Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi Hại

Chương 223:




Lê Giang nghe nữ nhi nói vậy liền gật đầu đáp: “Được, ta đã biết!”
Nếu nữ nhi đã nói không thành vấn đề, tâm lí của hắn cũng vững vàng trở lại.
Thế nhưng rốt cuộc Chưng Chưng Nhật Thượng kia là món ăn gì chứ???
Rất nhanh thôi Lê Giang sẽ biết ngay.
Chẳng qua không giống với những người khác, hắn rất tin tưởng vào tay nghề của nữ nhi mình, kể cả khi nhìn vẻ ngoài của nó hơi khó coi một chút, hắn cũng tự tin khẳng định rằng đó là một món ăn ngon.
“Khách quan, ngươi muốn Chưng Chưng Nhật Thượng, đã xong rồi, có cần thêm cơm ngô không?”
“Tới một chén.”
Lê Giang vội vàng đi vào bên trong xúc một chén cơm ngô ra. Sau khi đặt chén cơm ngô lên bàn hắn mới nhớ ra hồi nãy mình đã quên hỏi nữ nhi giá của món này rồi.
Lại thêm vị khách nhân này chỉ gọi đồ ăn chứ chẳng quan tâm về giá, đúng là kỳ kỳ quái quái.
“Tương Nhi, món ăn kia có giá bao nhiêu?”
“Giá……”
Lê Tường tính một chút phí tổn, làm chén mai thái khâu nhục kia, chắc cần dùng tới một cân thịt ba chỉ, hơn nữa mấy loại gia vị, phối liệu cùng với cải mai đó, tổng cộng khoảng 34 đồng bối.
“Định giá 88 đồng bối, phụ thân, nếu chút nữa khách nhân kia hỏi giá, ngươi cứ báo là 88 đồng bối nha.”
Nếu làm món này cũng đơn giản như món sủi cảo kia, có khả năng nàng sẽ bớt cho hắn một chút, thế nhưng công đoạn chế biến món này quá phiền toái, thu hắn 88 đồng bối cũng hợp lý.
Lê Giang nhận được câu trả lời, trong lòng đã có chút đảm bảo, thời điểm hắn lại lần nữa ló mặt ra ngoài, theo bản năng liếc mắt nhìn bàn số sáu một cái.
!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/chuong-223.html.]
Chỉ trong một chốc một lát như vậy, đĩa thịt kia đã bị đối phương ăn hơn phân nửa rồi!
Thèm như vậy sao?
“Ông chủ Lê, không biết có thể mang lên thêm một chén nữa không?”
“Vị khách quan này, một đĩa này giá 88 đồng bối, ngươi xác định lại gọi thêm một chén nữa?”
Cho dù nhìn vị khách nhân này không giống một người thiếu tiền, nhưng Lê Giang vẫn nhắc nhở đối phương một chút. Thấy đối phương vẫn kiên trì gọi thêm một chén nữa, hắn cũng chỉ có thể đem yêu cầu của hắn ta nói cho nữ nhi.
Lê Tường còn có thể nói thế nào nữa? Nàng chỉ có thể lại lấy ra một miếng thịt ba chỉ rồi làm thêm một chén mai thái khâu nhục nữa.
Ăn xong hai chén mai thái khâu nhục, hơn nửa canh giờ cũng đi qua, lúc này khách nhân kia mới cảm thấy mỹ mãn hạ màn, nhưng người này vẫn không chịu rời đi, ngược lại đi qua kéo Lê Giang nói muốn bàn chuyện với hắn.
“Lê huynh đệ, kẻ hèn này họ Lộ, là người thành tây. Mấy ngày trước có may mắn được thưởng thức tay nghề của lệnh thiên kim trên tiệc vui của Liễu gia, cảm thấy quá phù hợp với khẩu vị của mình, trưởng bối thê nữ trong nhà cũng yêu thích. Cho nên ta mới mạo muội tiến đến, muốn mời Lê cô nương vào trong phủ chúng ta làm đầu bếp, một tháng tiền công 50 ngân bối, ý ngươi như thế nào?”
50 ngân bối!!
Thiếu chút nữa Lê Giang đã cảm thấy bản thân mình hít thở không thông.
Chẳng qua rất nhanh sau đó hắn đã tỉnh táo lại, hiện giờ cửa hàng nhà hắn nhận đơn hàng hai trăm cân thịt hầm của Bạch gia, như vậy một ngày cũng kiếm được chừng hai ngân bối, một tháng đâu chỉ dừng lại ở con số 50 ngân bối kia.
Lại nói, với tính tình của nữ nhi nhà hắn, không hề thích bị bó buộc, hắn đâu nỡ để nữ nhi nhà hắn vào làm người hầu kẻ hạ trong khu nhà cao cửa rộng kia.
“Lộ huynh, một tháng 50 ngân bối đúng là rất nhiều, cảm ơn ngươi đã cất nhắc tiểu nữ nhà ta. Chỉ là trước mắt, chuyện buôn bán trong cửa hàng chúng ta không thể rời khỏi bàn tay của nàng, mặt khác, ta cũng không yên tâm để một mình nàng rời khỏi nhà, cho nên ta không thể đồng ý chuyện này.”
Nói xong, Lê Giang tiễn người nọ ra khỏi cửa hàng, lại nhanh chóng xoay người đi tiếp đãi những khách nhân khác ở bên cạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.