Vừa nhắc tới chuyện lúc trước, Trì Uyên liền nhụt chí, quả thật là trước kia anh đối xử không tốt với cô.
Mỗi lần nhắc tới chuyện này, thì anh đúng là không thể nào phản bác.
Giọng nói của cô rất lạnh nhạt, “Sau này nếu không có chuyện gì quan trọng thì đừng gọi cho em nữa, em không muốn nghe thấy giọng của anh.”
Nói xong, cô liền dứt khoát cúp điện thoại.
Sau khi cúp xong, cô mím môi đứng tại chỗ, vẻ mặt đầy nghiêm túc.
Mạnh Sướng đứng ở bên cạnh, nhìn chằm chằm Cố Tư một lúc, sau đó mới nói, “ Cố Tư, Trì Uyên gọi điện thoại cho chị là để làm gì? Anh ta muốn dây dưa với chị sao?”
Cố Tư không trả lời, nhìn qua có chút không vui.
Bỏ qua chuyện tối hôm qua anh lén vào nhà cô, thì ngày hôm nay Trì Uyên cũng không có làm gì khiến cô tức giận.
Có điều, mọi chuyện gần đây thái độ của anh khiến cô rất khó chịu.
Anh chỉ vờ không biết gì hết, tỏ ra mơ hồ, rồi để cho mọi chuyện cứ thế trôi qua.
Chắc chắn là không thể nào.
Cố Tư đứng suy nghĩ một lát rồi gật đầu một cái, cô cũng không biết rõ tại sao mình lại làm như vậy.
Cô xoay người bước ra khỏi quầy hàng, đứng trước cửa thở hổn hển.
Mạnh Sướng hé môi nhìn Cố Tư, tâm trạng tốt lúc đầu cũng đã biến mất.
Qua một lúc lâu sau, Mạnh Sướng cầm ly cà phê tới, nói chuyện vô cùng cẩn thận, “Chị Cố Tư, chị và Trì Uyên rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, không phải là hai người đã chia tay sao?”
Cố Tư cũng thấy cô và Trì Uyên đã chia tay, lại thêm mấy lần cãi nhau, coi như là cũng không còn tình cảm.
Nhưng có vẻ anh ta lại không nghĩ như vậy.
Người đàn ông kia, tính tình còn thay đổi nhanh hơn so với phụ nữ.
Mạnh Sướng thấy cô không trả lời, lại gần hỏi, “Trì Uyên gọi điện thoại cho chị làm gì, có phải anh ta còn yêu chị không?”
Nói đến vấn đề này, Cố Tư lại càng không biết trả lời thế nào.
Chỉ có mình anh biết được, anh rốt cuộc có còn yêu cô hay không.
Nhưng mà cô cảm thấy, Trì Uyên cứ quấy rầy cô như vậy thì chắc hẳn là anh cảm thấy không cam lòng, nhưng có còn yêu hay không thì cô không biết.
Mạnh Sướng do dự nói, “Anh ta đối xử rất tốt với chị, khiến cho người khác cảm thấy anh ta vẫn còn yêu chị, nhưng anh ta lại qua đêm cùng với người phụ nữ khác, em nghĩ mãi cũng không thể hiểu được, nếu như còn yêu em thì sao anh ta lại có thể làm như vậy chứ, ngay cả chỉ là giả vờ cũng không được.”
Lúc trước, tin tức Trì Uyên qua đêm với người khác đã phủ sóng các trang báo, tuy họ không có nói rõ nhưng nếu là người tinh ý thì sẽ biết được, rốt cuộc là hai người họ đã làm gì trong đêm.
Cố Tư một lúc sau liền đáp, “Đúng vậy.”
Mạnh Sướng liếm môi, trong lòng có chút vướng mắc, “Cho nên lúc nãy Trì Uyên gọi tới để làm gì chứ, muốn quay lại với chị sao?”
Cô liền chế nhạo, “Có quỷ mới biết anh ấy gọi cho chị làm gì, bây giờ chị cũng chẳng hiểu nổi con người của Trì Uyên.”
Vừa muốn cùng cô quay lại, cũng vừa muốn ở bên ngoài chơi đùa, anh nghĩ anh đang làm gì cái gì.
Cố Tư có chút phiền não, “Được rồi, chúng ta không nhắc tới anh ấy nữa, mỗi lần nói về anh ấy thì chị liền bực mình.”
Mạnh Sướng vốn là còn muốn nói gì đó, nhưng khi nghe vậy cũng đành im lặng.
Bây giờ cửa hàng không có khách, thế nên hai người cứ đứng trước cửa.
Không lâu sau, ngay lúc bọn họ muốn xoay người đi vào cửa hàng thì một chiếc xe chậm rãi chạy tới.
Xe còn chưa đi đến trước tiệm thì cửa kính xe đã hạ xuống, người đến là Nguyễn Thừa Phong.
Anh ta vội vàng kêu cô, “Cố Tư, chờ một chút.”
Cố Tư sửng sốt, đứng tại chỗ nhìn anh ta.
Chiếc xe lần trước của anh ta gần như đã bị hỏng, nhưng mà anh ta là người có tiền, đã nhanh chóng đổi một chiếc khác.
Mạnh Sướng không biết Nguyễn Thừa Phong là ai, đứng đó nhìn anh ta.
Nguyễn Thừa Phong cười ha ha, “Em có bận gì không, anh thấy em đứng chỗ này cũng khá lâu.”
Cố Tư ừ một tiêng, “Không có bận, anh tới đây có việc gì không?”
Thái độ lần nay của anh ta với cô quả thật là không tệ, chắc hẳn là nhớ tới chuyện cô đã giúp anh lần trước.
Anh ta bước xuống xe, “Không có chuyện gì, anh chỉ đi ngang qua nên muốn vào xem một chút.”
Vừa nói xong thì anh ta liền lấy ra một giỏ hoa quả, “Cái này mới được đưa tới đây bằng máy bay, anh đem qua cho em thử một chút.”
Cố Tư chớp mắt, không biết anh ta muốn làm gì.
Nguyễn Thừa Phong mang giỏ trái cây vào bên trong cửa hàng, Cố Tư và Mạnh Sướng nhìn nhau một chút, sau đó cũng đi vào theo.
Anh ta đặt giỏ đồ lên bàn, “Bà nội dạo này hay nhắc tới em, nếu như có thời gian thì em đến thăm bà đi.”
Cố Tư liền cười, “Lần trước em giúp anh, anh có phải là hiểu lầm cái gì hay không?”
Anh ta trực tiếp ngồi xuống ghế, “Anh không có ý gì khác, bởi vì lần trước em giúp anh, nếu như anh lại tiếp tục có thái độ không tốt với em, thì không phải là quá trẻ con sao.”
Cô đi đến ngồi đối diện với anh ta, “Em giúp anh lúc đó chỉ là vì bất đắc dĩ mà thôi, lúc đó anh say rượu, nếu em không giúp thì anh không có cách nào giải quyết được tình huống đó, em thật sự không có ý gì khác, cũng không muốn có quan hệ gì với nhà họ Nguyễn, anh tới đây khiến em cảm thấy rất bối rối, em rất mong anh quên đi chuyện lúc trước, coi như chưa có gì xảy ra, được không?”
Nguyễn Thừa Phong liền cười, “Cố Tư, em làm gì mà phải cẩn thận như vậy.”
Anh ta tựa lưng vào ghế ngồi, “Anh cũng không muốn cùng em có quan hệ thân thích, bỗng nhiên có thêm một người em gái, khiến anh có chút không được tự nhiên, nhưng mà em đã giúp anh thì anh vẫn phải cảm ơn em.”
Nói xong anh liền thở ra một hơi, “Còn nữa, lúc anh ngủ ở nhà em thì có nói mớ gì không?”
Cố Tư hé miệng, “Nói mớ làm sao, giống như là kêu tên một cô gái hả?”
Nguyễn Thừa Phong lập tức sửng sốt, sắc mặt có chút thay đổi, “Em nghe được cái gì rồi?”
Cố Tư liền cảm thấy mình nói đúng rồi, hôm qua anh ta uống say như vậy, chắc chắn là có liên quan tới phụ nữ.
Từ xưa thì anh hùng đã khó qua ải mỹ nhân, cô cảm thấy có chút tò mò, muốn biết là ai mà có thể thu phục được Nguyễn Thừa Phong.
Cố Tư cười cười, “Em không nghe thấy gì hết, lúc đó anh uống rất say, nói cái gì rất mơ hồ, giống như là tên môt người con gái, nhưng mà anh nói không rõ, nên em cũng không nghe được.”
Nguyễn Thừa Phong nhìn chằm chằm cô, rất lâu sau mới dời tầm mắt, không có tiếp tục hỏi.
Giống như là sợ càng nói càng lộ nhiều.
Mạnh Sướng đi vào trong lấy cà phê cho hai người.
Anh ta cũng không khách sáo, nhận lấy uống một ngụm, “Anh nghe nói Trì Uyên đang đi công tác.”
Cố Tư cau mày, không biết anh ta đột nhiên nhắc tới cái này làm gì.
Nguyễn Thừa Phong giương mắt nhìn cô, “Thật ra thì hôm đó, anh cũng thấy Trì Uyên đi cùng với người phụ nữ kia.”
Cố Tư và Mạnh Sướng sửng sốt một chút.
Mạnh Sướng mở miệng nói, “Vậy thì thật sự là Trì Uyên đã đưa phụ nữ về nhà qua đêm sao.”
Edit by Vythao.
gần 500 chương. Các chị em đã đóng góp ib page để được vào nhóm ạ