Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi Hại

Chương 322:




Ngẫu nhiên còn cắn được chút hạt mè trên bề mặt lát thịt, sau đó một hương vị thơm nồng khác lại ngập tràn khoang miệng.
Lý đại nhân vừa ăn những món canh ngọt đậm nhưng ngây ngấy kia, lại đột nhiên được nếm thử một đĩa thịt mỹ vị như vậy, quả thật ngon đến nỗi miệng không muốn ngừng.
Rất nhanh sau đó, hắn đã ăn hết nửa đĩa. Nếu không phải phía sau vẫn còn đồ ăn nữa, chắc chắn hắn sẽ tiếp tục ăn đến khi hết sạch.
Món đồ ăn mới lại lên, hắn đành phải dùng nước trà tráng miệng, sau đó tiếp tục nhấm nháp.
Quá trình diễn ra đại hội thử đồ ăn cũng khá nhanh, chỉ một canh giờ Lý đại nhân đã ăn xong tất cả những món dự thi rồi.
Lúc này sắc mặt của đám người trong bếp đã trở nên khá khó coi.
Bọn họ thông qua tin tức từ trên lầu truyền xuống đã biết được Lý đại nhân rất thích món ăn của Cẩm Thực Đường.
Đám lão bản trên lầu không biết, nhưng bọn họ lại rất rành mạch đầu bếp mới của Cẩm Thực Đường chỉ là một tiểu nha đầu mới mười mấy tuổi.
Nói ra lại cảm thấy mất mặt, một đám đại lão gia với kinh nghiệm nấu ăn chừng vài chục năm lại không so nổi với một tiểu nha đầu nho nhỏ.
Hơn nữa, điều khiến bọn họ cực kỳ khó chịu chính là lúc trước khi nhìn thấy tiểu nha đầu kia, bọn họ đã quá khinh địch.
Bởi vậy khi tiểu nha đầu đó nấu ăn, bọn họ cũng khinh thường không thèm chú ý tới, tới bây giờ, thua tiểu nha đầu đó lại không biết mình thua ở điểm nào mà sửa chữa.
Trong đám bọn họ, sắc mặt của hai đầu bếp Tố Vị Trai là khó coi nhất. Ban đầu kẻ cười nhạo khi nhìn thấy người của Cẩm Thực Đường chính là bọn họ, sau này tiếp tục ồn ào cười nhạo cũng là bọn họ.
Nếu lần này nhà bọn họ không giành được tư cách kia, mà Cẩm Thực Đường giành được, chắc chắn thể diện của đám bọn họ đã bị vứt xuống đất mặc người dẫm đạp rồi, còn về sau ở trước mặt Cẩm Thực Đường, cũng không dám ngẩng đầu lên nữa. Bởi vậy, bọn họ chỉ có thể cầu nguyện tư cách gánh vác lần này đừng có rơi trên đầu Cẩm Thực Đường đó.
“Tam chưởng quầy……”
“Không sao đâu, đừng hoảng hốt. Tất cả những gì có thể làm, chúng ta đều đã làm cả rồi, còn lại cứ mặc cho số phận đi. Qua đây, dọn dẹp đồ đạc của chúng ta thôi, đừng để người Đông Hoa cảm thấy người Cẩm Thực Đường chúng ta lôi thôi lếch thếch.”
Dù phòng bếp sạch sẽ tới mấy thì khi nấu xong đồ ăn cũng trở nên bóng nhẫy, lộn xộn, Lê Tường có thói quen sau khi làm xong đồ ăn sẽ dọn dẹp bệ bếp, vì thế nàng kéo Yến Túc qua cùng nàng dọn dẹp bệ bếp và cái bàn gần đó sạch sẽ gọn gàng.
Những nhà khác vừa nhìn lên đã thấy người ta dọn dẹp gọn gàng mọi thứ rồi, bọn họ làm sao để mất mặt trước nàng được, bởi vậy cũng dứt khoát chủ động thu dọn sạch sẽ phần của mình.
Cũng chính vì thế mà, đây là lần cử hành đại hội thử đồ ăn đầu tiên mà khi hạ màn, phòng bếp được dọn dẹp sạch sẽ ngăn nắp như vậy. Thậm chí còn lạ lùng tới mức khiến cho nha dịch tới truyền lời cũng có chút sững sờ đứng ngây ra ở cửa.
Vẻ mặt đầu bếp Tố Vị Trai đầy chờ mong, hắn đi lên kéo nha dịch vào phòng bếp.
“Tiểu ca, kết quả trên lầu như thế nào?”
“À, đã có kết quả rồi. Năm nay vẫn là Đông Hoa lâu, còn một nhà khác là Cẩm Thực Đường.”
Giống như một tiếng sét đánh giữa trời quang, nghe xong tin tức này, mặt hai đầu bếp Tố Vị Trai đều có chút trắng.
Khi tới hai người bọn họ còn vỗ n.g.ự.c bảo đảm với ông chủ, hiện tại bị một tiểu nha đầu cướp hết nổi bật, lúc trở về, đã không được khen thưởng còn bị những người khác xem thường. Hai người bọn họ đầy một bụng đau khổ.
“Tam chưởng quầy! Chúng ta đoạt được rồi!!”
Yến Túc hưng phấn vô cùng, hắn chỉ hận không thể chạy tới mười vòng ngay trong gian phòng bếp này, sao đó hào hứng hô to.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.