Y Đạo Quan Đồ

Chương 471.4: Bằng tốt nghiệp (4)




Trương Dương nói: "Tôi là một thằng đàn ông, một chút chuyện nhỏ như vậy phải đi nhờ đàn bà, không thấy mất mặt sao?"
Trần Thiệu Bân nói: "Muốn mặt hay muốn bằng tốt nghiệp, cậu chọn đi"
Trương đại quan nhân suy nghĩ một chút, nói: "Cả hai tôi đều muốn!"
"Cá và tay gấu không thể dùng chung!"
Trương Dương nói:" Khổng Nguyên có ân oán quá sâu với tôi, lần này chỉ là một khởi đầu, sau này ông ta sẽ còn nhân cơ hội mà chơi tôi"
Trần Thiệu Bân than thở: "Sớm biết như vậy, tại sao lúc đầu còn làm?"
Trương Dương nói: "Trừ phi là tôi có thể bắt được nhược điểm của ông ta"
"Bắt thế nào?"
Trương Dương nói: "Bạn thân à, hay là hai ta lại làm trinh thám một lần nữa, điều tra quan hệ của Khổng Nguyên và Trương Lập Lan?"
Trần Thiệu Bân là một người cũng khá là nhàn rỗi, gần đây cổ phiếu đang bị đóng băng, thằng nhãi này cũng đang lo không có gì giải sầu. Hắn vui vẻ gật đầu nói: "Nghe cũng có chút thú vị, nếu như người ta thật sự có cái gì, thì cũng không dễ dàng bị chúng ta bắt đượ, hơn nữa Khổng Nguyên có cấp bậc gì, chúng ta muốn theo dõi ông ta cũng không dễ dàng như vậy"
Trương đại quan nhân nói: "Trên đời này không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền thôi, chúng ta không tra Khổng Nguyên, bắt đầu tra từ Trương Lập Lan, cậu giúp tôi điều tra nhà bà ta ở đâu, khi nào bà ta ra về, chúng ta liền theo dõi bà ta"
Trần Thiệu Bân nói: "Không cần tra, tôi biết hết rồi, sao cậu kết luận là ngày hôm nay bọn họ sẽ gặp mặt chứ?"
Trương Dương cười nói: "Có gì khó, bà già đó làm chuyện xấu, cố ý gây khó dễ cho tôi, tôi không tin bà ta không một chút sợ cũng không một chút chột dạ? Đàn bà khi sợ thì khát vọng nhất là cần có một sự an ủi yên bình, tôi thấy, bà ta tối hôm nay khẳng định sẽ đi tìm sự thoải mái"
Trần Thiệu Bân cười hắc hắc, hắn cảm thán: "Cậu đúng không phải là thứ tốt gì. Nếu người nào đắc tội với cậu, đúng là mắt mù con mẹ nó rồi"
Vì thế tổ trinh thám hai người của Trương đại quan nhân và Trần Thiệu Bân đã được thành lập một cách long trọng, Trần Thiệu Bân không chỉ cung cấp một chiếc ô tô theo dõi, mà còn ra sức làm việc. Hai người ngồi trong chiếc xe của Trần Thiệu Bân, Trương Dương dùng kính viễn vọng quan sát tình huống cửa ra vào trường đảng.
Trần Thiệu Bân nói: "Đừng nóng vội, còn mười phút nữa mới ra về"
Trương đại quan nhân nói: "Lãnh đạo bây giờ ai mà không đi trễ về sớm hả?"
Trần Thiệu Bân nói:" Nhìn vào chiếc Santana màu đỏ kia là được rồi, Trương Lập Lan bình thường đều lái chiếc xe đó cả"
Trương Dương nói: "Đi ra rồi!"
Trần Thiệu Bân vội vàng ngồi thẳng thân thể dậy, quả nhiên thấy một chiếc Santana màu đỏ đang chạy ra khỏi cửa trường đảng và quẹo vào đường Giang Phong.
Trương Dương đọc bảng số xe ra: Bình a726%1E"
"Là bà ta!" Trần Thiệu Bân cũng khởi động xe, đi theo sau lưng, Trương Dương vừa nhắc nhở hắn chú ý khoảng cách, vừa dùng kính viễn vọng quan sát tình huống bên trong.
Trương Lập Lan mặc một bộ váy màu đen, mang kính râm, bên trong xe chỉ có một mình cô ta, vừa lái xe vừa gọi điện thoại.
Phía trước gặp phải đèn đỏ, trong lúc đợi đèn đỏ, Trương Lập Lan đã hạ tấm che nắng xuống, lấy hộp trang điểm ra quan sát tình huống của mình một chút.
Trương đại quan nhân quan sát cẩn thận, thấp giọng nói: "Có tình huống, rất chú ý hình tượng, tối nay khẳng định là có tiết mục"
Trần Thiệu Bân cười nói: "Chưa chắc, quan hệ của vợ chồng bà ta cũng không tồi đâu"
Trương Dương nói: "Đàn bà làm đẹp vì người mình thích, tôi không tin bà ta luôn luôn trang điểm khi đi gặp chồng, khẳng định là đi hẹn hò"
Trần Thiệu Bân cười cười, tiếp tục bám đuôi theo ô tô của Trương Lập Lan, quẹo liên tiếp qua mấy con đường, Trần Thiệu Bân có chút thất vọng thở dài, nói: "Phía trước là Nhã Côi viên, nhà của bà ta ở đó, chúng ta coi như mất công rồi"
Trương Dương có chút tức mà không nỡ, hắn thấp giọng nói: "Tiếp tục theo, nếu không phải hẹn thì là rủ tình nhân về nhà hẹn hò rồi"
Trần Thiệu Bân cười lạnh nói: "Cậu có lầm hay không vậy, ở trong nhà bà ta có ông bà già chồng đấy, cho bà ta một trăm lá gan, bà ta cũng không dám làm thế"
Trương Dương nói: "Theo, ngày hôm nay tôi nhất định phải nhìn rõ ràng" Điện thoại của hắn đột nhiên vang lên, là Cố Giai Đồng gọi đến, cô ta và bạn đang đi dạo mua sắm, tối nay phải về ăn cơm với cha, nói cho Trương Dương biết, tối nay không đến khách sạn được"
Trương Dương nói: "Tốt, em cũng đang bận! Bận xong sẽ liên hệ với chị!" Nói xong cúp máy, phát hiện ra Trần Thiệu Bân đã dừng xe lại, chiếc Santana của Trương Lập Lan chẳng biết đã đi đâu. Trương Dương nói: "Xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao không theo?"
Trần Thiệu Bân nói: "Người ta đã đi vào tiểu khu rồi, chúng ta mà đi vào thì dễ bị phát hiện lắm"
Trương Dương nói: "Thật sự trở về?"
Trần Thiệu Bân cười nói: "Tôi nói cậu đừng có làm những cái chuyện này nữa, bởi vì người ta đắc tội cậu, cậu liền biến một phụ nữ đàng hoàn thành một dâm phụ phong tao. Bạn thân à, tôi không làm nữa đâu, trong lòng càng lúc càng bị cậu làm đen"
Lúc hai người nói chuyện, phát hiện ra chiếc Santana màu đỏ đã chạy ra ngoài, vượt qua xe của bọn họ, hai người vội vàng cúi thấp người xuống, sợ Trương Lập Lan phát hiện ra.
Đợi khi chiếc xe đi xa, Trần Thiệu Bân mới nhanh chóng quay đầu đuổi theo.
Trương Dương dùng kính viễn vọng nhìn một chút, phát hiện ra bên trong xe vẫn chỉ có một mình Trương Lập Lan, nhưng mà lần này đã thay một bộ váy màu tím, còn mang kính râm nữa. Trương Dương có chút đắc ý nói: "Để cho tôi đoán trúng rồi, còn ngụy trang nữa chứ, trời đã tối rồi, trong lòng không có quỷ thì mang kính râm cái gì"
Trần Thiệu Bân cũng thấy chuyện này càng lúc càng thú vị, hắn cười tủm tỉm nói: "Đúng là nhìn không ra thật, làm không được một bữa tiệc tối lại có phát hiện ngoài ý muốn"
Lần này Trương Lập Lan đi ra ngoại ô, mục đích của cô ta hiển nhiên là Nam Quốc Sơn Trang. Trương Dương cũng rất quen thuộc với Nam Quốc Sơn Trang. Hắn có một thẻ kim cương ơ đây, dừng chân ăn thì miễn phí toàn bộ.
Trương Lập Lan rất quen thuộc khu này, trực tiếp lái xe vào khu nghỉ lại, Trương Dương và Trần Thiệu Bân sợ bị cô ta phát hiện, cho nên đợi một hồi nữa mới lái xe đi vào. Thẻ kim cương của Trương Dương đã nổi lên tác dụng rồi, ô tô của bọn họ có thể tự do ra vào.
Thấy chiếc Santana của Trương Lập Lan dừng lại tại trước khu lầu số 5.
Trương Dương kêu Trần Thiệu Bân dừng xe lại, đang chuẩn bị đi thăm dò xem phòng của Trương Lập Lan ở đâu. Hai người còn chưa kịp xuống xe, thì đã thấy Trương Lập Lan và một người đàn ông đi ra.
Lúc này đã là hoàng hôn, vô cùng dễ dàng cho bọn họ làm việc bí mật, Trương Dương nhìn thấy người đàn ông có chút quen mắt, nhìn kỹ lại trong lòng không khỏi rùng mình. Không ngờ người đàn ông đi cùng với Trương Lập Lan lại chính là phó bí thư thị ủy Lam Sơn Ngô Minh. Trương đại quan nhân thật sự là không ngờ, hai người bọn họ sao lại đi cùng một chổ. Trương Dương cũng không có bao nhiêu ấn tượng tốt về Ngô Minh cả, bởi vì Ngô Minh muốn theo đuổi Tần Thanh, trong thể chế có rất nhiều người biết.
Nhưng mà Trương Lập Lan và Ngô Minh lại có vấn đề sao?
Trần Thiệu Bân tuy rằng không nhận ra Ngô Minh, nhưng mà hắn nhận ra chồng của Trương Lập Lan, hít sâu một hơi, nói: "Mẹ kiếp, thật sự đúng là để cho cậu gặp phải, cố tình trồng hoa hoa không ra, vô tâm cắm liễu liễu nở hoa"
Trương Dương nở nụ cười, hắn vốn tưởng rằng Trương Lập Lan có một chân với Khổng Nguyên, đến Nam Quốc Sơn Trang là để gặp mặt Khổng Nguyên, chỉ là không ngờ rằng cô ta lại hẹn hò với một người khác. Trương Dương nói: "Người đó tên là Ngô Minh, là phó bí thư thị ủy thành phố Lam Sơn"
Trần Thiệu Bân nói: "Cũng là một nhân vật!"
Trương Dương nói: "Mặc kệ hắn là ai? Chỉ cần chọc vào tôi thì sẽ không có kết cục tốt"
Trần Thiệu Bân nói: "Người chọc giận cậu không phải là Trương Lập Lan sao?"
Trương Dương nói: "Hắn dám ở cùng một chổ với Trương Lập Lan, coi như hắn không may"
Hai mắt của Trần Thiệu Bân phát sáng lên, thấp giọng nói: "Bắt kẻ thông dâm ngay trên giường! Cậu không có được bằng chứng của người ta, nói cái gì cũng không tốt đâu"
Trương Dương nói:"Con người của chúng ta có nhiều nhất chính là kiên trì và nghị lực, Nam Quốc Sơn Trang là căn cứ địa của Ngô Minh tại Đông Giang, tôi không tin rằng, hắn có thể thành thật đấy"
Trần Thiệu Bân nói:" Vị bí thư Ngô này hình như nhỏ hơn Trương Lập Lan"
Trương Dương làm vẻ mặt xấu xa, cười nói: "Đây là phi công trẻ lái máy bay bà già, xem ra chủ nhiệm Trương thích đề bạt cán bộ trẻ tuổi"
Trần Thiệu Bân cười ha hả nói: "Đề bạt thế nào?"
Trương đại quan nhân cười nói: "Đề đề bạt bạt!" ( Ý là đè lên đè lện, còn đè lên đâu thì...)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.