Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng

Chương 178: Người này tính hướng không rõ ràng




Nói xong những lời này, Ninh Tịch quay lưng đi thẳng tới chiếc xe ô tô màu đen đang đậu gần đó.
May mà Lục Đình Kiêu sắp xếp cẩn thận, sớm đoán được hôm nay cô sẽ bị phóng viên vây công nên cả vệ sĩ lẫn lái xe đều xuất hiện rất kịp tời.
"Cô Tịch, tiếp theo đi đâu?" Lái xe hỏi.
"Về nhà đi." Ninh Tịch ngẩn người một lúc rồi không nhịn được hỏi một câu: "Sao mọi người lại gọi tôi là cô Tịch mà không gọi tôi là cô Ninh?"
Nhắc mới nhớ, những người giúp việc ở Lục gia hay cấp dưới của Lục Đình Kiêu hình như đều gọi cô là cô Tịch hay cô Tiểu Tịch.
"Là Lục tổng dặn dò." Lái xe trả lời.
"Vậy sao?"
Người đàn ông kia cũng quá tinh tế rồi... chắc là vì biết cô không thích cái họ này đi!
Cùng lúc đó tại Lục gia.
Lục Cảnh Lễ tê liệt nằm trên sofa y như con cá chết: "Anh! Anh đã chọn cả ngày rồi đấy! Công ty nhiều quản lí ưu tú như thế mà anh không vừa mắt bất cứ một ai sao? Lôi Minh thì sao? Vào nghề đã lâu, kinh nghiệm lão luyện trong nước hay ngoài nước đều có đầu mối hết, cũng quen với Ninh Tịch nữa!"
Lục Đình Kiêu: "Cậu ta đã là quản lí của Giang Mục Dã."
Lục Cảnh Lễ: "Được rồi... Vậy Hách Soái thì sao? Anh ta không có quan hệ với Giang Mục Dã!"
Lục Đình Kiêu: "Không chọn nam."
Khóe miệng Lục Cảnh Lễ giật giật: "Vậy thì Diệp Thắng Lam! Quản lí vàng đó! Năng lực nghiệp vụ khá ổn!"
Lục Đình Kiêu: "Người này tính hướng không rõ."
"Phụtt... là cái tin đồn cô ấy thích con gái sao? Mẹ kiếp, anh tìm hiểu cũng quá tỉ mỉ rồi đó!" Lục Cảnh Lễ sắp tan vỡ: "Vậy Triệu Mỹ Hinh thì sao? Phái nữ, có bạn trai, đang là quản lí của Tô Dĩ Mạt, năm ngoái thành tích đứng No.1!"
Lục Đình Kiêu: "Nhân phẩm không được."
Lục Cảnh Lễ bó tay: "Hoàng đế chọn phi tần cũng không rắc rối như thế! Vậy rốt cuộc anh muốn kiểu nào hả?"
Lục Đình Kiêu trầm ngâm một lát, sau đó hỏi: "Tại sao không thấy tài liệu của Lâm Chi Chi?"
"Cô ấy nghỉ phép rồi, nói tạm thời không muốn nhận người mới, em đoán là vì tránh Giang Mục Dã đấy, chậc chậc..."
"Vậy chọn cô ấy đi."
"Ợ... anh, anh quá độc rồi..." Lục Cảnh Lễ vì Giang Mục Dã mà thầm mặc niệm, xong rồi lại bắt đầu tự mặc niệm cho mình: "Anh đúng là biết làm khó em! Diệp Chi Chi đã nói không nhận người mới!"
Hai người còn đang thương lượng, Ninh Tịch đã trở về.
"Tôi về rồi! Có ai ở nhà không?"
Vừa dứt lời, một bên chân của cô đã bị một cái bánh bao nhỏ mềm mềm ôm lấy, hơn nữa còn lộ biểu tình ai oán như thể: Ba giờ không thấy như cách ba thu.
Bánh bao nhỏ càng ngày càng thích dính lấy người Ninh Tịch, cô phải ôm lấy dỗ dành thật lâu thằng bé mới lộ ra nụ cười.
"Đã về, hủy hợp đồng thuận lợi chứ?" Lục Đình Kiêu đứng dậy đi tới.
Vừa nhắc tới thì Ninh Tịch lập tức trở nên kích động: "Cực kì thuận lợi, công ty sắp xếp luật sư cho tôi thật lợi hại, lấy một địch ba, khẩu chiến quần hùng! Ban đầu Thường Lị còn tính lừa tôi thêm 6000 vạn, nhưng cuối cùng không tốn thêm một đồng nào! Không đúng vẫn tốn thêm 252.4 tệ tiền thuốc cho Ninh Tuyết Lạc! Đúng là cool đến ngây người! Luật sư phòng Pháp vụ của Thịnh Thế đều lợi hại như vậy sao? Tôi nghe bọn họ gọi anh ấy là Trần đại trạng..."
Lúc này, Lục Cảnh Lễ đứng sau lưng yếu ớt nói: "Cái gì mà luật sư phòng Pháp vụ chứ, Trấn Cánh là cố vấn pháp luật cao cấp của tập đoàn Lục thị đấy!"
"Phụt..." Ninh Tịch bị dọa đến không tưởng tượng nổi nhìn Lục Đình Kiêu: "Lục Đình Kiêu, anh để luật sư chuyên chạy án kiện trăm triệu chạy tới giúp tôi xử lí một vụ hủy hợp đồng có 800 vạn sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.