"Nếu cậu và Linh Linh tâm đầu ý hợp, cũng thích đối phương thì chuyện hôn sự này, ông sẽ đồng ý chuyện hôn sự này”.
Chúc Nhị Bạch cười nói.
Chúc Linh Linh ngây người, rất nhiều người trong nhà họ Chúc đều phản đối chuyện kết hôn của bọn họ, đặc biệt là bà nội và mẹ cô ấy, nhưng bây giờ Chúc Nhị Bạch lại bảo đồng ý chuyện của hai người? Mặt trời mọc đằng tây sao?
Nếu Chúc Nhị Bạch thật sự đồng ý thì ông nội chắc chắn không có ý kiến gì, lúc này tất cả mọi người đều ngạc nhiên, chuyện Tần Lâm và Chúc Linh Linh ở bên nhau đã là chuyện đương nhiên rồi, nhưng vẫn đang trì hoãn.
Xảy ra chuyện lạ chắc chắn có biến!
Trong lòng Tần Lâm cười lạnh, anh không tin Chúc Nhị Bạch lại tốt bụng như vậy, đồng ý việc kết hôn của bọn họ, chắc chắn là trò mèo vờn chuột.
"Anh Hai cũng thấy vậy sao? Nếu đã như vậy thì em cũng không có ý kiến gì".
Chúc Tam Đao cười nói, hơi gật đầu.
"Tần Lâm, ngây ra đấy làm gì? Còn không mau cảm ơn ông Hai, còn cả Linh Linh nữa, ông Hai đồng ý chuyện kết hôn của hai đứa rồi, sau này hai đứa sẽ là đôi uyên ương trời sinh, không có ai dám phản đối nữa rồi. Ha ha ha".
Chúc Tam Cô cười nói, đồ vô dụng như Tần Lâm, kết hôn với Chúc Linh Linh là đúng rồi, sau này đỡ phải gây thêm phiền phức nữa, ở nhà chăm chồng chăm con là được rồi, sao phải ra ngoài kiếm tiền như đàn ông chứ, còn chọc cho cả nhà không vui nữa.
"Đúng đấy, Tần Lâm, mau cúi lạy ông Hai đi, ông Hai đồng ý là hai đứa có phúc lắm đấy, con trẻ thì phải biết cảm ơn chứ".
Chúc Minh cũng vội nói theo, chỉ cần Tần Lâm và Chúc Linh Linh ở bên nhau, thì chức cháu rể vô dụng sẽ có người ngồi rồi, đến lúc đó chỉ cần chèn ép Tần Lâm là Chúc Linh Linh sẽ tuyệt đối không dám phản bác, cháu rể ở nhà họ Chúc chắc chắn sẽ là một phe riêng.
"Anh Tiểu Lâm…"
Chúc Linh Linh nhìn về phía Tần Lâm, bây giờ trong lòng cô đang rất rối, không biết nên nói cái gì, chẳng lẽ đây là tái ông mất ngựa, có phúc mà không biết hưởng trong truyền thuyết sao?
Tần Lâm khẽ mỉm cười, nhưng không phải đối, chuyện này chắc chắn không đơn giản như vậy.
"Điều kiện là gì?"
Tần Lâm nhìn về phía Chúc Nhị Bạch.
"Ha ha ha, thanh niên nghĩ nhiều quá rồi đấy? Tôi là người lớn, cần điều kiện gì với cậu chứ? Chẳng lẽ cậu nghĩ tôi lừa cậu sao? Thú vị thật, tôi đường đường là người nhà họ Chúc, chẳng lẽ lại lừa cậu sao? Cậu hay thật đấy".
Chúc Nhị Bạch liên tục lắc đầu, khẽ cười rồi nói.
"Vậy thì tôi có thể lấy được tiểu thư nhà họ Chúc đúng là phải cảm ơn ông rồi?"
Tần Lâm cười hời hợt.
"Câu này có lý, nhưng cậu tưởng con gái nhà họ Chúc dễ lấy vậy sao? Tài sản của nhà họ Chúc rất lớn, là danh môn vọng tộc, một tên nhóc tay trắng như cậu có cái gì để lấy con gái nhà họ Chúc chúng tôi? Con gái nhà họ Chúc chúng tôi là thiên kim tiểu thư, tất nhiên là phải môn đăng hộ đối, cậu có cái gì cậu là người rõ nhất, làm con rể của nhà họ Chúc cậu cũng chẳng thiệt thòi gì. Nhưng mà vẫn phải có chút thành ý chứ?"
Chúc Nhị Bạch hắng giọng một cái, vẻ mặt nghiêm túc.
Tần Lâm nheo mắt lại, khẽ cười, đây mới là mục đích thật sự, anh biết Chúc Nhị Bạch chắc chắn đang âm mưu cái gì đó, nếu như đúng như anh dự đoán thì chắc là muốn trang viên Thanh Mai của anh.
"Vậy ông thấy sao?"
Tần Lâm hỏi lại.
"Tôi thấy trang viên Thanh Mai cũng được, chắc là cậu được thừa kế phải không? Với bản lĩnh của cậu, để nuôi dưỡng căn trang viên đó chắc khó lắm? Nhưng với nhà họ Chúc chúng tôi thì lại chẳng là gì cả, cũng coi như là giảm áp lực cho cậu. Cậụ tặng trang viên Thanh Mai làm sính lễ, nhà họ Chúc cũng biết cậu không có tài cán gì, làm con rể nhà họ Chúc là được rồi, cả đời này không cần phải lo chuyện ăn mặc, đây chẳng phải chuyện cậu mong ước cả đời sao? Chúc Linh Linh làm vợ cậu, cậu cứ vui vẻ đi, nhà họ Chúc chúng tôi lớn như thế này, chắc chắn không đối xử tệ bạc với cậu đâu".
Chúc Nhị Bạch gật đầu, vô cùng vui vẻ, muốn lấy Chúc Linh Linh thì anh phải có chút thành ý chứ? Nếu không anh lại tưởng ai cũng có thể làm con rể nhà họ Chúc?
"Nói cũng đúng, trang viên lớn như vậy, dân thường như cậu, mở có một cái phòng khám sao có thể nuôi dưỡng căn trang viên đó ư? Nhà họ Chúc chúng tôi cũng coi như tiết kiệm cho cậu một khoản tiền, đổi lại, cậu phải cảm ơn nhà họ Chúc chúng tôi kìa, nếu không cậu sẽ đi vay nợ cả đời này mất".
Chúc Diệu cười lạnh nói.
"Còn không mau cảm ơn bố tôi, đây là cơ hội ngàn năm có một đấy, Tần Lâm, cậu đừng có không biết điều, mau lên".
Chúc Phi đứng bên cạnh hối thúc.
Trong mắt nhà họ Chúc, Tần Lâm đưa trang viên Thanh Mai cho bọn họ giống như là anh được một món lời lớn vậy, Tần Lâm cũng phải ngây người, có thể vô liêm sỉ đến mức này sao? Từ trước đến giờ anh mới thấy lần đầu tiên đấy!
"Câu này có lý, rất lọt tai, Tần Lâm, cậu mau gật đầu đồng ý đi, trang viên Thanh Mai lớn quá, không hợp với cậu đâu, chỉ cần cậu đồng ý, sau này việc quản lý quét dọn trang viên Thanh Mai cậu sẽ không phải lo nữa, đến lúc đó Linh Linh nhà chúng tôi cũng sẽ yên tâm ở bên cạnh cậu. Cậu mở một phòng khám nhỏ, Linh Linh làm quản lý, cuộc sống như vậy ở thành phố Đông Hải là quá tuyệt vời rồi".
Âu Dương Diễm Diễm cười nói, bà cụ đã muốn lấy trang viên Thanh Mai của Tần Lâm làm của riêng từ lâu, nhân cơ hội này phải thuyết phục Tần Lâm cho bằng được, Chúc Nhị Bạch để ý đến trang viên Thanh Mai rồi, chỉ cần Tần Lâm đồng ý, sau này bọn họ sẽ là chủ nhân của trang viên Thanh Mai, nghĩ vậy thôi đã đủ kích động rồi.
"Bà nói cái gì vậy? Bà nội, sao bà lại nghĩ như vậy, sao anh Tiểu Lâm lại phải giao trang viên Thanh Mai cho nhà họ Chúc chứ".
Sắc mặt Chúc Linh Linh trở lên u ám, cô ấy không ngờ rằng, nhà họ Chúc và Chúc Nhị Bạch lại có thể đưa ra yêu cầu vô lý đến như vậy?
Hơn nữa còn làm như Tần Lâm được món lợi lớn vậy, trang viên của người ta lớn như vậy sao phải đưa cho nhà họ Chúc chứ?
Chúc Linh Linh không biết nói gì hơn, đến Vương Vân cũng trợn trừng mắt, đây là của Linh Linh nhà bọn họ, xem ra Chúc Nhị Bạch muốn chiếm đoạt căn trang viên Thanh Mai của con gái bọn họ rồi. Chuyện này là thế nào?
"Tần Lâm, cậu nói gì đi, cho tôi một đáp án để chúng tôi còn biết đường đi xử lý để làm thủ tục chuyển nhượng trang viên Thanh Mai, dù gì trang viên lớn như vậy, chúng tôi cũng phải xử lý cẩn thận, tôi còn chuẩn bị xây một trang trại ngựa ở phía tây, chắc chắn sẽ rất hoành tráng, đây sẽ là một nơi đắc địa".
Chúc Nhị Bạch ra vẻ muốn xây dựng một giang sơn, vẻ mặt đầy kiêu ngạo và tự tin, thậm chí còn rất hưng phấn nữa, trang viên Thanh Mai sắp là của mình rồi, sao ông ta lại không kích động chứ? Nói ra mà tim muốn nhảy ra ngoài lồng ngực.