Trương đại quan nhân đã từng nói qua, chỉ cần ngày nào mình còn ở Giang thành, thì trên mặt đất Giang thành sẽ không có hai chữ Kim Toa, chỉ là chuyện này còn chưa qua được bao lâu, thì hai chữ Kim Toa lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Trương Dương có chút tò mò, rốt cục là ai mở cái Kim Toa này, khu trò chơi Kim Toa rốt cục có phải là cùng một loại với cái mà lúc trước mình đập hay không? Mang theo nghi vấn tràn ngập, Trương Dương cùng Triệu Tân Vĩ, Ngưu Văn Cường ba người đi vào. Triệu Tân Vĩ đi vào khu trò chời 1942, còn Ngưu Văn Cường thì ngồi trước máy đánh mạt chược, đưa vài tờ tiền cho người phục vụ nói: "Cho tôi một phần!"
Trương Dương nao nao, lúc trước hắn chưa từng đến những chổ như vậy ba giờ, không nghĩ ra đây là đánh bạc! Hắn thấp giọng nói với Ngưu Văn Cường: "Cái này không phải là đánh bạc sao?"
Ngưu Văn Cường cười cười nói: "Cái... khu trò chơi này... hay... hay lắm... cậu chờ đi... tôi cho cậu xem mỹ nữ thoát y..."
Trương Dương nhìn theo một chút, mỹ nữ đối chiến với Ngưu Văn Cường đúng là có cởi ra thật, chỉ là chưa cởi ra đến đâu thì đã thua hết tiền rồi, thằng nhãi này tức đến nổi cởi áo khoát ra, vẫy tay với người phục vụ ném thêm một trăm đồng nữa.
Trương Dương nói: "Đừng chơi nữa, đều là gạt người"
Ngưu Văn Cường nói: "Mẹ kiếp, cái máy này khẳng định có gian lận"
Trương Dương không có hứng thú với mấy trò chơi này, cái hắn cảm thấy hứng thú thật sự chính là chủ nhân ở đây, rốt cục là ai đã mở cái Kim Toa này? Thừa dịp người phục vụ đi lấy tiền, Trương Dương hỏi: "Ông chủ của các người có ở đây không?"
Người phục vụ nói: "Anh hỏi ông chủ Mã à?"
Trương Dương nghe thấy ba chữ ông chủ Mã, nhất thời nghĩ đến Mã Ích Lượng, hắn cười lạnh nói: "Mã Ích Lượng?"
Người phục vụ gật đầu nói: "Anh cũng biết ông chủ của chúng tôi à"
Trương Dương cười ha hả một tiếng, nói với người phục vụ: "Anh đi thông báo cho ổng biết, nói là Trương Dương đến!"
Người phục vụ nói: " Ông chủ không ở đây, khẳng định là đi nghỉ ngơi rồi"
Trương Dương gật đầu, lấy điện thoại ra, gọi cho Tần Bạch, Tần Bạch vừa đưa Đỗ Vũ Phong về nhà, nhận được điện thoại của Trương Dương còn tưởng là xảy ra chuyện gì.
Trương Dương nói: "Tổ chức đội ngũ, đến kiểm tra Kim Toa cho tôi, chổ này nghi ngờ là đánh bạc!" Trương Dương nói điện thoại xong, liền kéo Ngưu Văn Cường và Triệu Tân Vĩ rời khỏi Kim Toa.
Ba người đi vào trong xe, Triệu Tân Vĩ và Ngưu Văn Cường còn chưa tỉnh rượu, mơ mơ màng màng theo Trương Dương xem náo nhiệt, đại khái là khoảng mười phút sau thì thấy cửa lớn của Kim Toa đóng lại, Trương Dương không khỏi nhíu mày.
Triệu Tân Vĩ hỏi: "Có tình huống?"
Lúc này Trương Dương mới đem mọi chuyện nói ra cho hắn biết, Triệu Tân Vĩ dù sao thì cũng xuất thân là công an, mặc dù có bảy phần men say nhưng vẫn có thể nhìn ra cái gì đó, thấp giọng nói: "Không cần hỏi, có người đã sớm báo tin rồi"
Lại qua thêm mười phút nữa, Tần Bạch dẫn người chạy đến, Tần Bạch đi xuống xe, thấy cửa lớn của khu trò chơi Kim Toa vẫn đóng ch8a5t, không khỏi nao nao, liền nói vời Trương Dương: "Mọi người đâu?"
Trương Dương nói: "Khẳng định là người bên trong để lộ tin tức, mặc kệ nó, đập cửa đi, xảy ra bất cứ chuyện gì tôi đều chịu trách nhiệm!"
Tần Bạch là người sống rất có nguyên tắc, nhưng mà khi ở cùng một chổ với Trương Dương, cho đến giờ hắn vẫn chưa thể làm tròn được hai chữ nguyên tắc này cả, đây là bởi vì hắn tin tưởng Trương Dương, Tần Bạch ra lệnh một tiếng, đập cửa lớn của khu trò chơi Kim Toa.
Tiếng động phá cửa đã làm hấp dẫn Ngưu Văn Cường và Triệu Tân Vĩ, hai người lúc này đã có chút tỉnh rượu, Ngưu Văn Cường bây giờ mới nhận ra hai chữ Kim Toa trên cửa, không khỏi cười nói: "Trương Dương, có người muốn chống đối cậu kìa, cậu không phải nói là chỉ cần ngày nào cậu còn ở Giang thành thì ngày đó không có hai chữ này sao? Mới được vài ngày, lại xuất hiện rồi"
Trương Dương mỉm cười, hắn cũng có chút kỳ quái, Mã Ích Lượng lần trước bị mình dạy dỗ một bài học khắc rất là sâu, chỉ là còn chưa được bao lâu thì đã quên mất bài học này rồi, lá gan lại lớn ra mở một khu chơi game tại Giang thành, còn dùng tên Kim Toa nữa, theo Trương Dương thấy, Mã Ích Lượng là một kẻ ngu si, đích thật là một tên xương cứng bị ngứa.
Nhìn thấy cái hộp đèn treo trên cao, Trương Dương lắc đầu, nhặt một cục đá từ dưới đất lên, hung hăng ném đi, hộp đèn bị bể một mảnh lớn, Ngưu Văn Cường và Triệu Tân Vĩ cũng bắt chước theo hắn, cầm gạch lên mà ném, con người sau khi uống rượu vào thường thường hay tìm một chổ để phát tiết, bạo lực chính là một trong các biện pháp hữu hiệu nhất không thể nghi ngờ rồi.
Ba người ném bể hộp đèn của Kim Toa xong, Ngưu Văn Cường vỗ vỗ tay nói: "Chỉ cần ngày nào Ngưu Văn Cường tôi còn ở Giang thành, thì ngày đó sẽ không có hai chữ Kim Toa này!" Ba người đồng thời cười ha hả.
Thân là ông chủ của Kim Toa nhưng Mã Ích Lượng từ nãy đến giờ vẫn không thấy xuất hiện, điều này làm cho Trương Dương cảm thấy kỳ quái, Mã Ích Lượng mở khu trò chơi Kim Toa này có mục đích gì, lẽ nào là chờ mình đến đập? Con người khi đê tiện là vô địch rồi, chỉ là không biết thằng nhãi đó có đê tiện đến trình độ này hay không.
Sáng sớm ngày hôm sau Vinh Bằng Phi đã gọi điện thoại đến cho Trương Dương, gã không nhịn được oán giận, nói: "Trương Dương, cậu làm cái gì vậy?"
Trương Dương nói: "Không làm cái gì cả, giúp đỡ công an bắt bài bạc!"
Vinh Bằng Phi nói: "Khu trò chơi Kim Toa không có hành vi phạm pháp nào cả, Mã Ích Lượng lên tỉnh tố cáo chúng ta..."
Trương Dương cười nói: "Có phạm pháp hay không, ai mà không rõ ràng? Bên trong có nhiều máy đánh mạt chược như vậy, căn bản là đánh bạc"
Vinh Bằng Phi nói: "Dù sao thì tỉnh cũng không được hài lòng về chuyện này, nói chúng ta chấp pháp dã man, cậu không thể yên tĩnh một chút được hay sao, Mạ Ích Lượng coi như là một bãi phân chó, cậu giẫm một lần là đủ rồi, còn phải giẫm thêm một lần nữa à, cho dù giẫm bẹp nó, cậu cũng dính dơ đồ, có ý tứ sao?"
Trương Dương nói: "Tôi đã nói rồi, chỉ cần ngày nào tôi ở Giang thành, thì sẽ không có hai chữ Kim Toa xuất hiện, chính là hắn xem thường tôi!"
Vinh Bằng Phi nói: "Tôi nói cho cậu biết, người ta có máy quay phim tại hiện trường, mấy người vào bên trong làm gì đều có ghi lại cả, cậu nói hắn mở sòng bạc, cậu cũng không sạch sẽ, các người đến sòng bạc làm gì? Còn chơi lâu như vậy, bây giờ hắn quay lại nói cậu quan báo tư thù, cả chúng tôi cũng bị lôi vào"
Trương Dương nói: "Hắn là cái thá gì? Anh đừng để ý đến hắn, tôi xem hắn dám làm cái gì"
Vinh Bằng Phi bất đắc dĩ thở dài nói: "Thật sự không cần phải làm vậy, dù sao thì cũng nên chừa một đường sốt, không cần phải đuổi cùng giết tận!"
Trương Dương nói: "Hắn mở khu trò chơi tôi mặc kệ, nhưng vì sao phải lấy tên Kim Toa, không phải là cố ý gây chuyện chứ?"