Đường Vũ Khê nói:
- Cho nên, ai cũng hy vọng lưu lại nét xinh đẹp này vĩnh viễn, mà không thể tiếp nhận được một ngày mình sẽ biến già, từ từ già yếu... Úc, thời gian chính là con dao mổ heo, trong nháy mắt thiếu nữ đã biến thành thiếu phụ, lại chỉ chớp mắt, thiếu phụ đã thành lão phụ. Cho nên tranh thủ thời gian đột phá Tiên Thiên kỳ a, thời gian không buông tha ai cả.
- Vậy thì tốt, anh sẽ dạy em phương pháp ăn gian.
Tùy Qua nói:
- Em biết không, sở dĩ anh có thể nhanh chóng từ Trúc Cơ sơ kỳ đến trung kỳ chính là nhờ pháp môn tu hành đặc biệt, gọi là ‘ Thôn Ma Tâm Pháp ’, công pháp này là đồng một mạch với Thiên Tinh Tâm Công, chính là có được từ chỗ tâm ma.
- Anh... Không phải vừa nói sẽ không để cho em khó xử hay sao?
Đường Vũ Khê đỏ mặt nói ra.
Tùy Qua ho khan hai tiếng, mới nói:
- Em chớ suy nghĩ lung tung. ‘ Thôn Ma Tâm Pháp ’ chính là một công pháp khác biệt, trước kia chúng ta tập võ cũng không có được Thiên Tinh Tâm Công thoải mái, nhưng mà đây không phải mấu chốt. Mấu chốt là, chúng ta tu luyện Thiên Tinh Tâm Công đệ nhị trọng thì có thể mang tinh thần lực hợp hai làm một, thời điểm này em thi triển ‘ Thôn Ma Tâm Pháp ’, sau đó cầm một cầu tâm ma đi hiến tế, tất nhiên có thể đạt được mảnh vỡ pháp tắc cần thiết đột phá Tiên Thiên kỳ. Có mảnh vỡ pháp tắc này thì em có thể đột phá Tiên Thiên kỳ một trăm phần trăm.
- Một trăm phần trăm?
- Một trăm phần trăm!
Tùy Qua nói:
- Nếu như chúng ta có thể đạt được mảnh vỡ pháp tắc...
- Nghe qua hình như rất đơn giản nha.
Đường Vũ Khê nói.
- Nghe dễ dàng, nhưng mà áp dụng không dễ dàng. Tùy Qua nói:
- Đầu tiên, anh sẽ dạy cho em ‘ Thôn Ma Tâm Pháp ’. Sau đó anh sẽ dạy em ‘ Thôn Ma Tâm Pháp ’ đi thôn phệ tâm ma. Bởi vì Thôn Ma Tâm Pháp chú ý pháp tắc mạnh được yếu thua, cho nên em phải kết hợp tinh thần lực với anh mới có thể thi triển, sau đó cũng vững vàng ngăn cản tâm ma, sau đó cầm nó nghiền nát và hiến tế, đổi lấy mảnh vỡ pháp tắc. Nếu không bị nghiền nát không phải là tâm ma, mà là em. Mặt khác, nhất định phải phối hợp với anh, không nên tự làm ra cử động gì đó.
- Biết rõ, anh bảo em phối hợp thế nào thì em phối hợp thế đó.
Đường Vũ Khê rất thuận theo nói.
- Vậy thì tốt, anh sẽ giúp em lĩnh ngộ yếu lĩnh của Thôn Ma Tâm Pháp.
Tùy Qua nói:
- Dùng trí tuệ, lĩnh ngộ của em bây giờ rất dễ dàng hiểu được, sau đó, thời điểm chúng ta linh nhục hợp nhất, tinh thần lực của anh sẽ dẫn đạo cho em, miễn cho xảy ra sai lầm gì đó.
Bởi vì đã có trụ cột tu luyện Thiên Tinh Tâm Công, cho nên Đường Vũ Khê lại học thêm Thôn Ma Tâm Pháp cũng là chuyện nước chảy thành sông, bởi vì bộ công pháp này cũng là cùng chung một mạch với Thiên Tinh Tâm Công.
Sau khi vận dụng đủ loại hiệu quả, Tùy Qua cũng bắt đầu dạy Đường Vũ Khê phương pháp hiến tế tâm ma.
Hai người tiến nhập vào trạng thái Thiên Tinh Tâm Công tầng thứ hai, linh nhục hợp nhất, tinh thần lực của hai người nhanh chóng dung hòa làm một, sau đó Tùy Qua lại phóng xuất Hồng Mông thạch ra. Tâm ma này bị hồng mông tử khí giam cầm từ lâu, không chỉ không có đổi tính trung thực, hơn nữa còn trở nên vô cùng táo bạo, nhìn thấy Tùy Qua cùng Đường Vũ Khê thì lập tức xông tới đoạt xá.
Hơn nữa tâm ma này còn muốn cướp đoạt thân thể của Tùy Qua.
- Muốn chết!
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, lại cùng Đường Vũ Khê thúc dục Thôn Ma Tâm Pháp, hình thành lốc xoáy tinh thần lực hút tâm ma vào trong đó, vây khốn, sau đó nghiền nát, kế tiếp Tùy Qua liền cảm giác được Thôn Ma Tâm Pháp hình thành tinh đồ và ở trung ương có một đạo hắc ám, lại hình thành cái miệng lớn, lập tức cắn nuốt tâm ma.
Cùng lúc đó một đoàn mảnh vỡ pháp tắc hiện ra.
Nhìn qua cũng giống như trao đổi đồng giá, giống như trẻ già không gạt. Nhưng mà chỉ có Tùy Qua biết rõ, thiên hạ này không có cơm trưa miễn phí, sau lưng cái trao đổi đồng giá này lại cất dấu nguy cơ không cách nào đoán trước được. Nếu như không phải Tùy Qua đầy đủ cẩn thận, hơn nữa vô cùng cảnh giác với những thứ bên ngoài, chỉ sợ hắn đã trúng chiêu rồi.
Ai từng nghĩ tới trong mảnh vỡ pháp tắc có được từ hiến tế lại dấu diếm huyền cơ. Mảnh vỡ pháp tắc cất giấu ý niệm và tinh thần lạc ấn trên đó, thủ đoạn này vô cùng tinh diệu, làm cho người ta không cách nào phát giác, hơn nữa ngay từ đầu cũng không có biểu hiện ra huyền cơ gì, làm cho người ta cảm giác tu vị tăng nhiều, là đường tắt tu hành. Sau đó lúc này nguy cơ chính thức bộc phát, tất cả đã muộn, vất vả tu hành một hồi cuối cùng biến thành khôi lỗi hoặc nô lệ của kẻ khác.
Nhưng mà kẻ trí dù phòng bị ngàn vạn cũng bỏ qua một vài chuyện nhỏ.
Vị "Thánh Tổ" trong thế giới tâm ma tuy vô cùng lợi hại, thủ đoạn càng xuất thần nhập hóa, nhưng mà cuối cùng cũng lật thuyền trong mương, bị người ta tính toán ngược lại. Mà lúc này Tùy Qua cũng phê bình loại thủ đoạn này.
Hiến tế, trả về.
Đây là một loại thủ đoạn tuần hoàn, Tùy Qua cũng không làm bịp bợm gì, cho nên mặc dù Thánh Tổ kia thực sự có thủ đoạn thông thiên, chắc hẳn cũng không phát giác ra bị Tùy Qua tính toán ngược lại. Huống chi Tùy Qua biết rõ, trong cùng một thời gian có không biết bao nhiêu tâm ma đang bị hiến tế, vị Thánh Tổ kia không có khả năng chỉ chú ý một mình hắn.
Sự thật chứng minh, Tùy Qua phán đoán là chính xác, Đường Vũ Khê thành công đạt được hiến tế và trở về:
Mảnh vỡ pháp tắc Tiên Thiên kỳ!
Vận chuyển Thôn Ma Tâm Pháp chấm dứt, Đường Vũ Khê lập tức hưng phấn nói ra:
- Anh đã biết phải làm thế nào đột phá Tiên Thiên kỳ!
Tùy Qua vẫn phải thở dài một tiếng, nói:
- Biết rõ thì biết rõ, nhưng mà ngàn vạn đừng nóng vội lấy ra đột phá.
- Vì cái gì?
Đường Vũ Khê khó hiểu nói.
- Vừa rồi chỉ đạt được mảnh vỡ pháp tắc không tinh khiết.
Tùy Qua thở dài, nói:
- Đây là chỗ tai hại của ‘ ăn gian ’. Ăn gian cũng giống như trộm cắp, một khi thành công một lần, sẽ cho người ta cảm giác phấn khích, hơn nữa sẽ nóng lòng chia sẻ thành quả, sau đó nhịn không được làm tiếp. Nhưng mà em có nghĩ tới chưa, nếu như trong quá trình em ăn gian dưới ánh mắt của quan chủ khảo; quá trình trộm cắp bị quay lại trong máy giám sát thì sao?
- Chẳng lẽ... Còn có nguy hiểm sao?
Đường Vũ Khê lo lắng nói:
- Vậy sao anh không nói sớm?
- Nói sớm sẽ ảnh hưởng tinh thần của em, đến lúc đó tinh thần của em không tập trung, thất bại làm sao bây giờ?
Tùy Qua nói:
- Huống hồ, anh biết rõ ăn gian có nguy hiểm, đương nhiên cũng có biện pháp tiêu trừ. Nhưng mà em đạt được mảnh vỡ pháp tắc này, anh tạm thời phải cầm đi. Chỉ có xóa đi nhân tố nguy hiểm trên đó em mới có thể bình yên vô sự ăn gian trước mặt người khác mà không gặp nguy hiểm.
- Mang đi thế nào?
Đường Vũ Khê mờ mịt nói.