Y Đạo Quan Đồ

Chương 528.5: Quyền tiêu thụ kinh doanh (5)




Lương Tùng lần này đến ủy ban thể dục cũng không có thông báo cho bất kỳ kẻ nào biết cả, từ sau hội nghị thường ủy đến giờ, ông ta luôn cảm thấy rằng mình cần phải đến ủy ban thể dục một chuyến, ông ta muốn gặp mặt Trương Dương một lần, đại hội thể dục thể thao lần thứ mười hai của tỉnh, ủy ban thể dục và bộ tuyên truyền đều là những bộ phận quan trọng, sau khi Lương Tùng biết được ý đồ tiết kiệm giảm bớt chi tiêu trên diện rộng của Từ Quang Nhiên xong, ông ta liền nóng lòng đem công tác tuyên truyền vốn đang nóng như một củ khoai lang giao ra, vốn với địa vị của Lương Tùng, ông ta chỉ cần một cú điện thoại là có thể triệu Trương Dương đến rồi, nhưng mà sau nhiều lần suy nghĩ, chuyện này cần phải làm càng ổn thỏa càng tốt.
Ngoài ra, Lương Tùng kín đáo đi đến ủy ban thể dục còn có một nguyên nhân quan trọng khác, ông ta và thường ủy tỉnh ủy, bộ trưởng bộ tuyên truyền tỉnh Trần Bình Triều có quan hệ cá nhân rất tốt, mà con trai của Trần Bình Triều Trần Thiệu Bân lại là bạn thân của Trương Dương, khi Trương Dương đến Nam Tích, Trần Bình Triều còn đặc biệt vì Trương Dương mà gọi điện thoại cho Lương Tùng, dặn Lương Tùng chiếu cố cho Trương Dương nhiều hơn.
Vừa rồi Trương Dương nói chuyện với Lương Tùng rất là nhiệt tình, thật ra căn bản là không phải nói về vấn đề công tác gì cả, tất cả đều đang bàn về quan hệ cá nhân, nhắc đến Trần Thiệu Bân, quan hệ của hai người vô tình được kéo lại gần rất nhiều.
Lương Tùng là một chính khách tiêu chuẩn, mặt mũi của Trần Thiệu Bân ông ta đương nhiên phải cho, ông ta cũng đối đãi với Trương Dương rất là nhiệt tình thân thiết, nhưng mà ông vẫn không quên mục đích đến đây ngày hôm nay, đến không phải là vì để kết bạn, mà là vì ném đồ, giảm bớt sức ép cho bộ tuyên truyền. Tất cả thường ủy thị ủy Nam Tích, bao gồm cả ông, cũng không xem trọng đại hội lần này, từ đây đến lúc khai mạc đại hội còn chưa đến một năm, mà trung tâm thể dục mới còn chưa xây xong, đây là công trình mặt mũi của chính phủ Nam Tích, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, nó có cùng một nhịp đập với mặt mũi của bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên, em trai của ong ta Từ Quang Lợi nhận thầu công trình xây dựng trung tâm thể dục mới này. Theo dự kiến, trong mấy tháng tới, thành phố sẽ gia tăng đầu tư xxay6 dựng cho trung tâm thể dục mới, và tốc độ xây dựng cũng sẽ tăng nhanh lên, căn cứ theo tình huống mà Lương Tùng hiểu biết, đầu tư tổng thể của thành phố cho trung tâm thể dục mới vẫn sẽ không đổi, bởi vì công trình trung tâm thể dục mới đã vượt qua dự toán, cho nên chắc chắc sẽ tiết kiệm hay giảm bớt đầu tư cho các phương diện khác, nói cách khác là đầu tư các phương diện khác cho đại hội của tỉnh lần này sẽ bị cắt giảm trên diện rộng, đây mới chính là nguyên nhân căn bản vì sao Từ Quang Nhiên lại sảng khoái khi giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho Trương Dương.
Lương Tùng có cảm giác rằng đại hội tỉnh lần này có thể không cách nào thực hiện được mục tiêu cả, cho nên khẳng định sẽ có người bị té ngã trong đại hội lần này, thậm chí là phải đứng ra gánh chịu trách nhiệm, từ tình huống bây giờ xem ra, người đó hẳn là Trương Dương, Lương Tùng không có thành kiến gì với Trương Dương cả, nhưng mà cũng không có giao tình gì với hắn, nếu hắn đã quyết định nhảy vào hố lửa rồi, thì cứ để cho hắn có một cơ hội gánh chịu trách nhiệm đi.
Tổng quản lý nhà khách Từ Hoành Yến đã chuẩn bị tốt rượu và đồ ăn rồi, gần đây gã ta thông qua con đường tiết lộ tin tình báo, đã thu được sự tin tưởng nhất định của chủ nhiệm Trương.
Các đảng viên của ủy ban thể dục bắt đầu ngồi xuống vây quanh Lương Tùng, Lương Tùng có danh tiếng không tồi tại Nam Tích, là một cán bộ bình dị gần gũi, ông ta vui vẻ cười nói: "Tiểu Trương, không phải nói là ăn đơn giản một chút sao? Vì sao lại ăn uống long trọng như vậy?"
Trương Dương cười nói: "Bộ trưởng Lương, bình thường ông rất ít khi đi thị sát, nếu như ăn quá đơn giản, thì không thể biểu đạt được tâm tình hoan nghênh nhiệt liệt của chúng tôi đối với ông"
Lương Tùng cười nói: "Phô trương lãng phí là không được"
Trương Dương nói: "Không lãng phí, không lãng phí, lãnh đạo ủy ban thể dục chúng tôi đều xuất thân từ trong giới thể dục, cho nên sức ăn rất lớn" Hắn nói như vậy làm cho tất cả mọi người bật cười.
Tiêu Điều Mẫn khui một chai rượu ra, rót cho Lương Tùng, Lương Tùng nói: "Buổi trưa đừng uống rượu"
Trương Dương nói: " Chỉ một ly nhỏ, mỗi người một ly nhỏ, đại biểu chút tâm tình, bộ trưởng lương cần phải thông cảm cho tâm tình của chúng tôi"
Lương Tùng đã trải qua rất nhiều bàn rượu rồi, biết thằng nhãi này đang muốn dụ mình uống vài ly, ông gật đầu, vươn ba ngón tay từ bàn tay phải ra: "Ba ly, mỗi người uống tối đa ba ly"
Sau khi uống cạn ly rượu, Lương Tùng nói : "Tiểu Trương, lần này bí thư Từ đặc biệt đem chuyện giao quyền tiêu thụ kinh doanh cho ủy ban thể dục bên cậu nói ra tại hội nghị thường ủy, tất cả mọi người đều rất xem trọng cậu"
Trương Dương cười nói:" Tôi cũng không có biện pháp, nếu đã không lấy được tiền từ chổ bí thư Từ, vậy thì chỉ có thể lấy quyền, nói cách khác là, lãnh đạo không cho chúng tôi đủ sự ủng hộ, thì chúng tôi chỉ có thể tự nghĩ biện pháp cứu mình mà thôi"
Lương Tùng thở dài nói: " Thật ra lần này lãnh đạo thành phố cũng coi trọng đại hội tỉnh lần này, về mặt chính sách đã cho các ngươi sự ủng hộ nhất định rồi, những cán bộ của ủy ban thể dục, cũng cần phải thông cảm cho chổ khó xử của thành phố, tiền không có khả năng dùng hết vào trong đại hội thể dục thể thao được, làm lãnh đạo thì điều đầu tiên cần nghĩ đến chính là vân đề dân sinh của dân chúng ta sự phát triển của thành phố"
Các vị đảng viên gật đầu theo, Trương Dương nói: "Thật ra tôi cũng biết, bây giờ mọi người nhất định là nhìn tôi giống một con khỉ, đều cho rằng tôi thích đi gây chuyện" Lúc hắn nói ra những lời này, mỗi người ngồi ở đây đều có chút chột dạ, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào mặt hắn.
Lương Tùng cười nói: "Tiểu Trương, trí tưởng tượng của cậu thật là phong phú, thành phố ngay từ đầu đã ủng hộ cho suy nghĩ của cậu rồi, nhưng mà suy nghĩ tuy tốt, chỉ là thực thi cụ teh63 sẽ gặp phải độ khó nhất định, cầu cần phải chuẩn bị sớm tâm lý thật tốt để đối phó với những trắc trở có thể gặp phải"
Trương Dương nói: "Nếu lãnh đạo thành phố đã tin tưởng tôi như vậy, tôi đương nhiên là sẽ không làm phụ kỳ vọng của các lãnh đạo, từ giờ trở đây tôi sẽ gồng mình chống tay mà làm, nói thế nào cũng phải bảo đảm cho đại hội của tỉnh được triển khai tốt đẹp"
Lương Tùng nói: "Có chổ nào cần bộ tuyên truyền của tôi trợ giúp thì cứ việc lên tiếng nhé"
Trương Dương nói: "Khẳng định là không thể thiếu rồi, không có ông hỗ trợ, thì truyền thông sẽ không chịu nghe lời nói của chúng tôi"
Lương Tùng cười cười, ông vỗ vỗ vai của Trương Dương, nói: "Tôi dự định phái cho cậu một trợ thủ, là một người có thể phối hợp với cậu tiến hành công tác trong phương diện tuyên truyền"
Trương Dương nói: "Ai vậy?"
Lương Tùng nói: "Chủ nhiệm đài truyền hình Nam Tích Hoành Khánh" Biểu hiện bên ngoài của Lương Tùng rất là nhiệt tình, cũng là vì muốn sớm ngày đem chuyện của bộ tuyên truyền đẩy qua nơi khác, nếu Từ Quang Nhiên đã cho người thanh niên này cơ hội, vậy thì tôi cũng sẽ như vậy, bởi vì phiền phức thì không ai muốn dính vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.