Yêu Cung

Chương 121: Tiêu diệt toàn đoàn (2)





Tích tích tích tích...
Những tiếng động gấp gáp vang lên. Lúc này trong Trấn Yêu Thành sớm đã có đông đủ các cao thủ. Mà lúc tiếng động này truyền ra, mọi người đều biết đã xảy ra chuyện gì vậy. Nhất định là trong tháp có người đã chết!
- Là ai là ai vậy! Mau xem thử!
Lúc này cường giả của các quốc gia đều cực kỳ khẩn trương. Tuy bọn họ không tiến vào Tỏa Yêu Tháp, nhưng bọn họ cũng có lệnh bài. Hơn nữa lệnh bài trong tay bọn họ còn cao cấp hơn nhiều so với lệnh bài của những người đã tiến vào trong tháp. Lệnh bài này không chỉ một canh giờ báo vị trí một lần, đồng thời còn phát ra cảnh báo khi có người chết trận!
Lúc này trong tay Lăng Trung Thiên cũng đang cầm một cái lệnh bài. Nhưng hắn không cúi đầu xem. Nói thật hiện tại hắn vô cùng khẩn trương. Thậm chí hắn còn khẩn trương hơn cả lúc ở ngoài tiền tuyến đối kháng với kẻ địch. Lần này Âu Dương dẫn theo đội ngũ cũng không phải là những người mạnh nhất của Đại Vận. So với mấy quốc gia khác thậm chí còn có chút chênh lệch. Lúc này, những hài tử đó mới tiến vào Tỏa Yêu Tháp được bao lâu?
Lúc này mới được một ngày đã truyền ra tín hiệu chết trận. Hắn rất lo lắng sẽ là người của Đại Vận. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Không thể nào như vậy được! Sao có thể như vậy được?
Từng tiếng gầm rú truyền đến. Tiếng thét này truyền từ chỗ Đại Kim tới!
- Ông trời ơi! Sao lại thế này?
- Không thể nào! Tại sao lại như vậy?
Đủ loại âm thanh không dám tin tưởng liên tiếp vang lên. Cuối cùng Lăng Trung Thiên khó kìm nén được sự hiếu kỳ trong lòng bắt đầu quan sát lệnh bài trong tay.
- A...
Nhìn thấy tin tức xuất hiện phía trên lệnh bài, Lăng Trung Thiên giống như bỗng nhiên được cảnh tỉnh! Người chết không phải là người của Đại Vận!
- Chết sạch! Làm sao có khả năng chết sạch được! Lăng Trung Thiên!
Lúc này Bác Xích, một đại biểu của Đại Kim phóng người nhảy tới bên cạnh Lăng Trung Thiên. Hai tay của hắn vừa tóm lấy cổ Lăng Trung Thiên, vửa lắc mạnh người Lăng Trung Thiên giận dữ hét lên:
- Nhất định là đám người Đại Vận các người lừa dối! Nhất định là các ngươi lừa dối!
- Thả ra!
Mi tâm của Lăng Trung Thiên chợt lóe lên. Một đạo ngân quang từ trong mi tâm của hắn bắn ra. Tuy nhiên một đạo kiếm linh này không phải định giết Bác Xích. Một đạo kiếm linh của hắn chỉ gạt Bác Xích ra!
- Lăng Trung Thiên! Nhất định là Đại Vận các ngươi giở trò dối trá!
Bác Xích không thể nào tiếp nhận được kết quả này! Trong một canh giờ hắn phát hiện Đại Kim đang đến gần Đại Vận. Lúc này hắn nghĩ, với sự thông minh của Bác Cổ, nhất định sẽ lựa chọn hợp tác với Đại Vận đối kháng Tây Kỳ và Hồng Minh. Nhưng thoáng một cái, không ngờ lại truyền đến tin tức Đại Kim bị tiêu diệt sạch! Sao có thể như vậy được? Lẽ nào Đại Vận biết yêu thuật sao?
- Dối trá? Ngươi thử nói ta dối trá một lần nữa xem!
Lăng Trung Thiên có thân phận thế nào? Lúc này hắn không hề sợ hãi nhìn Bác Xích. Bộ dạng kia thực sự có vài phần giống như đừng gây sự với lão tử, cẩn thận lão tử cho ngươi biết chết là thế nào.
- Rốt cuộc bọn họ làm vậy bằng cách nào?
Lúc này Trịnh Khiếu Thiên không hề mặc hoàng bào. Người có thể xuất hiện ở đây, không nghi ngờ chút nào đều nhân vật bá chủ một phương. Tuy rằng hắn là quân chủ cao quý của một quốc gia, nhưng những người này còn coi trọng thực lực của hắn hơn!
- Không rõ! Trong nháy mắt Đại Kim bị tiêu diệt cả đoàn. Mười hai người không còn ai sống sót! Ngay cả cơ hội truyền tống ra ngoài cũng không có. Thủ đoạn thật sự quá ác độc!
Đại biểu của Hồng Minh chính là Kim Tốn Minh cũng lộ vẻ khó hiểu. Tuy rằng bọn họ chỉ có thể thông qua các vị trí thể hiện trên lệnh bài để phán đoán, nhưng giờ này phút này Đại Vận gần Đại Kim nhất. Nếu như hiện tại có người nói lần này cả đoàn Đại Kim bị tiêu diệt không liên quan đến Đại Vận, chỉ sợ tất cả mọi người ở đây đều bật cười.
- Đúng vậy Lăng Trung Thiên! Rốt cuộc người của Đại Vận các ngươi đã sử dụng yêu thuật gì, làm sao có khả năng tiêu diệt đoàn người của Đại Kim trong nháy mắt như vậy? Chẳng lẽ nói người của Đại Kim đều ngu ngốc đứng cho các ngươi giết sao?
Giọng nói nghi vấn này đến từ phía Tây Kỳ. Trịnh Khiếu Thiên nhìn Lăng Trung Thiên đang đứng đó cúi đầu. Hắn biết, lúc này những người ở đây đều có suy nghĩ giống như hắn. Bọn họ đều muốn biết Đại Vận làm thế nào có thể xuất hiện cục diện tiêu diệt toàn đoàn không có khả năng xảy ra như vậy.
Lăng Trung Thiên đối mặt với rất nhiều lời chất vấn như vậy, hiện tại hắn thật sự muốn hét lớn một tiếng bắt đầu giảng giải nguyên nhân trong đó. Nhưng vấn đề ở chỗ, chính bản thân hắn cũng không biết rốt cuộc bọn họ đã làm được bằng cách nào!
Mười hai Yêu Chiến Sĩ, mười hai thiên tài Yêu Chiến Sĩ đến từ Đại Kim không ngờ bị tiêu diệt toàn đoàn chỉ trong nháy mắt! Lăng Trung Thiên nghĩ muốn vỡ đầu cũng không nghĩ ra được đám người Âu Dương đã làm được bằng cách nào!
Lợi dụng yêu ma? Tầng ba có không ít yêu ma, nhưng muốn tiêu diệt toàn đoàn mười hai Yêu Chiến Sĩ từ tứ giai trở lên, chỉ có quỷ mới tin được!
- Âu Dương! Nhất định có liên quan tới tiểu tử này!
Trong lòng Lăng Trung Thiên đã nhận định. Người sáng tạo ra kỳ tích lần này nhất định là Âu Dương! Tuy nhiên hắn không thể nào tưởng tượng được Âu Dương đã làm thế nào để có thể tiêu diệt toàn đoàn Đại Kim chỉ trong nháy mắt mà không tổn thất một người như vậy.
Âu Dương không thể tưởng tượng được sự hỗn loạn bên ngoài. Lúc này hắn đã hoàn thành đột phá. Mà khi hắn đột phá kết thúc, Lưu Hồng Xương dẫn theo đám Huyễn Thuật Sư và Lục Tiên chạy tới nơi này!
Khi bốn người này đuổi đến đâu, đầu tiên bọn họ nhìn thấy thi thể và vết máu đầy đất. Bốn người đều dừng ở trên không trung! Bọn họ đã từng nghĩ cuộc chiến đấu lần này sẽ thắng, nhưng bọn họ nằm mơ cũng không ngờ được cuộc chiến đấu này lại kết thúc nhanh như vậy. Xem tình hình phía dưới, người của Đại Vận không có ai bị thương. Trong khi đó bên Đại Kim, kể cả Bác Cổ, tổng cộng mười hai người đều chết ngay tại chỗ!
Rốt cuộc đây là đánh lén kiểu gì vậy? Lúc này trong lòng bốn người đều nghi hoặc! Tập kích, đánh lén chớp nhoáng! Bọn họ không phải chưa từng học qua về điều này. Nhưng bọn họ chưa từng nghe nói lấy yếu thắng mạnh còn có thể đánh lén toàn thắng như vậy?
- Đội trưởng... Chuyện này... Chuyện này...
Lưu Hồng Xương nhìn Âu Dương từ trên mặt tuyết đứng lên, hắn có thể cảm giác được khí tức trên người Âu Dương đã biến hóa. Tuy nhiên so sánh với tình cảnh hiện tại, lúc này hắn quan tâm tới cuộc chiến đấu hơn.
- Thế nào? Tập kích rất tốt đúng không?
Âu Dương không cảm thấy có điều gì khác lạ. Dù sao năm đó trung đội số 7 đã sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích. So sánh với những kì tích kia mà nói, lần này quả thật không đáng là gì.
Bởi vì bọn họ đoán chắc được tâm lý của nhóm người Đại Kim, dùng loại phương pháp tập kích đột ngột này để đánh lén khiến nhóm người Đại Kim không có cơ hội yêu hóa! Yêu Chiến Sĩ đã yêu hóa đánh Yêu Chiến Sĩ chưa yêu hóa. Cho dù cùng giai một người đánh năm, sáu người cũng không gặp phải áp lực

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.