Nhà họ Chương bên này còn chuẩn bị rất nhiều tiết mục, có cái là con của bốn chị em nhà họ Chương biểu diễn, còn có cái Chương Tự Chi mình chuẩn bị.
Trong nhà đặc biệt náo nhiệt.
Chẳng qua cho dù là náo nhiệt như thế, Lương Ninh Như cũng không quên đến phòng bếp làm một ít điểm tâm cho Hứa Thanh Du
Hứa Thanh Du đúng là có chút đói bụng, cô bưng điểm tâm đi, đến ghế mây bên ngoài sân ngồi xuống.
Trong phòng hò hét ầm ĩ, một hồi liền phát ra một trận cười to.
Cô ngồi ở bên ngoài tắm nắng, cảm thấy đặc biệt hài lòng và thỏa mãn.
Ngồi như thế một hồi, điện thoại trong túi vang lên.
Hứa Thanh Du lấy ra nhìn một cái, sau đó nghe máy, “A Khải.”
Hứa Thanh Khải ừ một tiếng, “Chị ở bên đó có bận không?”
Hứa Thanh Du nói không bận, bảo hôm nay thứ bảy không cần đi làm.
Sau đó Hứa Thanh Khải ở bên kia liền thở dài một hơi, “Ừm, có chút việc muốn nói với chị.”
Thật ra không đợi anh nói ra, Hứa Thanh Du gần như hiểu được cậu muốn nói cái gì, cô trực tiếp mở miệng hỏi, “Có phải là mẹ mình bên kia có chuyện gì không?”
Hứa Thanh Khải ừ một tiếng, “Phải, chuyện ở chỗ bà ấy.”
Nói xong hơi dừng lại một chút, cậu lại nói tiếp, “Mẹ đi gặp người đàn ông được làm mai kia rồi, đêm qua gọi điện thoại cho em, nói là cảm thấy con người đối phương không tệ, muốn thử xem sao.”
Hứa Thanh Du liền có chút muốn cười, “Cái gì mà xem sao, yêu đương thử một thời gian hả?”
Cô vừa nói như thế, giọng điệu của Hứa Thanh Khải liền bất đắc dĩ, “Già như vậy rồi, yêu đương cái gì, còn không phải là sống chung thử xem, nếu như không có vấn đề gì thì tiếp tục, có vấn đề thì chia tay.”
Bọn họ bên này đều là như thế.
Cậu sau đó lại hỏi Hứa Thanh Du, “Chị nghĩ thế nào, hôm qua mẹ gọi điện thoại tới hỏi ý em, em hiện tại cũng không biết bản thân mình có ý gì.”
Chân mày Hứa Thanh Du cau lại, “Là nói người đàn ông kia muốn đến ở nhà chúng ta?”
Hứa Thanh Khải nói, “Trước mắt hẳn là không có, chỉ là qua lại qua lại thôi, nhưng đoán chừng cũng không bao lâu, nếu như hai người không có vấn đề gì lớn, đoán chừng liền muốn đến ở chung với nhau.”
Hứa Thanh Du lại hỏi thử tình hình của người đàn ông kia, Hứa Thanh Khải nói người đàn ông kia cũng goá vợ, có con trai đã lập gia đình.
Người đàn ông kia có một căn nhà cũ riêng, điều kiện cũng không quá tốt, nhưng mà cũng không tệ lắm, danh tiếng vẫn được, nghe nói là rất biết chịu khổ.
Nghe như thế cảm giác hình như như cũng có thể, Hứa Thanh Du do dự một chút liền nói, “Vậy em cố gắng nhắc nhở bà một chút, cũng không phải không cho bà trải nghiệm cuộc sống, tự mình cẩn thận là được.”
Hứa Thanh Khải nghe Hứa Thanh Du nói như thế xong, gần như hiểu được ý cô, cậu bên kia hơi trầm mặc vài giây, sau đó nói được.
Hứa Thanh Du hít sâu một hơi, “Em đừng vì bà ấy mà ảnh hưởng chính mình, cứ lo việc học của em đi.”
Hứa Thanh Khải nói một câu hiểu rồi, sau đó dặn Hứa Thanh Du chăm sóc tốt bản thân, sau đó cũng cúp điện thoại.
Hứa Thanh Du cất điện thoại vào, lại ăn vài viên điểm tâm, cảm thấy gần được rồi, cô bưng đĩa vào trong phòng khách.
Phòng khách bên này đang náo nhiệt, truyền tới tiếng cười ha ha ha.
Hứa Thanh Du trước tiên nhìn hai đứa bé một cái, bé con đều tỉnh dậy rồi, đứa bé nhà Lương Ninh Như cái gì cũng không biết, mở mắt to ngơ ngác.
Đứa bé nhà Cố Tư lớn hơn một chút, thế mà cũng biết quậy theo rồi.
Người khác cười bé cũng cười, thỉnh thoảng còn đặc biệt kích động vẫy cái tay nhỏ, nước miếng chảy ra không ngừng
Hứa Thanh Du đứng ở một bên nhìn một hồi, Ninh Tôn liền xoay người xáp lại, “Qua đây ngồi đi.”
Hứa Thanh Du nhìn Ninh Tôn một cái, có chút hơi ngại, “Em lại hơi buồn ngủ rồi, muốn đi ngủ.”
Ăn chút đồ ăn cô liền buồn ngủ, liền muốn đi ngủ, nhưng mà ở nhà người khác không thể cứ đi trên lầu ngủ mãi.
Ninh Tôn vừa nhìn thấy cô như thế là hiểu ý, anh gật gật đầu, “Vậy chúng ta trở về nhé, anh đi nói với Tự Chi một tiếng.”
Hứa Thanh Du cảm thấy có chút mất hứng, “Như này có phải không được tốt lắm không?”
“Không có cái gì không tốt cả.”
Ninh Tôn xoa đầu của cô, “Hiện tại em là lớn nhất, loại tình huống này cũng không có cách nào tránh khỏi.”
Nói xong anh đi tìm Chương Tự Chi, nói với cậu ta muốn dẫn Hứa Thanh Du về.
Chương Tự Chi còn thật ngạc nhiên, “Sao sớm như thế đã về rồi”
Ninh Tôn cười nói, “Tiểu Du có chút không thoải mái lắm, muốn đưa em ấy về nghỉ một chút.”
Chương Tự Chi hiểu điều này, lúc Lương Ninh Như vừa mang thai cũng có các kiểu phản ứng.
Anh liền gật gật đầu, “Tôi cho người tiễn các cậu về, các cậu ngày mai về đúng không, trước khi đi chúng ta tiệc tùng một chút.”
Ninh Tôn dắt Hứa Thanh Du đến chào hỏi với những người còn lại, sau đó liền rời đi.
Anh bên này vừa đi không lâu, điện thoại của Trì Uyên vang lên, điện thoại là Trì Chúc gọi tới, hình như là vừa biết chuyện ầm ĩ ở chỗ chú hai, gọi điện đến hỏi anh rốt cuộc vì sao.
Trì Uyên cầm điện thoại từ ra khỏi phòng khách nhà họ Chương, giọng nói mang theo một chút bất đắc dĩ, “Hình như là dì hai muốn giới thiệu bạn gái cho A Cảnh, A cảnh không đồng ý lắm, sau đó liền quậy lên.”
Nói là quậy, cũng chẳng qua chính là bà hai một mình vừa la vừa hét vừa đập đồ.
Lúc Trì Uyên trở về Trì Cảnh đang ở nhà, cả người rất bình tĩnh, anh đoán chừng cũng đã quen rồi.
Trì Chúc thở dài một hơi, “Bà nội con nói với ta, nếu không ta cũng không biết, nhưng mà cứ thế này mãi cũng không ra thể thống gì, cứ quậy qua quậy lại, cũng ảnh hưởng đến bà nội con, tuổi của bà đã lớn lắm rồi, không thể cứ khiến bà lo lắng với chúng ta thế này mãi.”
Phải, Trì Uyên hôm nay cũng đang suy nghĩ vấn đề này, trong nhà luôn luôn không hòa thuận, người già cũng sốt ruột nóng giận theo.
Anh vốn đang chuẩn bị buổi tối hôm nay trở về thương lượng cùng chú hai một chút, xem có thể đem vấn đề giải quyết một chút, không thể cứ sống như vậy mãi.
Hiện tại Trì Chúc gọi điện thoại qua hỏi, Trì Uyên do dự một chút liền nói, “Vậy ba ở công ty nói chuyện với chú hai thử, xem xem chú hai có ý gì?”
Trì Chúc nghĩ nghĩ liền nói đi, “Nói chuyện với chú hai của con ở công ty xong, về nhà chúng ta đoán chừng vẫn phải ngồi xuống nói chuyện một chút, tới lúc đó con cùng Tiểu Tư về sớm một chút.”
Ông biết Trì Uyên cùng Cố Tư, hôm qua đến nhà họ Chương bên này tham gia tiệc đầy tháng.
Trì Uyên nói được, sau đó liền cúp máy.
Đợi khi anh trở về bên cạnh Cố Tư, Cố Tư lập tức liền hiểu là có chuyện gì, “Có phải là nói chuyện nhà chú hai không?”
Trì Uyên ừ một tiếng, “Nói là buổi tối nói chuyện một chút, xem nên giải quyết chuyện này thế nào, sau này cũng không thể cứ sống mà cãi cọ quậy phá thế này mãi được.”
Cố Tư không nói gì, mặc dù cô xưa nay không từng tham gia vào bất kỳ chuyện gì bên cạnh nhà chú hai.
Nhưng cũng hiểu được chuyện bên nhà chú hai quậy thành thế này, đúng là có phần của cô
Chỉ là cô lực bất tòng tâm, cô không có gì với Trì Cảnh, bà hai nhất định phải để ý chuyện này, vậy cô cũng không có cách nào.
Ở bên này lại hò hét ầm ĩ một lát, bà cụ Trì bên kia lại gọi điện thoại tới.
Bà cụ nói nhớ đứa bé, hỏi bọn anh khi nào trở về.
Bà vừa nói như thế, vậy Trì Uyên cùng Cố Tư liền không có cách nào khác, vội vã tạm biệt Chương Tự Chi, dắt con về nhà.
Bà cụ thật sự không nhìn thấy bé con một lát liền nhớ vô cùng, nhóc con này lớn lên trong tầm mắt của bà cụ, chưa từng rời xa bà cụ thời gian quá lâu.
Chương Tự Chi có chút bất đắc dĩ, “Mấy người các cậu ai cũng đi hết, còn nghĩ muốn chơi đến tối, sau đó ăn mừng một chút, cùng nhau ăn bữa cơm.”
Trì Uyên cũng rất thật có lỗi, “Bà nội tôi bên kia gấp muốn gặp bé con, cộng thêm trong nhà hôm nay lại xảy ra chuyện, bà cụ ắt cũng có rất nhiều lời muốn nói, bọn tôi với về với bà, xem xem ngày mai có thời gian lại hẹn một chút, có lẽ ngày mai Ninh Tôn rời đi, vừa đẹp rồi.”
Đã nói như thế rồi,, Chương Tự Chi tất nhiên cũng không có cách nào nói gì khác, Trì Uyên vừa rồi uống rượu, Chương Tự Chi liền phái người lái xe đưa bọn họ trở về.