Người phụ nữ nhìn thấy Trì Cảnh ra tay thì sửng sốt, dù như thế nào cô cũng không nghĩ đến, một người đàn ông xa lạ sẽ giúp đỡ mình.
Nhưng Trì Cảnh cũng không phải giúp đỡ cô, chủ yếu là hôm nay trong lòng anh không được thoải mái.
Anh đang có một bụng tức giận, không có chỗ phát tác, vốn là muốn mượn rượu giải sầu, kết quả đúng lúc đụng phải chuyện này.
Lúc người đàn ông này còn chưa tìm được người phụ nữ bên cạnh, Trì Cảnh không muốn xen vào chuyện của người khác, anh còn một đống chuyện còn chưa được giải quyết xong, làm gì còn tâm tư đi quản chuyện của người khác.
Kết quả người đàn ông đó giơ tay ra, liền ở trước mặt anh muốn mang người phụ nữ này đi, cũng có thể là do rượu bốc lên đầu.
Dù sao thì anh đã trực tiếp ra tay rồi.
Người đàn ông bị túm lấy cổ tay kêu la gào khóc mấy tiếng, thanh âm cũng hơi biến điệu.
Nhìn thấy tình hình này cũng gần như hiểu ra được, người đàn ông này cũng chẳng phải dạng làm nên tích sự gì.
Thật ra Trì Cảnh còn chẳng dùng sức, xem ra những người này cũng chỉ có hình thức bên ngoài.
Trì Cảnh vung tay, người đàn ông này liền lảo đảo một chút, sau đó che cổ tay của mình: “Anh là ai, anh từ đâu tới đây?”
Trì Cảnh uống xong ly rượu, sau đó đứng dậy, còn sửa sang lại quần áo một chút.
Anh ngoảnh đầu nhìn thoáng qua khuôn mặt sững sờ của người phụ nữ đang ở bên cạnh, giọng nói cũng bình thản: “Cô đi trước đi.”
Người phụ nữ chớp chớp mắt, theo đó a một tiếng, đứng dậy rồi đi sang bên cạnh.
Cô chưa đi được mấy bước, người đàn ông ở bên cạnh đã nhấc chân muốn đi đến chặn lại: “Cô muốn đi đâu? Cô đứng lại cho….”
Anh ta còn chưa nói xong, Trì Cảnh đã cầm chai rượu còn chưa mở ở trên bàn ném đến.
Chỉ nghe thấy bốp một tiếng, phần sau lời nói người đàn ông còn chưa nói ra, tiếng kêu cũng không có, tất cả mọi âm thanh đều dừng lại.
Xung quanh có một vài người nghe thấy động tĩnh đến đây xem náo nhiệt, có lẽ cũng không nghĩ đến Trì Cảnh sẽ đột nhiên như vậy, lúc đầu cũng chưa thể phản ứng lại, tất cả đều sửng sốt mà đứng yên tại chỗ.
Người phụ nữ đang muốn rời đi kia bị dọa cho phát run, nhìn thấy Trì Cảnh như thế này cũng hơi sững sờ.
Trong tay Trì Cảnh là chai rượu chỉ còn một phần ba, anh vung tay ném xuống đất, lại cầm lên chai rượu còn chưa mở ở một bàn khác trước mặt mình.
Lúc này những người ở xung quang mới phản ứng lại, vội vàng né đi.
Người đàn ông bị trúng phải chai rượu này đã nằm trên mặt đất, máu trên đầu đã chảy xuống.
Trì Cảnh, người này độc ác như vậy, không nói nhiều lời, lập tức trấn trụ được mấy tên muốn tìm chết này.
Những người này cũng không có thân phận hay bối cảnh gì đặc biệt, đều là mấy tên du côn vô lại.
Bình thường đánh lộn thì bọn chúng không sợ, nhưng quán bar này cũng không thiếu người có quyền có thế, bọn chúng cũng sợ gây ra chuyện.
Vì thế một đám đều kinh hãi, không có người nào dám đến gần anh.
Trì Cảnh thấy mọi người đều tránh né, vẫn nắm lấy chai rượu nhìn bọn chúng không nói lời nào.
Người phụ nữ thấy thế cũng không rời đi, lại di chuyển quay về bên cạnh Trì Cảnh.
Giọng nói của cô có hơi yếu đuối: “Chúng ta đi thôi, cùng nhau rời đi.”
Làm loạn một trận như thế này, cho dù là sự việc có bình ổn lại, để Trì Cảnh tiếp tục uống rượu ở đây, anh khẳng định cũng không có tâm tình.
Trì Cảnh ném chai rượu ở trong tay sang bên cạnh, chai rượu rơi xuống mặt đất bốp một tiếng.
Anh lấy ví tiền từ trong túi áo ra, rút ra mấy mấy tờ đập lên trên bàn, sau đó trực tiếp xoay người đi về cửa quán bar.
Người phụ nữ thấy thế cùng lập tức đi theo.
Mấy người kia căn bản ngăn cản cũng không dám ngăn, người đàn ông này quá độc ác, không nói hai lời đã đánh người ta trước rồi.
Người chặn ở cửa cũng nghe thấy động tĩnh, có lẽ là cũng bị sự hung dữ của Trì Cảnh dọa sợ, cũng không ai dám chặn lại.
Trì Cảnh ra khỏi quán bar, người phụ nữ đứng ở bên cạnh anh mới thở phào nhẹ nhõm: “Vừa rồi anh dọa chết tôi rồi.”
Trì Cảnh không nói gì, lấy điện thoại ra, tìm một người lái xe thuê, anh đã uống rượu khẳng định không thể lái xe.
Rượu kia nồng độ có thấp như thế nào, anh cũng không dám mạo hiểm như vậy.
Kết quả còn chưa tìm được số điện thoại của người lái xe thuê, người phụ nữ bên cạnh đã mở miệng: “Vừa rồi anh đã giúp tôi, tôi mời anh bữa khuya nhé.”
Cô quay đầu nhìn xung quanh: “Anh muốn ăn gì, quanh đây hình như có rất nhiều quán bán đồ ăn khuya.”
Trì Cảnh quay đầu nhìn người phụ nữ trước mặt, sao có thể không nhìn ra được đáy lòng cô đang che giấu chút tâm tư nhỏ.
Anh không trả lời cô, mà hỏi ngược lại: “Còn muốn ở đây chờ người cô muốn tìm à?”
Người phụ nữ liếm liếm môi, cô biết Trì Cảnh đã nhìn ra một ít gì đó, liền cười cười ngại ngùng: “Bên trong tôi khẳng định không thể đi vào, chỉ ở bên ngoài chờ đợi thôi.”
Nói xong cô chỉ vào một quán đồ khuya cách đó không xa: “Hay là tôi mời anh đến đó, cháo dinh dưỡng quán đó hình như không tồi.”
Trì Cảnh khẽ cười, cũng do dự một chút, cuối cùng gật đầu: “Được, đi thôi.”
Hai người đi đến quán bán đồ ăn khuya, người bên trong quán không nhiều lắm, bọn họ ngồi xuống vị trí cửa quán.
Người phụ nữ gọi một vài món, sau đó quay đầu nhìn cửa quán bar.
Thật ra Trì Cảnh không muốn ăn gì cả, anh tùy tiện gọi một phần cháo dinh dưỡng, chờ ông chủ rời đi liền hỏi: “Những người đó chắc là đã rút rồi, cô không cần phải sợ hãi như vậy.”
Người phụ nữ cười haha, không nhắc đến chút tâm tư cẩn thận này của mình, chỉ nói: “Vừa rồi cảm ơn anh nhé, nếu không hôm nay tôi khẳng định rất thảm.”
Trì Cảnh không nói lời nào, rót đồ uống vào cốc nước trong tay, anh nhấp một ngụm.
Anh không thích những thứ ngọt ngấy, nhíu mày lại, đặt cốc nước xuống.
Người phụ nữ này rõ ràng là muốn anh đi theo cô, ở đây chờ người cô muốn tìm đi ra, có lẽ cô sợ lại gặp phải những người ở trong quán bar đó, lôi kéo anh là để cho cô thêm can đảm.
Cũng không biết rốt cuộc cô muốn tìm người nào.
Dù sao Trì Cảnh cũng không có việc gì, cũng dứt khoát ở đây chờ đợi theo.
Giữa lúc đó người phụ nữ tự giới thiệu bản thân, nói cô tên là Tô Lương, đang làm nhân viên văn thư trong một công ty nhỏ.
Cô hỏi Trì Cảnh tên gì, làm công việc gì.
Trì Cảnh không nói lời nào, dựa lưng vào ghế, quay đầu nhìn cửa quán bar.
Người phụ nữ vừa thấy anh như vậy liền biết anh không muốn trả lời câu hỏi của mình, cô nhướng mày, không tiếp tục hỏi nữa.
Hai người vừa ăn vừa nhìn như vậy, cửa quán bar thỉnh thoảng có rất nhiều người ra ngoài.
Mãi cho đến khuya Tô Lương mới chờ được người cô muốn chờ, cô vội vàng đứng lên chạy tới.
Cô đã đợi được người rồi, Trì Cảnh liền cũng đứng dậy theo, chậm rãi đi đến xe của mình.
Anh chú ý đến Tô Lương đang chạy đến chỗ một đôi nam nữ.
Người đàn ông ôm một người phụ nữ, hai người hẳn là đã uống không ít, trên đường người đàn ông kia ôm người phụ nữ còn hôn một cái.
Tô Lương chạy đến trực tiếp kéo người phụ nữ từ trong lòng người đàn ông ra.
Trì Cảnh ngạc nhiên, anh tưởng rằng Tô Lương là vì người đàn ông kia mà đến, xem ra không phải.
Trước tiên Tô Lương kiểm tra xem xét người phụ nữ kia từ trên xuống dưới một lượt, sau đó nói gì đó.
Kết quả người đàn ông ở bên cạnh chịu không nổi nữa, đi đến muốn đẩy Tô Lương ra, lại một lần nữa kéo người phụ nữ đó rời đi.
Người phụ nữ đó uống rất nhiều, lôi kéo như vậy, rõ ràng đã đứng không nổi nữa, cả người cứ loàng choạng đứng không vững.
Tô Lương đỡ lấy chị ta, nhưng lại lực bất tòng tâm.
Người đàn ông kia chắc là đã mất kiên nhẫn, túm lấy bả vai của Tô Lương, muốn đẩy cô ra.
Động tác của anh ta rất mạnh, Tô Lương lại đang đỡ người phụ nữ kia.
Giờ lại bị người đàn ông kia đẩy một cái, hai người liền trực tiếp té ngã trên mặt đất.
Trì Cảnh nhăn mày, hơi chần chừ một chút, cũng liền nhấc chân đi đến.
Người đàn ông mở miệng chửi tục một hồi, nghe ra hẳn là anh ta và người phụ nữ đang say kia cũng mới vừa gặp nhau đêm nay.
Anh ta có thể coi chuyện đêm nay là một cuộc gặp gỡ ướt át, muốn đem người phụ nữ này quay về cùng nhau vui sướng.
Kết quả giữa đường Tô Lương lại xuất hiện, quấy rối tâm tình của anh ta, anh ta vô cùng mất hứng.
Miệng chửi rủa một hồi còn chưa thấy đủ, anh ta nhấc chân muốn đạp Tô Lương.
Đúng lúc Trì Cảnh đến bên cạnh, anh giơ tay ra túm lấy gáy của người đàn ông kia, ném thẳng sang bên cạnh.
Người đàn ông này vốn đã uống rất nhiều rồi, bây giờ Trì Cảnh kéo như vậy, anh ta té ngã còn thảm hơn cả Tô Lương và người phụ nữ kia, bịch một tiếng rất vang dội.
Có lẽ là té ngã tương đối đau, người đàn ông ngay cả lời nói cũng chưa ra khỏi cổ họng.
Trì Cảnh hạ tầm mắt xuống, nhìn Tô Lương đang ngồi trên mặt đất.
Tô Lương dường như có hơi bất đắc dĩ, nhanh chóng đứng dậy: “Anh có thể giúp tôi kéo chị ấy lên không, thật sự là tôi kéo không nổi.”