Yêu Đến Chết Đi Sống Lại

Chương 60: Theo đuổi lại em




Tống Khâm đã chuẩn bị sẵn một kế hoạch hoàn hảo, anh thông báo cho những nhân viên trong công ty rằng cô vẫn sẽ tiếp tục đi làm tuy nhiên không ai được nhắc đến hay hỏi lý do nguyên nhân vì sao mà cô lại nghỉ việc, cứ làm như chuyện cô nghỉ việc như chưa từng xảy ra, chỉ có như vậy cô mới không nghi ngờ thêm gì thôi.
Khi cô vừa đến công ty, tất cả mọi người cũng rất ngạc nhiên tuy nhiên ngay sau đó liền nhớ lại những lời mà anh đã căn dặn nên không dám nói hay hỏi bất cứ điều gì, Lý Bội Ân hôm nay đến công ty với tâm trạng rất thoải mái, ngay lập tức đi vào chỗ ngồi của mình để làm việc.
“Nghe nói cô bị bệnh nên nghỉ à? cơ thể sao rồi đã đỡ hơn chưa?”
Vu Đồng đột ngột đi tới hỏi thăm tỏ vẻ quan tâm cô, Lý Bội Ân mặc dù mất trí nhớ nhưng cô chỉ quên Tống Khâm còn lại mọi chuyện cô đều nhớ rõ rành rành, chuyện Vu Đồng từng chơi xấu mình thế nào cô cũng nhớ rất rõ.
“Đã khỏe rồi, cảm ơn cô.”
“Cô Lý có thể làm giúp tôi...”
Còn chưa nói hết câu đã bị Lý Bội Ân bắt bài.
“Cô còn định nhờ tôi làm giùm sao? chẳng phải lần trước cũng bị răng đe một lần cô chưa chừa à?”
Vu Đồng thấy không dễ ăn hiếp cô nên liền đổi sắc mặt.
“Đùa cô chút thôi mà làm gì căng, thôi tôi về chỗ đây.”
Lý Bội Ân lườm cô ta một cái rồi tiếp tục làm việc của mình, cái lườm vừa rồi cũng quá đáng sợ đây cũng là lần đầu thấy Lý Bội Ân đáng sợ như vậy, sau khi cô trở lại đây cứ như một người hoàn toàn khác vậy, khí chất hơn và có phần lạnh lùng hơn, và đặc biệt là sắc sảo hơn.
Vẫn tiếp quản chức vị quản lý của công ty, cô là người có chức quyền nhất ở bên bộ phận dự án, đợi khi mọi người đã chuẩn bị xong thì tổng hợp lại, nhưng cô không nhớ rõ mặt của giám đốc công ty lại càng không biết tên của anh đây quả là điều quá sai sót cho một người quản lý.
“Cô Lý, giám đốc gọi cô.”
“Được rồi, tôi đến liền.”
Lý Bội Ân chuẩn bị đầy đủ bản dự án của mọi người trên tay rồi mang đi đến phòng giám đốc, cô cố gắng để nhớ rõ về giám đốc nhưng vẫn không thể nhớ được, đứng trước cửa phòng của anh, cô nhẹ đưa tay gõ cửa, bên trong vang lên giọng nói quen thuộc cô cũng không có chút nghi ngờ gì liền đẩy cửa đi vào.
“giám đốc cho gọi tôi có gì không ạ?”
Lúc này bóng lưng quen thuộc đột nhiên quay đầu lại, Lý Bội Ân nhíu mày nhưng ngay sau đó liền nhận ra anh chính là người hàng xóm của mình mới chuyển đến, không giấu được sự vui mừng của mình liền reo lên.
“Anh Tống... à xin lỗi giám đốc.”
Cô biết tiết chế bản thân liền thu lại biểu cảm nhận người quen của mình.
“Cô Lý sức khỏe vẫn ổn chứ?”
“Tôi ổn cám ơn giám đốc đã quan tâm.”
Anh vui vẻ bước tới đưa tay mời cô ngồi xuống ghế sofa, cô cảm thấy có hơi khó xử và một chút không được thoải mái, anh ngồi xuống đối diện cô nhẹ rót trà.
“Mời cô, à cô có thể đưa tôi xem bản dự án lần này của nhóm không?”
“Được, đây mời giám đốc xem qua.”
Anh cầm lấy bản dự án trên tay nét mặt chăm chú xem từng trang một, nụ cười trên môi cong lên, Lý Bội Ân trong giây phút này vẫn còn không thể tin vào mắt mình rằng anh chính là giám đốc của cô, vào công ty đã lâu vậy mà đến giám đốc công ty cũng không biết được, hay là tại vì bị bệnh nên cô lú lẩn rồi?
“Tốt lắm, nhờ có cô Lý mà mọi thứ dần tốt hơn cứ phát huy nhé.”
“Cám ơn giám đốc quá khen.”
Anh đột ngột tiến lại gần đưa tay giúp cô vén sợi tóc đang dính trên môi của cô, hành động thân mật đột ngột thế này làm cô có chút e ngại, cô lúng túng ngả người về phía sau có chút hoảng loạn.
“Giams đốc còn muốn căn dặn gì thêm không ạ?”
“Không còn, cô về làm việc tiếp đi.”
“Vâng.”
Cô lúng túng đứng dậy rồi nhanh chóng quay trở về phòng làm việc, lúc cô rời đi Tống Khâm liền đưa tay che miệng cười nhẹ, trong đầu thầm nghĩ tại sao cô lại có thể đáng yêu đến như vậy chứ? Công cuộc chinh phục vợ cũng sắp bắt đầu rồi, những tháng ngày sau này có thêm nhiều cơ hội nữa, anh nhất định phải có được cô.
Khi tan làm Lý Bội Ân là người về sau cùng, cô sắp xếp lại chỗ làm việc của mình rồi mới đi về nhưng khi bước ra tới cửa đột nhiên trời bắt đầu đổ mưa, cơn mưa rất lớn mà cô lại không mang theo ô, cứ thế này không biết đến bao giờ mưa mới tạnh, đột nhiên từ phía sau một chiếc ô đưa ra che chắn cho cô.
“Ơ... giám đốc, anh chưa về sao?”
Tống Khâm vui vẻ mỉm cười đáp.
“Chưa, mưa lớn thật đấy, mà cô Lý về chung với tôi nhé dù gì trời mưa đón xe cũng khó lắm.”
Lý Bội Ân thấy hơi khó xử vì anh là sếp của cô nếu làm vậy lỡ nhân viên khác nhìn thấy thì không hay lắm.
“Không cần đâu, giám đốc cứ về trước đi ạ.”
“Không sao đâu, cũng là hàng xóm của nhau cô Lý đừng khách sáo mà.”
Thấy anh nhiệt tình quá nên Lý Bội Ân không thể từ chối được, anh đưa tay kéo cô sát lại mình để cô không bị ướt mưa, che chắn cẩn thận cho cô cùng cô đi xuống hầm giữ xe, hành động rất tử tế và ga lăng của anh cũng vô tình khiến cô có chút lung lay, không ngờ người đàn ông này lại ngọt ngào và ấm áp đến như vậy, đôi môi của cô bất giác cong lên cười e ngại.
“Cô Lý lên xe đi.”
Anh với tay mở cửa xe cho cô, khi bước lên xe có cảm giác rất là quen thuộc, giống như cô từng đi chiếc xe này rồi vậy, nhưng cô làm gì có tiền để được ngồi trên một chiếc xe đắt tiền như thế, chắc là cô chỉ ảo giác thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.