Nam nhân nói xong liền duỗi ra hai ngón tay.
Bạch lão bản không ngốc, tửu lầu này bán chạy như vậy, hiển nhiên không thể dừng lại ở con số hai mươi cân rượu rồi.
“Hai trăm cân ư?!”
Chỉ là một nhà tửu lầu bán thức ăn, không phải trọng điểm kinh doanh rượu, mà một ngày bán được tới hai trăm cân, như vậy cũng quá nhiều rồi……
“Đúng, đây chính là con số ta hỏi thăm được. Hơn nữa, ta còn nghe nói hiện nay có tới hai nhà đang cung cấp rượu cho tửu lầu này, vẫn chưa chọn lựa được đâu.”
Bạch lão bản lập tức lâm vào trầm tư.
Nếu là trước đây, hắn sẽ chướng mắt với những tửu lầu loại này, một ngày bán được mấy chục cân, có bõ bèn gì đâu.
Nhưng hôm nay, hắn tự mình tới thăm tửu lầu của bọn họ, cũng tận mắt chứng kiến sảnh lớn bên dưới ngồi chật cứng, không còn chỗ, lại thêm đồ nhắm rượu tuyệt hảo của nơi này… Hắn thật sự động tâm rồi.
Một ngày cần cung ứng hai trăm cân rượu, đúng là khách hàng lớn nha……
Kỳ thật nói Lê Ký Tửu Lầu dùng tới hai trăm cân rượu một ngày cũng không sai, chỉ là có non nửa rượu đều bị phòng bếp dùng hết rồi.
Không riêng gì xào rau cần tới rượu gia vị, mấy món cá đầu bảng cũng cần tới rượu để ướp, nấu nướng tôm hùm đất cũng phải thêm rất nhiều rượu gia vị vào.
Muốn khử đi mùi tanh của thịt cũng cần tới rượu gia vị, những thứ linh tinh vụn vặt như vậy, thêm vào sẽ là một số lượng khổng lồ.
Bạch lão bản đã thực sự động tâm, chỉ là lúc này không phải thời điểm thích hợp để xuống lầu tìm ông chủ tửu lầu nói chuyện.
“Ăn cơm đã, ăn cơm trước đã, chờ ăn xong lại nói.”
Hắn lại rất háo hức không biết đồ ăn của Lê Ký Tửu Lầu còn có mang tới cho hắn niềm vui bất ngờ gì nữa.
Tốc độ mang đồ ăn lên bàn của Lê Ký Tửu Lầu rất nhanh. Hôm nay bằng hữu của Bạch lão bản mời khách, chọn đều là những món mà hắn thích ăn.
Có món đầu bảng kinh điển như tôm hùm đất tỏi bằm, còn có thịt chiên giòn, ruột già tương thơm và một đĩa rau trộn mề gà, toàn bộ đều là đồ nhắm rượu, không hề gọi một phần cơm nào.
Hai người coi như con sâu rượu lâu năm, bởi vậy trực tiếp mua hai bình rượu bắt đầu thưởng thức.
“Lão bạch, nếm thử tôm hùm đất này đi, đây là món ăn đầu bảng của tửu lầu nhà bọn họ đó!”
Bạch lão bản còn chưa kịp nhìn động tác trên tay bằng hữu của mình đã thấy một phần thịt tôm xuất hiện trên tay hắn.
Chỉ cần ngửi mùi hương tỏi băm kia thôi, đã khiến người ta không nhịn được phải nuốt nước miếng rồi.
Lại thêm hai người bọn họ ngồi phòng bao, bên cạnh không có người nào khác, bởi vậy, hắn cũng dứt khoát dùng hai tay lột vỏ con tôm hùm đất kia.
Thịt tôm thơm nồng nàn mùi tỏi, lại có mùi vị dai dai ngon miệng, kể cả phần xác tôm lột ra rồi cũng phải bỏ vào miệng mút hai cái mới đã nghiền. Loại món ăn này mang ra nhắm rượu đúng là hợp không thể hợp hơn.
“Lão Đỗ, đúng là lần này ngươi không hề gạt ta.”
Đồ ăn của Lê Ký Tửu Lầu ăn ngon thật.
Tuy tôm hùm đất này phải tự tay lột vỏ có chút phiền phức, nhưng hương vị của nó đủ để đền bù một chút phiền phức này, hơn nữa, tự tay mình lột vỏ tôm ra, bỏ vào trong miệng, còn có thêm một chút cảm giác thoả mãn khó tả.
Chuyển sang loại đậu tằm này, rõ ràng được chế biến từ một loại nguyên liệu vô cùng bình thường, thế nhưng thành món ăn lại dư vị vô cùng.
Đó là chưa nói tới món thịt chiên giòn, bất cứ người nào thích ăn thịt cũng yêu món này. Rau trộn mề gà vừa cay vừa ngon miệng, cũng là một món cực kỳ phù hợp để nhắm rượu.
Hiện giờ mới ăn được vài món như vậy, mà hắn đã không nhịn được phải thốt lên, ngày mai nhất định sẽ quay lại.
Hắn đã ăn ở quá nhiều tửu lầu rồi, nhưng không có một nhà nào ấn tượng khắc sâu như Lê Ký.
Qua bữa ăn này, hắn càng thêm hạ quyết tâm nhất định phải đi nói chuyện về hợp tác buôn bán rượu giữa hai nhà.