[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 8:




BETA: Thiên Giai
CHƯƠNG 8
Truyện được đăng trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
Cầu vote ạ 💕💕💕
- ------------------------------------------------------
Chu Hải Quyền quả nhiên cũng không tiếp tục hỏi, bên trong xe một mảnh yên tĩnh quỷ dị, Tiếu Dao đột nhiên phát hiện, trên người và trong xe Chu Hải Quyền, một chút mùi hương cũng không có.
Xã hội phát triển, nước hoa cũng không còn là vật dụng của riêng phụ nữ, thường thì đàn ông có yêu cầu cuộc sống cao một chút cũng dùng đến, lần này tham gia yến hội, cậu đã bị đủ loại nước hoa cao cấp vây quanh, nhưng vừa vào trong xe Chu Hải Quyền mùi hương lập tức phai nhạt rất nhiều, cẩn thận ngửi ngửi, thế nhưng cũng không ngửi được gì.
Cậu rất nhạy cảm với mùi hương, khi mới vừa xuyên qua, bởi vì Tiếu Dao trong tiểu thuyết rất thích dùng nước hoa, cậu cũng mất thời gian rất lâu để thích ứng. Đại khái hiện giờ ở trong cái vòng không phú thì quý này, đi đến nơi nào cũng bị nước hoa vây quanh, đột nhiên ý thức được chính mình gặp phải nam nhân không dùng đến nước hoa, còn có chút không thích ứng.
Bảo thủ kỳ thật lại là một kiểu tinh xảo khác biệt, cậu cho rằng Chu Hải Quyền, nam nhân bảo thủ nghiêm túc như vậy, hẳn là mỗi một cái nút đều đóng kín mít, mỗi một cái nếp uốn đều ủi bằng phẳng, giày da sáng bóng, tóc không chút cẩu thả, sau đó tay áo cổ áo phun chút nước hoa, theo con đường nhân sĩ tinh anh.
Nghĩ một chút cũng thật là buồn cười, trước kia khi còn là Trần Ngộ, bởi vì vẫn là học sinh, xung quanh toàn là một đám trai thẳng, mọi người đều để mặt mộc, không ai dùng nước hoa. Hiện giờ lại bởi vì phát hiện người đàn ông không dùng, thế nhưng ngạc nhiên như vậy.
Thay đổi thành cuộc đời của một người khác, thế nhưng có thể thay đổi bản thân nhanh như vậy.
Về đến nhà lớn Chu gia, dì Vương ra đón bọn họ: "Uống rượu rồi sao? Tôi nấu canh giải rượu cho mọi người."
Tiếu Dao nói: "Cháu tắm rửa xong lại xuống uống."
Cậu nói rồi dẫn đầu lên lầu, Chu Hải Quyền nhìn bóng dáng tuổi trẻ mà lại mảnh khảnh của cậu, ấn tượng trong lòng đối với Tiếu Dao càng thêm không tốt.
Đây là lúc nào rồi, hai người cũng sắp kết hôn, con là hai người đàn ông, thế nhưng còn chưa lên giường?! Anh cảm thấy hoặc là chính là Tiếu Dao đang nói lung tung, muốn giấu giếm quá khứ mê loạn của chính mình, hoặc chính là đang nói thật...... Là nói thật càng đáng sợ, đã đến nước này, lại còn chưa phát sinh quan hệ, có thể có nguyên nhân gì? Lão nhị không muốn? Đứa em trai kia của anh từ trước đến nay chay mặn không kỵ, nhưng không giống như người có thể ăn thịt lại muốn ngửi mùi tanh...... Vậy chính là một bên khác không muốn?
Này không phải có ý đồ không chính, thì còn có thể là gì!
Chỉ sợ điều kiện Tiếu Dao đồng ý cùng lão nhị lên giường, chính là muốn kết hôn.
Chu Hải Quyền nhớ đến những lời nghe được trong yến hội, đầu cũng căng lên.
Ba anh em Chu gia, lão nhị vẫn luôn được nuôi thả, về sau song thân Chu gia lại qua đời, anh vội vàng tiếp quản sản nghiệp gia tộc, đối với hai người em này cũng không còn sức quản giáo, kết quả Chu Hải Vinh lớn lên thành như vậy...... Tốt nghiệp Cao trung liền lệch quỹ đạo, nói với anh hắn thích nam nhân.
Chu Hải Quyền thực sự bị dọa, bởi vì trước đó, kỳ thật Chu Hải Vinh đã kết giao qua vài cô bạn gái, anh đối với những việc này của Chu Hải Vinh vẫn luôn không hỏi đến, nhắc nhở duy nhất đối với hắn cũng chỉ là làm tốt chuyện phòng tránh, đừng làm bụng con gái nhà người ta to ra. Kết quả một thiếu gia phong lưu, đột nhiên một ngày nói hắn thích nam nhân, tương lai cũng sẽ không kết hôn với phụ nữ.
Anh cho rằng Chu Hải Vinh chỉ là tuổi trẻ tìm kích thích, ai biết lại thật sự dẫn Tiếu Dao về nhà. Hơn nữa hôm nay còn gạt anh, tự mình mang theo Tiếu Dao tham dự trường hợp quan trọng như vậy.
Tên này giỏi, bậy giờ mọi người đều biết nhị thiếu gia Chu gia làm xằng bậy, còn chuẩn bị kết hôn.
Dì Vương nhìn nhìn mày Chu Hải Quyền nhíu chặt, hỏi: "Làm sao vậy, uống nhiều quá?"
Chu Hải Quyền mở cổ áo, ngồi xuống ghế, nói: "Lấy cho cháu chén canh đi."
Dì Vương liền đi lấy một chén canh sơn tra, mặt trên phủ vài miếng cát hoa, hương vị vừa phải, chua chua ngọt ngọt, nuốt xuống lại có chút chát. Một tay anh cầm muỗng chậm rì rì mà quấy nước canh, ngón trỏ tay kia nhẹ nhàng gõ cái bàn, dì Vương biết, tâm trạng Chu Hải Quyền không tốt.
Chu Hải Quyền lúc tâm tình không tốt thích dùng ngón tay gõ bàn, lúc như vậy không ai dám quấy rầy, dù là bà, cũng tận lực trốn tránh, bởi vì Chu Hải Quyền không dễ dàng phát hỏa, một khi phát hỏa, không ai khuyên nổi.
Một chén canh, uống đến lúc canh cũng lạnh mới uống xong, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, dì Vương đi ra ngoài nhìn thoáng qua, là Chu Hải Vinh.
Bà vội vàng chạy qua, nhỏ giọng nói: "Anh cả cậu tâm tình không tốt, cậu nói chuyện kiềm chế chút."
Chu Hải Vinh gãi gãi đầu, nhỏ giọng nói: "Có biết tại sao không?"
Dì Vương lắc đầu: "Lúc ra ngoài tôi thấy vẫn còn tốt......"
Chu Hải Vinh sờ sờ cằm, chần chừ một chút, liền đi vào, kêu một tiếng "Anh cả", không định dừng lại lâu liền lên lầu, ai biết Chu Hải Quyền lập tức đã gọi hắn: "Đứng lại."
Chu Hải Vinh cười quay đầu: "Anh cả, có chuyện gì sao?"
Chu Hải Quyền xoa xoa miệng, ngoắc ngoắc tay ý bảo nói: "Cậu lại đây."
Chu Hải Vinh đành phải đi qua đi, cách cái bàn đứng yên ở đối diện, thấy Chu Hải Quyền đang nhìn chằm chằm hắn, có chút túng quẫn mà cúi đầu.
"Hôm nay ở bên ngoài nhiều người, anh cũng không hỏi cậu, hiện tại trong nhà không có người ngoài, cậu nói xem, hôm nay là có ý gì?"
Chu Hải Vinh nói: "Không biết anh cả đang nói đến chuyện gì......"
"Chu Hải Vinh, cậu đủ rồi, có phải là không định nói với tôi hay không?"
Chu Hải Vinh nhấp nhấp miệng, biết chính mình tránh không khỏi, đành phải nói: "Em là người trưởng thành rồi, em thích ai, muốn dẫn ai tham gia yến hội, kết hôn với ai, là chuyện riêng của em,anh cũng không thể quyết định thay em!"
Dì Vương khẩn trương kéo cánh tay hắn một cái, Chu Hải Vinh đột nhiên có dũng khí, nói: "Dì Vương, dì nói, cháu nói đúng không?"
...... Dì Vương đại khái không nghĩ tới Chu Hải Vinh sẽ đem mình kéo xuống nước, ngượng ngùng mà cười cười: "Có chuyện gì, hai anh em ngồi xuống chậm rãi nói, đều là người một nhà, không có chuyện gì không giải quyết được."
Chu Hải Vinh lại lớn tiếng nói: "Em muốn kết hôn với Tiếu Dao, mặc kệ anh có đồng ý hay không, em cũng sẽ làm!"
Chu Hải Quyền nhìn Chu Hải Vinh sắc mặt đỏ bừng, vốn dĩ muốn tức giận, cuối cùng vẫn là nhịn xuống: "Anh cũng không phải không đồng ý cho cậu kết hôn, chủ yếu là anh cảm thấy cậu bây giờ đầu óc nóng lên, căn bản là không tỉnh táo, Chu gia chúng ta, mặc kệ nam nữ, anh hy vọng chuyện hôn nhân đại sự đều có thể thận trọng một chút, hiểu rõ lẫn nhau rồi kết hôn, tốt nhất là một đời chỉ lấy một người, không cần hôm nay kết hôn, ngày mai lại ly hôn. Đây là vì tốt cho cậu, cũng là vì Tiếu Dao. Hai người mới quen biết mấy tháng, nhất định bàn chuyện cưới hỏi bây giờ? Sao anh lại nghe nói cậu còn chưa từng chạm vào cậu ta, liền kết hôn?"
Chu Hải Vinh sắc mặt đại quẫn, ngay cả dì Vương bên cạnh cũng lắp bắp kinh hãi, đến bây giờ còn không có chạm vào? Đây vẫn là cậu hai Chu gia sao sao?!
Chu Hải Quyền nói: "Trước cứ qua lại mấy năm, đến lúc thật thích hợp, cậu muốn kết hôn, người làm anh cả này khẳng định sẽ không ngăn cản."
Chu Hải Vinh há miệng thở dốc, hắn cũng không thể nói với anh cả mình, chính là không kết hôn, Tiếu Dao không cho hắn chạm vào a!
Khổ bức!
"Em sẽ chứng minh anh xem." Chu Hải Vinh nói, "Đời này không phải em ấy ai em cũng không cần."
Chu Hải Quyền gật gật đầu, nói: "Được, anh chờ xem."
Chu Hải Quyền vẫn luôn suy nghĩ, em trai anh rốt cuộc coi trọng Tiếu Dao cái gì.
Làm trưởng tử hào môn, tiếp xúc cũng đều là thượng lưu trong vòng, cơ sở kinh tế quyết định vị trí con người, người anh nhìn thấy, mặc kệ nam nữ, đều là vô cùng ưu tú. Hào môn đặc biệt coi trọng việc giáo dục con cái, kỳ thật con cháu giống Chu Hải Vinh không học vấn không nghề nghiệp cũng không thấy nhiều. Anh nhìn quen nam nhân nữ nhân ưu tú muôn hình muôn vẻ, Tiếu Dao ở trong mắt anh, thật sự không tính là quá xuất chúng, tài hoa hơn cậu liền không nói đến, lớn lên đẹp hơn cậu cũng chỗ nào cũng có. Bọn họ trong cái vòng này, từ trước đến nay không thiếu người đẹp.
Huống chi Chu Hải Vinh từ trước đến nay thay đổi đối tượng một người lại một người, Tiếu Dao tuyệt đối không phải đẹp nhất, làm sao có thể bắt được tâm của Chu Hải Vinh.
Người này, rốt cuộc có mị lực gì?
Sáng sớm hôm sau, Chu Hải Quyền đứng ở trên ban công lầu hai, vừa nhấp cà phê, vừa nhìn động tĩnh dưới lầu.
Tiếu Dao mặc chiếc áo sơ mi màu trắng có chút phong cách ngọt ngào, đeo tạp dề, đang đứng trong vườn hoa giúp dì Vương chăm chút hoa cỏ, nhìn từ trên lầu xuống, cảm nhận lớn nhất là rất trắng, so với dì Vương còn trắng hơn một chút, người trắng nõn thanh xuân dạt dào, như là muốn phát ra anh sáng.
Không biết dì Vương nói với cậu cái gì, Tiếu Dao bỗng nhiên nở nụ cười, cười rộ lên càng đẹp mắt, môi hồng răng trắng trầm tĩnh.
Anh nhìn như vậy, bỗng nhiên nhìn đến Tiếu Dao hình như cảm nhận được bị anh nhìn chăm chú, quay đầu lại nhìn thoáng qua hướng ban công, Chu Hải Quyền lui về phía sau một bước, cà phê trong tay liền tràn ra, làm anh lập tức buông lỏng tay, ly cà phê liền keng một tiếng rơi trên mặt đất, bắn một tí cà phê lên ống quần anh.
Anh lắc lắc tay, lại hướng đến dưới lầu nhìn thoáng qua, kết quả thấy Tiếu Dao tựa hồ nở nụ cười, người cũng quay đi không hề nhìn anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.