Y Đạo Quan Đồ

Chương 480.4: Tự làm tự chịu (4)




Lúc mười giờ, bí thư thị ủy Giang thành Đỗ Thiên Dã cùng với cục trưởng công an Vinh Bằng Phi đã đến hiện trường hôn lễ, hai người bọn họ là người chứng hôn, cho nên cần phải đến sớm một chút, Trương Dương ra đón tiếp Đỗ Thiên Dã, bắt chuyện vài câu, rồi đem tin tức phó bí thư thị ủy Lam Sơn Ngô Minh đến đây nói cho ông biết, tuy rằng trong đáy lòng của Trương Dương không muốn nhìn thấy Ngô Minh, chỉ là người ta từ xa đến đây, vô luận là hướng về ai mà đến, thì thân là lãnh đạo đệ nhất Giang thành, Đỗ Thiên Dã cũng cần đến ân cần thăm hỏi một chút.
Đỗ Thiên Dã cùng đi với Trương Dương đến chổ của Ngô Minh gặp mặt một chút, Ngô Minh thấy Đỗ Thiên Dã tự mình đến đây, cũng vui vẻ ra đón, nhiệt tình bắt tay với Đỗ Thiên Dã, hai người vào trong phòng nghỉ sát vách ngồi xuống, Đỗ Thiên Dã cười nói: "Bí thư Ngô đến Giang thành, cũng không sớm thông báo một tiếng, để bên thị ủy Giang thành chúng tôi làm tốt công tác tiếp đãi"
Ngô Minh cười nói:" Lần này tôi đến đây là để tham gia hôn lễ của Tần Bạch, cũng không phải là đến bái phỏng chính phủ, làm sao mà dám kinh động bí thư Đỗ chứ"
Trương Dương ngồi một bên thầm mắng thằng nhãi này đúng là biết diễn trò, vừa rồi còn nói là đại biểu cho chính phủ thị ủy Lam Sơn đến, lúc này nói là không phải đến bái phỏng chính phủ, nhưng mà Đỗ Thiên Dã và Ngô Minh nói chuyện, hắn cũng không thể chen vào, dù sao thì cấp bậc của người ta cũng sờ sờ ra đó, hắn không đủ tư cách chen mồm.
Đỗ Thiên Dã nói:"Lam Sơn và Giang thành là thành phố anh em, Tần Thanh là phó thị trưởng Lam Sơn, lại là người Giang thành chúng tôi, là cán bộ đi ra từ Giang thành, cho nên chúng tôi có thể coi như là nhà mẹ đẻ của thị trưởng Tần"
Ngô Minh nói: "Tần Thanh là cán bộ tốt do Giang thành bồi dưỡng ra, con gái tốt, hôm nay đứa con gái này gả cho Lam Sơn chúng tôi, đã làm cho mọi chuyện ở Lam Sơn được gọn gàng ngay ngắn"
Trương Dương nghe thế nào cũng thấy lời này không dễ nghe, cái gì mà gả cho Lam Sơn? Cái miệng của Ngô Minh đúng là miệng chó không thể mọc được ngà voi.
Đỗ Thiên Dã khiêm tốn biểu thị: "Kinh tế Lam Sơn phát triển đáng để chúng tôi học tập"
Ngô Minh cười nói: "Phát triển của Lam Sơn không thể tách ra với cải cách, lúc đầu lãnh đạo tỉnh đã đem Lam Sơn là thí điểm đầu tiên cho cải cách Bình Hải, cho chúng tôi một cơ hội phát triển hiếm có vô cùng, lãnh đạo các đời của Lam Sơn cũng vì sự phát triển của Lam Sơn mà nổ lực gian khổ, cho nên mới đạt được thành tích bây giờ. Nhưng mà so với lão đại Giang thành, chúng tôi còn nhiều chổ chưa đủ, còn cần học tập ở nhiều chổ" Lời nói của Ngô Minh biểu hiện rõ ý tứ khiêm tốn hàm xúc bên trong, bây giờ vô luận là tổng giá trị sản lượng công nghiệp hay thu nhập bình quân đều đã vượt qua Giang thành.
Hai người đang nói chuyện thì Tần Thanh cũng đến, cô không nghĩ rằng bên Lam Sơn lại có nhiều người đến như vậy, cho nên không chuẩn bị gì cả, vội vã chạy đến bên này, thấy Ngô Minh, cô cười nói: "Bí thư Ngô sao lại tự mình đến?"
Ngô Minh cười nói: "Tôi đến đây một là đại biểu cho toàn thể lãnh đạo thị ỷ, hai là đại biểu cho chính tôi, với quan hệ của hai chúng ta, em trai của cô kết hôn mà lại không nói cho tôi biết, cái này cũng đúng là thiếu sót"
Trương Dương lười nghe thằng nhãi này già mồm nói láo, đứng dậy nói:" Các người trò chuyện đi, tôi đi ra ngoài tiếp khách" Khi ánh mắt của hắn tiếp xúc với Tần Thanh, Tần Thanh nhất thời rõ ràng Ngô Minh đã chọc giận hắn, trong lòng âm thầm cười, máu ghen của tiểu tình lang này cũng thật là lớn.
Tần Thanh ngồi xuống vị trí của Trương Dương, mỉm cười chào hỏi với Đỗ Thiên Dã.
Đỗ Thiên Dã nói:" Vừa mới nói đến cô, cô là cán bộ đi ra từ Giang thành chúng tôi, làm cho người Giang thành được vẻ vang!"
Tần Thanh khiêm tốn nói: "Ít nhiều gì cũng được các lãnh đạo coi trọng, cho tôi tin tưởng lớn như vậy, cũng cho tôi nhiều cơ hội học tập!"
Đỗ Thiên Dã cười ha hả, Ngô Minh cũng cười rộ lên, Đỗ Thiên Dã nói: "Tiểu Tần nói chuyện với chúng tôi thì cũng không cần khiêm tốn như vậy"
Lúc này bên ngoài vang lên tiếng pháo, Đỗ Thiên Dã nói: "Cô dâu chú rể đến, chúng ta ra ngoài xem náo nhiệt"
Tần Bạch mặc một bộ tây trang màu xám bước từ trên xe Cadillac xuống, chiếc xe này Trương Dương tìm Kiều Mộng Viện để trưng dụng, Tần Bạch mặc tây trang, mang cà vạt màu đỏ, mặt mày hớn hở, anh tuấn tiêu sái, cô dâu Trầm Vi mặc một bộ váy cưới màu trắng ngực thấp, để lộ ra bờ vai trắng tuyết, mặt đẹp như tranh, quyến rũ động lòng người.
Ngưu Văn Cường ở phía sau hay vén váy áo cưới lên, làm cho hai vị phù dâu tức giận trợn mắt nhìn hắn.
Trong tiếng pháo, trộn lẫn với tiếng cười, hai hai bước đi vào khách sạn dưới ruy băng và những lời chúc phúc. Bên Ngưu Văn Cường lúc này đang làm loạn với phù dâu, hắn thật sự muốn chọc ghẹo Trình Quyên và Chu Hiểu Vân để ầm ĩ, dù sao thì cũng là bạn gái của bạn thân, lại đi đón dâu, hai phù dâu của Trầm Vi đều là y tá cùng một bệnh viện, mới ở gần với Ngưu Văn Cường một chút, mà đã bị gã chọc điên máu lên, tức đến nổi làm cho hai cô y tá nhỏ này chỉ vào mặt của Ngưu Văn Cường nói: "Sao con người của anh lưu manh quá vậy?'
Ngưu Văn Cường nói: "đàn ông không lưu manh là không bình thường"
Trầm Vi cười cười nhắc nhở Ngưu Văn Cường ;" Anh Ngưu, ngày hôm nay công an đến không ít, nếu như biểu hiện của anh còn xúc động như vậy, dễ gây hiểu lầm lắm đ1o"
Lúc này Thường Lăng Phong cũng đã đi đến, túm lấy Ngưu Văn Cường nói: "Tôi đi khắp nơi tìm anh, còn anh ở đây làm gì? Người bên Xuân Dương đến rồi, mau qua đó tiếp đãi đi"
Ngưu Văn Cường lúc này mới lưu luyến rời đi, người bên Xuân Dương đến cũng không ít, bí thư huyện ủy Sa Phổ Nguyên, huyện trưởng Từ Triệu Vực, cục trưởng thuế vụ Vương Bác Hùng, thôn trưởng thôn Hắc Giả Sơn Vu Thu Linh tất cả đều đến, cha của Ngưu Văn Cường Ngưu Học Đông cũng đến, vừa nãy ông thấy con trai đang quậy ở bên kia, thấy Ngưu Văn Cường đến, Ngưu Học Đông không khỏi cười mắng: "Bớt làm trò cười cho thiên hạ đi, lớn người rồi, nên ổn trọng lại một tí"
Ngưu Văn Cường nói: "Cha, cái này di truyền, không có biện pháp!"
Cả đám người bị những lời này của gã làm cho bật cười vui vẻ.
Trương Dương cũng cùng những người bạn cũ gặp mặt, hắn bắt tay với bí thư huyện ủy Sa Phổ Nguyên: "Bí thư Sa, ông cũng đến!"
Sa Phổ Nguyên cười nói: "Bí thư Tần là lãnh đạo cũ của chúng tôi, em trai cô ấy kết hôn, tôi đương nhiên phải đến!"
Từ Triệu Bân nói: "Thị trưởng Trương, ngày hôm nay chúng tôi đến một là vì chúc mừng em trai của bí thư Tần kết hôn, còn có một mục đích quan trọng hơn là muốn gặp mặt cậu, mượn cơ hội này để uống với cậu một bữa"
Trương Dương cười nói: "Uống thì uống, ai sợ ai, nhờ mà chờ tôi thu xếp xong xuôi chính sự đã, ngày hôm nay nếu ai không uống đến say nằm sấp xuống thì không được đi!"
Vu Thu Linh không nhịn được cười nói: "Cậu nói cái gì vậy, đều uống say nằm sấp xuống rồi, lấy gì đi được nữa?"
Trương Dương cười tủm tỉm nói: "Các vị yên tâm, ngày hôm nay có người phụ trách đón tiếp đặc biệt, cho nên mọi người chỉ cần uống mà thôi, tuyệt đối là không có buồn phiền gì đâu"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.