Kiều Chấn Lương nói: "Từ Quang Nhiên làm bí thư thị ủy nhiều năm như vậy, bản thân có năng lực, Hạ Bá Đạt là cán bộ do một tay bí thư Cố đề bạt, hai người bọn họ muốn kinh nghiệm có kinh nghiệm, muốn quan hệ có quan hệ, gặp phải vấn đề gì đều không tự giải quyết, đầu tiên nghĩ đến là giơ tay ra với tỉnh, đây là tính ỷ lại, tôi không gặp"
Diêm Quốc Đào nói: "Hạng mục cảng nước sâu trước kia là do Thường Lăng Không phụ trách"
Kiều Chấn Lương nói: "Cậu có phải là đang nhắc nhở tôi, không nên dời Thường Lăng Phong ra khỏi cương vị quan trọng như vậy chứ? Hắn đi rồi thì cái đống ấy không thể thu dọn được?"
Diêm Quốc Đào nói: "Thay đổi giữa đường cũng không phải là một lựa chọn tốt, nhất là một hạng mục lớn như cảng nước sâu"
Kiều Chấn Lương nói: "Thường Lăng Không có năng lực giải quyết vấn đề tài chính sao? Hắn ở Nam Tích, còn Hạ Bá Đạt làm gì? Ăn không ngồi rồi một chổ sao?"
Diêm Quốc Đào nao nao, lúc này ông mới hiểu được dụng ý điều Thường Lăng Không đi của Kiều Chấn Lương, Cố Doãn Tri mặc dù trước khi về hưu đã đề bạt Hạ Bá Đạt lên làm thị trưởng thành phố Nam Tích, nhưng mà Hạ Bá Đạt ở Nam Tích, hắn cũng chỉ là một thị trưởng trên danh nghĩa, quyền nói chuyện tại Nam Tích cũng không lớn hơn được thường vụ phó thị trưởng Thường Lăng Phong, đối với một người chú trọng vào hiệu suất như Kiều Chấn Lương mà nói, đây là một chuyện không thể nào tha thứ được, Kiều Chấn Lương luôn cho rằng cán bộ của đáng cần phải rõ ràng trách nhiệm bản thân, phải chịu trách nhiệm của mình, Từ Quang Nhiên đã hình thành một vòng tròn tại Nam Tích, với lai lịch và năng lực của Hạ Bá Đạt cũng không thể phá cửa mà vào, cái này cũng không phải là một hiện tượng tốt, quyền lực tuyệt đối sẽ tạo thành hủ hóa tuyệt đối, Kiều Chấn Lương điều Thường Lăng Không đi, biểu hiện bên ngoài là vì tiếp tục phát triển kinh tế Lam Sơn, trên thực tế là từ từ làm suy yếu thế lực một hệ của Từ Quang Nhiên, đối với Hạ Bá Đạt mà nói cũng là một cơ hội, Hạ Bá Đạt có thể lợi dụng cơ hội này để chứng minh bản thân, cái này cũng là tình cảnh mà Kiều Chấn Lương muốn nhìn thấy.
Diêm Quốc Đào nói: "Hạ Bá Đạt theo bí thư Cố nhiều năm, am hiểu nhất là đạo làm quan, đối đãi khéo léo, biết đưa biết đẩy, chỉ thiếu đi cái năng lực một mình đảm đương thôi.
Kiều Chấn Lương hỏi ngược lại: "Cậu làm sao mà biết? Một người chưa bao giờ được cầm quyền chỉ huy binh sĩ, cậu làm sao mà biết hắn có thể làm được tướng quân hay không?"
Diêm Quốc Đào nói: "Tốc độ phát triển kinh tế hai năm nay của Nam Tích còn không bằng Lam Sơn, mong rằng công trình cảng nước sâu có thể kích thích kinh tế của Nam Tích phát triển một lần nữa, một lần nữa trở thành người dẫn đầu trong Bình Hải"
Kiều Chấn Lương nói: "Công trình hơn mười tỷ, làm tốt thì sẽ là một cú kích thích đối với kinh tế, nhưng làm không tốt, sẽ làm liên lụy đến toàn bộ dân sinh trong thành phố, mấy ngày nay tôi đều ngủ không được ngon, muốn khống chế đám thương nhân đầu tư ấy một cách chắc chắn, thật sự là cần một thủ đoạn nhất định"
Diêm Quốc Đào nói: "Nam Tích sang năm còn muốn làm lễ hội vận động của tỉnh, Nam Tích bây giờ giống như một công trình thật lớn, chổ nào cũng là xây dựng, thoạt nhìn rất là náo nhiệt"
Kiều Chấn Lương nói: "Tôi lo lắng cho Nam Tích thậm chí là còn nhiều hơn Bình Hải, cải cách mở ra, phát triển kinh tế, cũng không thể vĩnh viễn làm xây dựng, hai ngày trước tôi nhận được một bức thư do nhân dâ gửi, đây là kháng nghị của các tiểu thương mậu dịch Nam Tích, Nam Tích và Lam Sơn tiếp giáp, lúc trước Lam Sơn vẫn là tiểu đệ, hôm nay lại nhảy vượt qua lão đại Nam Tích, đám cán bộ Nam Tích khẳng định là trong lòng rất tức, bọn họ nghẹn cục tức này xuống muốn đấu với Lam Sơn một lần, cạnh tranh lành mạnh thì tôi không sợ, nhưng mà tôi sợ bọn họ nóng vội đi lầm đường"
Diêm Quốc Đào nói: "Bí thư Kiều thật sự là mưu sâu tính xa!" Ông không phải là nịnh hót, những lời này phát ra từ trong tận đáy lòng, không ai biết kế hoạch trong đầu của Kiều Chấn Lương là gì, ông ta đi theo Kiều Chấn Lương lâu năm như vậy, mà vẫn không thể làm rõ được bước tiếp theo Kiều Chấn Lương sẽ làm cái gì? Ánh mắt của Kiều Chấn Lương người thường không cách nào so sánh được, cái này có liên quan đến xuất thân của ông, từ trên người của Kiều lão được di truyền ra cái nhìn đại cục mà người thường không cách nào có được, Diêm Quốc Đào vẫn luôn cho là như vậy.
Kiều Chấn Lương nói: "Sân bay mới Giang thành bị lệnh cưỡng chế đình kiến, hai công trình trọng điểm của Bình Hải đều gặp phải vấn đề cả"
Diêm Quốc Đào nói: "Nghe nói lần này là do quân ủy đứng ra..."
Kiều Chấn Lương cả giận nói: "Một sân bay dân dụng, còn cần bọn họ nhúng tay vào sao?"
Diêm Quốc Đào thấp giọng nói: "Theo tôi được biết, phía sau chuyện này có nguyên nhân"
Kiều Chấn Lương nói: "Mặc kệ là nguyên nhân gì, người nhúng tay vào chuyện này nhất định có vấn đề, mười hai chổ cần chỉnh đốn và cải cách, lúc trước bọn họ làm cái gì? Vì sao lại muốn công trình phải dừng lại toàn bộ để triển khai cải cách và chỉnh đốn, cho dù muốn cải cách và chỉnh đốn, thì cũng có cần dừng lại hết không? Nhiều người như vậy, nhiều hạng mục như vậy, dừng một ngày thì tổn thất bao nhiêu? Làm bừa!"
Diêm Quốc Đào cũng hiểu bí thư Kiều đã nổi giận, ông cười nói: "Chuyện này hẳn là tạm thời thôi, lúc trước hạng mục sân bay có thể được phê duyệt nhanh như vậy, quan hệ của Đỗ Thiên Dã đã nổi lên tác dụng, tôi nghĩ hắn cũng có năng lực giải quyết chuyện này"
Kiều Chấn Lương cười lạnh nói: "Tôi thật sự hy vọng chuyện này có thể phức tạp hơn một chút, mong rằng sân bay mới của Giang thành tồn tại nhiều vấn đề, nhưng phương pháp giải quyết chuyện này, lại chính là tên nhóc Trương Dương ra khỏi chổ, buồn cười, thật là buồn cười, buồn cười đến cực điểm, các thông báo cải cách và chỉnh đốn này rốt cục là do ai gửi, tôi nhất định phải làm rõ ràng, vì một tên nhóc con, mà phải tốn nhiều công nhiều sức như vậy, đáng hay sao?"
Diêm Quốc Đào nói: "Bí thư Kiều lẽ nào không nghe nói cách đây không lâu Trương Dương đã đến quậy ở đại viện quân khu của kinh thành sao?"
Kiều Chấn Lương nói: "Hắn có nhược điểm, chỉ là bây giờ xem ra, nhược điểm của rất nhiều người còn lớn hơn hắn nữa"
Diêm Quốc Đào bỗng nhiên phát hiện ra bí thư Kiều cũng có che chở cho Trương Dương, điều này làm cho ông bắt đầu bội phục Trương Dương may mắn, chẳng biết là tên nhóc này đã đạp phải vận cứt chó gì, mà trong lúc gặp rủi ro luôn được quý nhân tương trợ, Diêm Quốc Đào thấp giọng nhắc nhở một câu: "BÍ thư Kiều, người thanh niên Trương Dương này cũng có chút năng lực, nhưng mà năng lực gây chuyện của hắn còn mạnh hơn"
Kiều Chấn Lương mỉm cười nói: "Vậy những lãnh đạo chúng ta nên làm gì? Nhân tẫn kỳ tài, vật tẫn kỳ dùng ( thành ngữ - người thì ưu tiên cái tài, vật thì ưu tiên tác dụng), hắn không phải biết gây chuyện sao? Vậy thì phái hắn đến chổ gây chuyện là được"
Diêm Quốc Đào không ngờ rằng một cán bộ cấp phó xử như Trương Dương lại khiến cho Kiều Chấn Lương quan tâm lớn như vậy, ông tò mò hỏi: "Bí thư Kiều, ông dự định hỏi chuyện của hắn?"
Kiều Chấn Lương không trực tiếp trả lời câu hỏi của Diêm Quốc Đào, ông thấp giọng nói: "Đỗ Thiên Dã tuổi còn trẻ, không thấy rõ được bản chất của vấn đề, có chút lập trường cần phải kiên trì, cậu chỉ cần cúi đầu thấp một lần, thì người ta sẽ cho rằng cậu dễ ăn hiếp, lần sau nói không chừng còn đưa ra yêu cầu quá đáng hơn, vì đại cục thì cũng không thể phục tùng mù quáng, phải có lập trường kiên trì, cứ đơn giản nhượng bộ thì tuyệt đối không nhận được sự tôn trọng của người khác"