Lý Trường Phong đau đến nỗi đầu đầy mồ hôi lạnh, nhưng ngoài miệng vẫn không chịu thua: "Đã đâm phải rồi... anh muốn làm sao chứ? Mà Ủy ban thể dục thể thao các anh cũng không thể dựng... nhà.. trái phép."
Trương Dương nói: "Hoắc cục của cục quy hoạt tự mình phê chuẩn, tòa nhà này của tôi là một bộ phận quan trọng của quy hoạch trung tâm thể dục mới, trái phép ư? Trái phép cái con mẹ mày." Trương đại quan nhân khí thế bức người.
Lý Hồng Dương chay tới ho khan một tiếng, kéo Trương Dương lại nói: "Xin bớt giận, xin bớt giận!" Mẹ của Lý Trường Phong chính là chị của bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên, chủ nhiệm Trương đúng là cường hãn, há miệng ra một cái chửi luôn cả chị của bí thư thị ủy.
Lý Hồng Dương ở sâu trong lòng rất ủng hộ Trương Dương, tuy rằng Trương Dương dựng nhà ở đối diện trung tâm thể dục mới là rõ ràng có lòng khiêu khích, nhưng Lý Trường Phong sai người lái xe chở đất đâm vào, thật sự là bất kính đối với Ủy ban thể dục thể thao, chuyện này nếu không nói cho rõ ràng sau này Ủy ban thể dục thể thao càng bị người ta khinh thường. Sự cường thế của Trương Dương so với sự nhụt chí của Thịnh Kim Đường, người sau rõ ràng khiến Lý Hồng Dương cảm thấy ghét bỏ.
Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng còi xe cảnh sát, đồn cảnh sát địa phương nhận được thông báo liền chạy tới, trung tâm thể dục mới thuộc đồn Vân Đông, đồn trưởng Hàn Bang Quân tự mình dẫn đội đến, nghe nói phía công trình và Ủy ban thể dục thể thao đã xảy ra mâu thuẫn, Hàn Bang Quân cũng có chút đau đầu, hai bên gã đều quen, có điều quan hệ với phía công trình thì tốt hơn.
Trước khi đi tới hiện trường, Hàn Bang Quân đã hỏi rõ tình huống, đi cùng hắn còn có phó đồn trưởng Trần Dương, Trần Dương thấp giọng nói: "Người gây chuyện là chủ nhiệm của Ủy ban thể dục thể thao, hắn và Trương cục của chúng ta có quan hệ cá nhân tốt lắm."
Hàn Bang Quân nhíu mày nói: "Việc nhỏ thôi mà, việc gì phải vậy?"
Trần Dương nói: "Còn nhớ bí thư Đường không?"
Hàn Bang Quân gật gật đầu, bí thư ủy ban chính pháp Đường Hưng Sinh, khi sắp thăng lên làm phó thính trưởng thính tỉnh thì đột nhiên sợ tội bỏ trốn, nghe nói chuyện này có quan hệ trực tiếp với Trương Dương, Trương Dương này không dễ chọc, Hàn Bang Quân cầm lấy di động liên lạc với Hạ Học Đông, cục trưởng phân khu Ninh Võ, gã là muốn trưng cầu ý kiến của Hạ Học Đông.
Hạ Học Đông trả lời rất đơn giản: "Điều tra rõ tình huống, xử lý công bằng."
Khi Hàn Bang Quân dẫn đi vào hiện trường, tòa nhà mới dựng của Ủy ban thể dục thể thao bị đã mấy trăm người vây kín ba tầng ngoài ba tầng trong, trong đó có dân công, cũng có người tới đây xem náo nhiệt. Hai bên Phát sinh tranh cãi là chủ nhiệm của Ủy ban thể dục thể thao và quản lí công trình của trung tâm thể dục mới Lý Trường Phong.
Thấy cảnh sát đến, Lý Trường Phong vững dạ hẳn lên, cơn đau trên tay của gã cũng tựa hồ đỡ đi nhiều, hắn lập tức giơ tay phải cho Hàn Bang Quân xem: "Đường trưởng Hàn, anh xem!"
Hàn Bang Quân mặt âm trầm, gã phất phất tay nói: "Mọi người tản đi, không có chuyện gì cả, chúng tôi sẽ xử lý theo lẽ công bằng!"
Thịnh Kim Đường và Hàn Bang Quân cũng là người quen, y đi tới cười nói: "Đồn trưởng Hàn, sao các anh cũng tới đây, chỉ là chút hiểu lầm thôi mà, đang câu thông."
Hàn Bang Quân nói: "Chủ nhiệm Thịnh à, xem ra hiệu quả câu thông của các anh không được tốt lắm!" Gã đi tới nhìn chiếc xe chở đất gây chuyện, nói với Lý Trường Phong: "Quản lí Lý à, gọi xe tải tới kéo xe chở đất đi!"
Trương Dương lạnh lùng nói: "Chiếc xe chở đất đó là xe gây chuyện, trước khi chưa điều tra rõ ràng, không ai được kéo nó đi cả!"
Hàn Bang Quân và Trương Dương không có giao tiếp chính diện, nghe thấy những lời này của Trương Dương, trong lòng gã có chút khó chịu, nhưng cấp bậc của đối phương còn sờ sờ ra đó, ở mặt ngoài gã vẫn phải biểu hiện ra kính ý nhất định, Hàn Bang Quân đi tới, cười nói: "Chủ nhiệm Trương à, chào anh, tôi là đồn trưởng Hàn Bang Quân của khu vực này, chuyện hôm nay tôi đã biết rồi, mâu thuẫn đã nảy sinh rồi, tốt nhất đừng tiếp tục làm gay gắt nữa, tôi hy vọng hai bên có thể tâm bình khí hòa nói chuyện với nhau, đều là vì xây dựng phát triển Nam Tích, không có gì mâu thuẫn quá đáng cả.”
Trương Dương nói: "Anh đã biết, vậy anh nói cho tôi nghe một chút, hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Hàn Bang Quân đối với loại khẩu khí cao ngạo của Trương Dương càng không vui, gã đánh mắt ra hiệu cho Trần Dương, Trần Dương đi tới nói: "Là như vầy..."
Trương đại quan nhân bực bội ngắt lời gã: "Tiểu đồng chí, cậu có hiểu lễ phép không? Tôi và lãnh đạo của các cậu nói chuyện, cậu sao lại chõ miệng vào?" Ở Trước mặt nhiều người như vậy, Trần Dương bị hắn không chút lưu tình quát cho một câu, mặt đỏ bừng lên, gã tốt xấu gì cũng là phó đồn trưởng của khu Vân Đông, luận về tuổi ác gã cũng lớn hơn Trương Dương, lại bị Trương Dương gọi là tiểu đồng chí, người ta không phải nói gã tuổi còn nhỏ, mà là chức quan của gã nhỏ.
Nếu không phải nghĩ đến thân phận của Trương Dương, Trần Dương sớm dã nổi bão rồi, quan to một cấp ép chết người, nhưng chưa thấy kiểu ép người như vậy.
Đây không phải là ép người, căn bản là khi dễ người.
Hàn Bang Quân nói: "Chủ nhiệm Trương, quản lí Lý đã giải thích rồi, xe chở đất của bọn họ mất điều khiển cho nên mới đâm hỏng tòa nhà hoạt động của các anh, bọn họ đồng ý gánh toàn bộ thiệt hại.
Trương Dương phất tay nói: "Xe để lại, tôi kiên trì cho rằng, chiếc xe chở đất này là cố ý đâm vào tòa nhà của chúng tôi!"
Hàn Bang Quân có chút mất kiên nhẫn nói: "Chủ nhiệm Trương, bất kỳ chuyện gì cũng phải chú trọng chứng cớ." Ngoài miệng gã thì nói công đạo, nhưng rõ ràng là nghiêng về phía Lý Trường Phong.
Trương Dương nói: "Anh nói xe mất điều khiển, được, chúng ta điều tra một chút xem xe có phải là mất điều khiển thật không, nếu chứng minh chiếc xe này không tồn tại trục trặc máy móc, bọn họ có thể còn nói lái xe thao tác không đúng hay không? Đừng có chơi trò đưa đẩy với tôi, loại người nào tôi cũng từng gặp rồi, hôm nay chiếc xe này tôi giữ lại, muốn đem xe đi, dễ thôi, trong mười hai tiếng phải phục hồi nguyên trạng lại nơi này, nếu không tôi tự mình xây!" Trương Dương chỉ chỉ vào cửa lớn của trung tâm thể dục mới: "Xe xây sát vào bộ chỉ huy công trình của các anh!"
Lý Trường Phong giận dữ hét: "Anh cho mình là ai chứ? Anh xây ở đối diện công trường của chúng tôi là trái phép, anh còn tưởng mình có lý à?"
Hàn Bang Quân nói: "Chủ nhiệm Trương, anh hãy nghĩ đến đại cục một chút đi, đừng biến thành trò cười cho thiên hạ."
Trương đại quan nhân trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn, lập tức nghiêm mặt nói: "Anh dạy tôi đấy à?"
Hàn Bang Quân: "Tôi là đang khuyên anh!"
Trương đại quan nhân ở trước mặt nhiều người như vậy quát một câu rất to: "Cút, anh xứng à?"
Hàn Bang Quân ngàn vạn lần không ngờ rằng thằng ôn này lại ngạo mạn đến vậy, mặt lập tức uất nghẹn như cà chua tím. Lúc này kẻ trong lòng dễ chịu nhất là Trần Dương, gã và Hàn Bang Quân không có mâu thuẫn gì, cũng không phải là hạnh tai nhạc họa, vừa rồi Trương Dương khiến hắn mất mặt ở đây, thầm nghĩ lát nữa về đồn không thể ngẩng mặt lên được, nhưng không ngờ đồn trưởng cảnh ngộ của Hàn Bang Quân so với mình còn thảm hơn, người ta trực tiếp kêu gã cút đi, so với Hàn Bang Quân, Trần Dương còn tốt hơn nhiều, giờ không cần lo lắng có người chê cười gã nữa, muốn chê cười thì cũng chê cười Hàn Bang Quân trước.
Hàn Bang Quân ở khu Vân Đông cũng là hảo nhân vật, đã bao giờ bị người ta mắng như vậy đâu, gã tức giận nói: "Chủ nhiệm Trương, xin anh phối hợp công tác với chúng tôi!"
Trương Dương nói: "Anh không xấu hổ khi nói với tôi rằng phải phối hợp à, thân là cảnh sát đầu tiên phải hiểu được chấp pháp công bình, anh tới đây điều giải mâu thuẫn là chuyện tốt, nhưng anh căn bản chưa điều tra rõ ràng tình huống đã một mực chắc chắn xe chở đất mất điều khiển, anh thật đúng là có năng lực, chó nghiệp vụ còn phải ngửi chút mới có thể tra ra mạnh mối, nhưng so với anh còn kém xa."
Người ở chung quanh nghe thấy Trương Dương nóc móc Hàn Bang Quân không chút lưu tình như vậy liền cười ầm ĩ lên.
Hàn Bang Quân trong lòng nổi giận, gã chỗ nào cũng nể mặt Trương Dương, nhưng đối phương căn bản không nể mặt gã, Hàn Bang Quân gật gật đầu: "Gọi xe tải!"
Thịnh Kim Đường và Lý Hồng Dương đều hiểu rồi, hôm nay vị chủ nhiệm Trương này là mượn đề tài để nói chuyện của mình, hắn căn bản không muốn giải quyết vấn đề, hắn có ý muốn làm lớn chuyện. Bắt đầu từ việc xây nhà hoạt động, hắn đang chôn mìn ở đây, chờ người khác tới châm ngòi, Lý Trường Phong không biết tốt xấu lại tới châm ngòi, có lẽ hắn cảm thấy mình đủ mạnh, hậu trường đủ cứng, có tư cách dẫn nổ quá mìn này, đáng tiếc hắn gặp phải Trương đại quan nhân không sợ trời không sợ đất.
Trương Dương không chút hoang mang, hắn gật gật đầu nói với Hàn Bang Quân: "Tôi hôm nay nói rõ ở đây, ai dám kéo xe chở đất đi, tôi con mẹ nó xé mũ hắn!" Ánh mắt của hắn giống như hai con dao nhọn đâm vào sâu trong lòng Hàn Bang Quân, Hàn Bang Quân không khỏi rùng mình một cái,nhưng ở trước mặt nhiều ngươi như vậy, gã không thể biểu hiện yếu thế quá mức, lớn tiếng nói: "Ở trước mặt pháp luật mọi người đều ngang hàng, đừng tưởng mình là cán bộ quốc gia là muốn làm gì thì làm!"
Trương đại quan nhân ngửa đầu cười to, hắn trung khí mười phần, chấn cho tai của mọi người kêu ong ong, đột nhiên ngưng cười, nói: "Vậy anh cứ thử xem!"