Trương Dương cười nói: "Cậu thấy cảnh giới của tôi thấp như vậy sao? Bây giờ tôi tốt xấu gì cũng là thường ủy của Phong Trạch, cái tiệm bánh ấy đáng để tôi chấp nhất hay sao?"
Tần Bạch cười cười nói: "Tôi cũng nghĩ như vậy, anh nói Mã Ích Lượng đắc tội anh, anh cũng không thể dạy dỗ tất cả người họ Mã được đúng không"
Trương Dương nói: "Con chó ấy, chỉ cần dám lộ diện tại Giang thành, tôi không đánh cho hắn kêu cha gọi mẹ là không thể..."
Tần Bạch cười nói: "Vừa mới nói cảnh giới anh cao, tại sao lúc này lại tụt xuống lại rồi..."
Trương Dương nói: "Cái thứ cảnh giới này, không thể giữ nguyên được, lúc cần xuống thì nhất định phải xuống, lúc cần lên thì nhất định phải lên, cái này gọi là cầm được thả được như thường"
Tần Bạch nói: "Cầu anh một chuyện!"
Trương Dương cười nói: "Với quan hệ của hai ta, cậu cầu cái gì?"
Tần Bạch nói: "Ngày tôi kết hôn, anh có thể nâng cao cảnh giới một chút được hay không?"
Trương Dương cười ha hả: "Nếu như cảnh giới tôi cao, mà đám khỉ con ấy không đáp ứng thì sao?"
Tần Bạch nói: "Chị của tôi ba mươi này có thể đến, hai người làm phù dâu bên chúng tôi là Thường Hải Tâm và Trình Quyên!"
"Trình Quyên nào vậy?" Trương Dương tò mò hỏi.
"Là bạn gái của Điền Bân, làm bên khoa tuyên truyền ấy"
Lúc này Trương Dương mới nhớ ra, lúc Điền Bân bị thương nằm bệnh viện, đã từng gặp mặt một lần trong phòng bệnh.
Trương Dương nói: "Kết hôn là chuyện lớn cả đời, yên tâm đi, tôi bảo đảm sẽ coi chừng đám khỉ kia, không để cho bọn họ nói giỡn quá độ, cần phải cao nhã khôi hài, không thể hạ cấp hạ lưu được"
Tần Bạch nói: "Người khác tôi không lo lắng, chỉ lo nhất là Ngưu Văn Cường"
Trương Dương cười cười, hắn gật đàu nói:" Không sao cả, như vậy đi, Hải Tâm từ xa chạy đến đây, đừng để người ta mệt mỏi, để cho Đổng Hân Vũ đón dâu cho cậu, Ngưu Văn Cường hắn thân ốc còn chưa mang nổi vỏ ốc, còn lo rằng sẽ gây thêm phiền cho cậu được hay sao?"
Tần Bạch vui mừng gật đầu, chiêu này của Trương Dương đúng là rất hay, hắn hài lòng nói: "Chị của tôi bận rộn làm việc, lễ trung thu năm nay cũng không về nhà, lần này cuối cùng cũng có thể đoàn tụ rồi"
Trương Dương nói: "Đúng rồi, Yên Nhiên gọi điện qua, cô ấy bận, không đến được, không thể tham dự hôn lễ của cậu, nên nhờ tôi xin lỗi cậu một tiếng"
Tần Bạch mỉm cười nói: "Cảm ơn!" Hắn đem những tấm thiệp cưới chuẩn bị tốt giao cho Trương Dương: "Không biết có nên mời bí thư Đỗ hay không, những cái này còn trống hết đó, anh giúp tôi đi nhé"
Trương Dương nói: "Vì sao không gọi? Chị của cậu là phó thị trưởng Lam Sơn, lúc trước là bí thư đoàn ủy Giang thành, bên bí thư Đỗ cũng đã lên tiếng với tôi, hôn lễ của cậu bọn họ nhất định phải đến tham gia, nếu mà cậu không mời, thì về cấp bậc hay lễ nghĩa đều không chu toàn"
Tần Bạch nói: "Tôi cuối cùng luôn cảm thấy không tốt, tôi cũng không quen thân gì với bọn họ cả"
Trương Dương gật đầu nhận việc: "Chuyện này cậu đừng quản, để tôi xử lý, nên mời người nào đến, tôi tự biết suy nghĩ!"
Tuy rằng Tần Bạch thấy không thích hợp, nhưng mà Trương Dương lại không cho là vậy, Tần Bạch không chỉ là bạn của hắn, trên thực tế là em vợ của hắn, em vợ kết hôn, cần phải phô trương ra, phải sĩ diện ra, trong cái khu Giang thành này, Đỗ Thiên Dã đích thân đến chính là mặt mũi lớn nhất cho buổi hôn lễ này không cần nghi ngờ nữa, tốt nhất là Tần Thanh và Đỗ Thiên Dã cùng nhau đến.
Trương Dương đặt thiệp cưới lên trên bàn làm việc của Đỗ Thiên Dã, Đỗ Thiên Dã cầm lấy thiệp cưới nhìn một chút, nói:" Tần Bạch kết hôn, vì sao tên nhóc này không đến chổ tôi đưa?"
Trương Dương cười nói: "Người ta không thân không quen với ông, sợ ông nói hắn nịnh bợ ông!"
Đỗ Thiên Dã nói:" Cậu có quan hệ gì với hắn, dựa vào cái gì mà phải đi đưa?"
Trương Dương biết trong lòng Đỗ Thiên Dã nghĩ cái gì, thở dài nói:" Tôi nói bí thư Đỗ này, ông tốt xấu gì cũng là bí thư thị ủy, cảnh giới không thể nâng cao một chút được sao?"
Đỗ Thiên Dã nói: "Cỡ như cậu cũng xứng nói cảnh giới sao?"
Trương Dương nói: "Đừng làm trật trọng tâm câu chuyện, Tần Bạch kết hôn dự định mời người chứng hôn, ông có đáp ứng hay không?"
Đỗ Thiên Dã nói: "Đương nhiên đáp ứng, không nói Tần Thanh lúc trước là cán bộ ở chổ chúng ta đi ra, chỉ bằng quan hệ của hai chúng ta thôi, tôi cũng phải đáp ứng"
Trương Dương nói: "Ông nói bên thường ủy nên mới ai thì hợp?"
Đỗ Thiên Dã nói: "Vinh Bằng Phi khẳng định sẽ đến, những người khác cậu nguyện ý mời ai, thì đưa thiệp cho người đó"
Trương Dương nói: "Lý Trường Vũ, Nghiêm Tân Kiến, Từ Bưu... được rồi, thẳng thắn mời hết bọn họ đi, cho những thường ủy này một bàn đặc biệt, các người bình thường cũng không có cơ hội ngồi cùng nhau uống rượu đúng không?"
Đỗ Thiên Dã cười nói: "được rồi, cậu đưa thiệp cưới cho tôi, lát nữa khi họp hội nghị thường ủy tôi sẽ đưa giúp cậu"
Trương Dương đem những cái thiệp còn trống cho ông ta: "Ông tự viết đi!"
Đỗ Thiên Dã cười lắc đầu, thằng nhãi này hỗ trợ cho Tần Bạch quả nhiên là tận lực, tất cả thường ủy Giang thành đều tham dự vào hôn lễ của một người, ngoại trừ con cái của một vị thường ủy kết hôn, thì người khác không cách nào hưởng thụ sự đãi ngộ này. Nhưng mà ngẫm lại bây giờ Tần Thanh đã là phó thị trưởng Lam Sơn rồi, em trai của cô ta kết hôn, lãnh đạo của Giang thành có mặt cũng là điều nên làm.
Trương Dương đang muốn đi, lại bị Đỗ Thiên Dã gọi lại.
Đỗ Thiên Dã nói: "Trương Dương, tôi muốn cầu cậu một việc"
Trương Dương cười nói: "Bí thư Đỗ, đừng, cứ việc nói là được, ngàn vạn lần đừng dùng chữ cầu này"
Đỗ Thiên Dã nói: "Mẹ của Tô Viện Viện bị bệnh, tôi muốn cậu đi nhìn thử"
Trương Dương vừa nghe xong sắc mặt liền thay đổi, hắn không hiểu được nhìn Đỗ Thiên Dã: "Tôi nói bí thư Đỗ này, ông nói thiệt hay giả? Lần trước bị người đàn bà đó hại còn chưa đủ sao?"
Đỗ Thiên Dã nói: "Trương Dương, cậu yên tâm đi, tôi và cô ta không có gì cả, chỉ là tôi thấy cô ta cũng đáng thương, mọi chuyện cũng qua lâu như vậy rồi, cậu giúp cô ta một tay đi!"
Trương Dương thở dài nói:" Tôi thấy vết sẹo của ông vừa lành là quên đau, ông nghe tôi khuyên một câu đi, Tô Viện Viện có thể bán đứng ông trong thời gian ông cần trợ giúp nhất, chứng minh rằng người này không đáng giúp, ông ngàn vạn lần đừng có qua lại gì với cô ta nữa"
Đỗ Thiên Dã có chút phiền, nhíu nhíu mày nói: "Cậu nói nhiều lời vô ích như vậy làm gì, rốt cục là cậu có giúp hay không?"
Trương Dương nói:" Ấy da, nổi nóng, được, tôi giúp ông một lần, nhưng mà ông phải hứa với tôi, đừng liên hệ với cô ta, ngàn vạn lần đừng, lần trước cô ta thiếu chút nữa đã làm cho Trần lão bá tiến vào trong tù rồi"
Đỗ Thiên Dã mấp máy môi, nói: "Trương Dương, tôi thật sự là đồng tình cho cô ta thôi, không có nguyên nhân khác"
Trương Dương nói: "Bí thư Đỗ lấy ơn báo oán, tôi chỉ có thể thành toàn cho mỹ danh của ông thôi"
Đỗ Thiên Dã nói: "Thật ra thù hận cũng là thứ dày vò người nhất, cậu không cách nào tha thứ cho người khác, thật ra là không cách nào tha thứ cho chính mình, cậu đó, cảnh giới quá thấp, nói với cậu cậu cũng không hiểu được"
Trương Dương trả lời một cách mỉa mai: "Nếu như cảnh giới của tôi cao thì có thể ngồi trên vị trí bí thư mà ông đang ngồi không?"