Từ khi cô về thì cả biệt thự như được đổi mới, trở nên ấm áp hơn. Do hầu hết thời gian cô đều ở trong phòng nên ít chạm mặt nữ chủ, cuộc sống của cô cũng tạm gọi là bình yên. Do cô ở trong phòng nên cảm thấy hơi khác nước nên cô đi xuống lấy nước và vài món ăn vặt. Nhưng cô xuống tới cầu thang thì thấy một cảnh ko nên thấy. Đó chính là nữ chính nằm trong vòng tay của một người đàn ông lạ mặt. Bởi họ quay lưng về phía cô nên cô ko thể thấy mặt người đó. Nhưng cô ko quan tâm vẫn hướng về phía bếp mà đi tới. Khi đi ngang qua bắt gặp nữ chính đang nhìn cô thì cô chỉ lạnh lùng lướt qua. Nhưng có vẻ như có người ko an phận thì phải.
"A.. chị! Chị đang làm gì đó" nữ chính cất giọng ngọt ngào trong trẻo của mình lên và khiến người đàn ông bên cạnh của cô ta phải ngước lên xem.
"Ko thấy à? Mà tôi là chị cô từ lúc nào nhỉ?" Do cô bận phải kiếm đồ ăn nên ko thèm liếc nhìn ả, chỉ trả lời qua loa.
"Híc.. em là em chị mà...."lại là nước mắt cá sấu ấy.
"Hử? Em? À tôi quên mất cô là "con riêng" của ba tôi mà nhỉ? Nên cô là em tôi phải rồi, xin lỗi nhé "em gái"" bây giờ cô mới ngước lên nhìn ả, bên cạnh ả là một người đàn ông khá trẻ, mặt một đồ vest đen từ trên xuống dưới. Màu tóc xanh đen được hắn vuốt lên làm cho gương mặt yêu mị của hắn càng rõ nét. Đôi đồng tử màu đen sâu thẳm như đang cuốn người khác vào đấy đang nhìn cô làm cho cô cảm thấy kjos chịu.
"Đây là...."người con trai lên tiếng