Đến buổi sáng hôm sau thì Vương Ngữ Ninh và Đào Linh Nhi đã dậy từ rất sớm, nhưng do sáng nay không có tiết nên họ quyết định ở nhà cùng nhau trò chuyện. Đương nhiên là sự việc ngày hôm qua cũng đã được Đào Linh Nhi kể rõ tường tận cho Vương Ngữ Ninh nghe rồi, nhưng thật chất thì cô ấy cũng không cần kể, vì trên dưới Vương gia dường như đều biết hết rồi.
Sau đó thì hai cô gái và Lâm Thiếu Xuân có ngồi lại nói chuyện với nhau, càng nhìn Đào Linh Nhi thì Lâm Thiếu Xuân càng cảm thấy ưng ý cô dâu này quá đi, người gì đâu mà vừa ngoan ngoãn, dịu dàng, lại còn rất biết nghe lời nữa. Nếu như không phải thằng con quý hóa kia quá ngốc thì bà ấy đã sớm có con dâu rồi, đúng là may mắn khi đứa con dâu này đã xem như là một nửa đồng ý.
- Linh Nhi, con nói xem thằng Ngữ Tùng nhà cô cũng không quá đỗi xuất sắc, nhưng cô dám chắc nó sẽ là người chồng tốt.
- Mẹ không cần nói vòng vo vậy đâu, cứ nói thẳng là được rồi.
Vừa dứt lời thì Vương Ngữ Ninh liền quay sang nhìn Đào Linh Nhi, nói:
- Chị dâu, chị gả vào nhà em nha?
Đương nhiên với một cô gái như Đào Linh Nhi thì có chút ngượng ngùng, gương mặt nhỏ cũng thoáng đỏ lên, cái biểu cảm kia của Đào Linh Nhi đúng là đáng yêu chết đi được. Nhưng còn chưa đợi được câu trả lời từ cô ấy thì Vương Ngữ Tùng và Hoắc Dạ đã về đến rồi, lúc Vương Ngữ Tùng nhìn thấy Đào Linh Nhi đang ngồi với em gái, không chỉ vậy mà gương mặt còn đỏ lên không ít, liền nhanh chân bước đến ngồi xuống bên cạnh cô ấy, nói:
- Nè nè nè, con nhỏ kia, em đừng có mà ức hiếp Linh Nhi.
Vương Ngữ Tùng vừa dứt lời thì Vương Ngữ Ninh liền ú ớ chỉ tay vào bản thân, sau đó lại chỉ tay về phía của Đào Linh Nhi, nói:
- Em... Em... Chị ấy... Em làm gì ứng hiếp chị chứ? Mẹ, mẹ xem anh ấy kìa.
Nhưng Lâm Thiếu Xuân cũng chỉ mỉm cười, con trai con gái đều lớn cả rồi, một đứa thì kết hôn rồi, một đứa thì sắp được kết hôn, xem như là gia đình cũng được yên ấm rồi.
- Được rồi được rồi, Ninh Ninh và Linh Nhi từ trước đến nay có bao giờ bất hòa đâu. Hơn nữa trong chuyện này con phải cảm ơn em gái con đó, tiểu công chúa nhà chúng ta đang thuyết phục Linh Nhi gả cho con đấy.
- Nếu không nhờ em thì anh mãi là ông già cô độc đi! Hứ.
Sau đó thì Hoắc Dạ cũng bước đến chỗ của vợ mình, nhẹ nhàng an ủi cô. Anh cũng chỉ mới biết chuyện của Vương Ngữ Tùng và Đào Linh Nhi lúc sáng này, quả nhiên vợ anh lập công đầu, nên sẽ được khen thưởng. Chỉ mới thấy anh thôi là Vương Ngữ Ninh liền bật chế độ mách lẻo, còn nói Vương Ngữ Tùng ở nhà hay lớn tiếng với cô, hoàn toàn đem những việc xấu xa của Vương Ngữ Tùng nói ra hết, nhưng mà Vương Ngữ Tùng cũng không dám bật lại... Quả thật là so với đứa em gái này thì cậu ta vẫn chưa làm được gì cho cô cả.
- Được rồi, được rồi, chút nữa chuyển tiền cho em tiêu vặt. Được chưa?
- Xem như anh biết điều.
Một nhà vui vẻ như vậy cũng khiến cho Lâm Thiếu Xuân và Vương Ngạn cảm thấy yên lòng, con cái bây giờ đều trưởng thành cả rồi, họ cũng có thể an tâm giao lại tất cả cho bọn nó rồi dưỡng già rồi. Chỉ cần nhìn con trai con gái hạnh phúc thì cũng quá đủ rồi.
Sau đó thì một nhà cứ ngồi cùng nhau nói chuyện, một bên thì bàn về chuyện hỏi cưới Đào Linh Nhi, nhưng lại bị Vương Ngữ Ninh từ chối. Đừng nói là nhà họ Vương hay Hoắc Dạ, đến chính chủ Đào Linh Nhi cũng thấy kinh ngạc nhìn Vương Ngữ Ninh, chẳng phải mọi chuyện đã xong rồi sao? Lại diễn cái gì nữa đây?
- Làm sao có thể gả Linh Nhi đơn giản như vậy chứ? Dù sao cũng phải cầu hôn cậu ấy cho hoành tráng chứ. Lần đầu Vương gia cưới dâu, làm sao mà qua loa được, không có lớn nhất, chỉ phải lớn hơn!
Nghe đến đây thì Hoắc Dạ cũng có chút giật mình, nhắc lại mới nhớ thì hình như anh cũng chưa có cầu hôn cô. Nhưng cô gái ngốc này hình như lại không để ý đến chuyện đó lắm, thay vào đó thì cô lại lo cho người khác hơn.
Hiển nhiên anh cũng biết người con gái nào cũng thích được cầu hôn mà, từ giờ anh phải kế hoạch mới được.
Còn Vương Ngữ Tùng và Đào Linh Nhi cũng đưa mắt nhìn nhau, mặc dù buổi tối hôm qua họ cũng xem như là khẳng định sẽ kết hôn rồi. Nhưng cầu hôn... Đúng là Đào Linh Nhi cũng rất muốn được cầu hôn một cách lãng mạn nhất... Tuy nhiên, ngay khi nghĩ đến hoàn cảnh hiện tại thì cô ấy cũng không muốn đòi hỏi nhiều, liền nói:
- Không cần đâu Ninh Ninh... Thật ra tớ cũng...
- Không được!
Không chỉ Vương Ngữ Ninh mà ngay cả Vương Ngữ Tùng và Lâm Thiếu Xuân cũng đồng thanh nói.
Sau đó thì Vương Ngữ Tùng liền nắm lấy tay của Đào Linh Nhi, nói:
- Chắc chắn phải có đủ quy trình, anh sẽ không để em phải thua thiệt bất kì ai. Lần đầu Vương gia có con dâu, em phải là người nổi bật nhất, không chỉ cho Vương gia thể diện, bản thân em và cha mẹ cũng sẽ có tiếng nói hơn.
Nghe đến đây thì Đào Linh Nhi cũng chỉ biết gật đầu. Cũng may là cô ấy có người bạn tốt như Vương Ngữ Ninh, nếu không thì Đào Linh Nhi cũng không biết phải làm sao nữa...
#Yu~