tiếp đi vào toilet, tới bên trong mới vừa kéo xuống quần, liền thấy Chu Hải Quyền lại vào, Tiếu Dao muốn nói gì đó, nhanh chóng quay về phía cách gian nhìn thoáng qua, đều đã đóng cửa, cũng không xác định bên trong có người hay không, cậu liền nói: "Chu tổng sao lại vào đây rồi?"
"Tôi xem chừng cho em," Chu Hải Quyền nói, "Em giải tỏa của em."
Anh đứng bên cạnh bồn rửa tay, Tiếu Dao đột nhiên đi tiểu có hơi thẹn thùng, đều là nghẹn nước tiểu, liền sợ tiếng nước quá lớn. Tiểu xong rồi cậu kéo quần lên đi rửa tay, thấy Chu Hải Quyền nhìn cậu trong gương, nói: "Kiểu này đẹp."
Trái tim đỏ thật lớn, tuổi trẻ tinh thần phấn chấn, nhìn rất tinh thần.
Tiếu Dao bắt tay duỗi đến phía dưới máy hong khô, Vừa hong vừa nói: "Anh hôm nay mặc mỏng như vậy, không lạnh sao?"
Chu Hải Quyền mặc tây trang nhẹ nhàng, bên trong thoạt nhìn chỉ có cái áo sơmi.
"Còn ổn, không phải ở trong phòng chính là ở trong xe, không đông lạnh." Chu Hải Quyền nói, "Bọn em bên đó ăn xong rồi sao, xong rồi tôi tiễn trở về."
"Không cần," Tiếu Dao nói, "Tôi đi cùng đồng nghiệp là được."
"Hôm nay giữa trưa đi cùng ai vậy?" Chu Hải Quyền nhẹ nhàng bâng quơ hỏi, "Thấy vòng bạn bè của em."
"Bạn tôi, tôi qua chỗ cậu ấy đón Trần Ha Ha." Tay đã khô, vừa lúc có người tiến vào, cậu liền đi ra bên ngoài, vừa đi vừa nói, "Anh cũng uống không ít phải hay không?"
Cậu cảm nhận trên người Chu Hải Quyền cũng có mùi rượu rất nặng.
Chu Hải Quyền "Ân" một tiếng, nói: "Em đừng uống."
"Chúng tôi bên kia cơ bản đều không uống rượu." Tiếu Dao cười nói.
Toilet cách phòng bọn họ cũng không xa, cậu muốn đi vào, quay đầu lại nhìn Chu Hải Quyền một cái, thấy Chu Hải Quyền giống như muốn nói gì với mình, liền tạm dừng một chút, kết quả Chu Hải Quyền cũng không có há mồm, cậu tức khắc một trận quẫn bách, đẩy cửa liền đi vào.
Mới vừa ngồi xuống, Liễu Oanh Oanh liền nhích lại gần: "Mới vừa Tiền tổng có phải đi theo cậu hay không?"
Có người đang ca hát, không khí rất nhiệt liệt, Tiếu Dao cười lắc lắc đầu, không nói gì.
Bữa tiệc đến đây cơ bản đã sắp kết thúc, thời điểm lên vài món điểm tâm ngọt cuối cùng, gian này của bọn họ đã không có bao nhiêu người, đại bộ phận đều đi cách vách, Liễu Oanh Oanh nói qua đi kính ly rượu: "Về sau nói không chừng đều sẽ thường gặp mặt, cũng là một nhân mạch."
Vòng nào cũng giống nhau, giới giải trí, vòng văn nghệ, đều phải làm tốt quan hệ.
"Đi thôi," Liễu Oanh Oanh thấy đợt vừa rồi đã trở về: "Chúng ta đi thôi, đừng chờ đến cuối cùng."
Tiếu Dao kỳ thật cũng không quá hiểu sự lõi đời của những người này, cho nên đều là đi theo Liễu Oanh Oanh xem hồ lô vẽ gáo, ở đạo lý đối nhân xử thế cậu tuy không luyện đạt, nhưng cũng không thanh cao, cầm ly nước đi theo mấy người Liễu Oanh Oanh đi cách vách, đẩy cửa cách vách ra chính là một trận khí rượu thịt, bầu không khí cùng bọn họ bên kia hoàn toàn bất đồng, Tiếu Dao đi theo phía sau Liễu Oanh Oanh, lặng lẽ ngẩng đầu nhìn vào trong, liền thấy Vương tổng quàng vai Chu Hải Quyền, hai người đang cúi đầu nói cái gì đó, cảm giác có một nhóm người tiến vào, Chu Hải Quyền liền ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thấy cậu, liền cười một chút.
Một loại cảm giác đặc biệt vi diệu, Tiếu Dao nhấp môi, trong lòng rung động nói không nên lời.
Cậu nghĩ, cậu cũng không phải thích Chu Hải Quyền, chỉ là biết Chu Hải Quyền thích chính mình, còn rất thích mình, cho nên thời điểm đối mặt với anh, nhiều ít có chút cảm xúc khác thường.
Bởi vì Liễu Oanh Oanh đều là người có kinh nghiệm, hàn huyên cùng ứng thừa đều do họ phụ trách, Tiếu Dao liền phụ trách đi theo phía sau treo một gương mặt tươi cười, Liễu Oanh Oanh rất biết ăn nói, không khí phi thường nhiệt liệt, cuối cùng thời điểm mọi người cùng nhau nâng chén muốn uống một ly, Chu Hải Quyền đứng lên, giơ chén rượu, xuyên qua bàn ăn uống linh đình, chạm một cái vào ly của Tiếu Dao.
"Leng keng" một tiếng, Tiếu Dao ngẩng đầu, liền thấy Chu Hải Quyền nhìn mình, khóe miệng mang theo một nụ cười nhợt nhạt.
Phía dưới mí mắt nhiều người như vậy, thật cẩn thận lại trắng trợn táo bạo. Không biết có phải do hoàn cảnh như loại yêu đương vụng trộm ái muội quá mức này hay không, tim Tiếu Dao đột nhiên đập nhanh lên, nước trà uống vào bụng, lại hình như là uống rượu.
- ---------------------------------------------------------
NÓNG QUÁ ĐI ÁAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.