Tiểu Đào còn tưởng cô chịu phải đả kích nên vẫn chưa gượng dậy được nên cứ đi vòng vòng bên cạnh, nhưng lại không nghĩ ra cách giải quyết nào cả, chỉ có thể nghe theo lời dặn dò của Lâm Chi Chi, coi tất cả mọi chuyện như bình thường, đợi thời cơ lật lại tình thế.
Nhân vật chính và tiêu điểm của buổi tiệc ngày hôm nay được định sẵn là Ninh Tuyết Lạc, thế nên hôm nay Lâm Chi Chi chỉ có một yêu cầu duy nhất với Ninh Tịch đó chính là một chữ "vững".
Vậy nên Ninh Tịch trang điểm nhạt nhưng lại vô cùng sắc nét, mặc một bộ lễ phục thu đông màu hồng cam của Chanel tới.
Địa điểm tổ chức tiệc đóng máy là khách sạn sáu sao duy nhất của Đế Đô.
Ninh Tịch tới hơi sớm, chỉ thấy các nhân viên đang tất bật chạy khắp nơi để trang trí, nào là hoa hồng rồi bóng bay tình yêu, chỉ có người mù mới không nhìn ra là đang chuẩn bị cầu hôn.
Trừ những thứ đó ra, trong khách sạn còn lấp đầy những thứ như quà và lẵng hoa, có quà do nhà hợp tác tặng, có cái là do fan tặng, đâu đâu cũng thấy dường như không có chỗ để đi nữa.
Ninh Tịch đảo mắt liền thấy trong góc có một lẵng hoa đề "Fan Club Toàn Cầu của Ninh Tịch", bỗng cảm thấy thật ấm áp
Cô cũng có fan club rồi đấy...
Tuy số quà cô nhận được không đáng nhắc tới so với Ninh Tuyết Lạc và Triệu Tư Châu, nhưng với cô thế là thỏa mãn lắm rồi.
Thế nhưng, Tiểu Đào ở bên cạnh khó tránh khỏi có chút mất mát, trong lòng vẫn nghĩ sao chỉ nhận được có chút quà thế này, đúng là bủn xỉn quá? Lát nữa đám kí giả kia nhìn thấy không biết sẽ viết gì nữa!
Haiz, phải biết trước đây khi cô đi theo Lãnh Man Vân, mỗi lần tham dự tiệc đóng máy đều nhận được cả núi quà... Nhưng, thời thế thay đổi giờ ngay đến đẳng cấp như Ninh Tuyết Lạc cũng có thể giẫm đạp lên cô, mấy chị em đồng nghiệp thì càng ngày càng tốt, chỉ có cô là bị đạp từ đỉnh cao xuống vực sâu thôi, đúng là cứ nghĩ lại thấy chua xót...
Lúc này, đám Phương Nhã cũng bắt đầu nườm nượp kéo tới, miệng cứ khen mãi không ngớt.
"Oa! Sao trang trí đẹp thế này! Trông mộng ảo quá!"
"Phải đổ bao tiền vào chỗ này chứ! Chỉ riêng việc bao trọn cả khách sạn thôi cũng đã cả một đống tiền rồi! Khách sạn hôm nay cá kiếm quá!"
"Thế thì cô không hiểu rồi, lễ đính hôn của nữ thần và quý công tử cao quý nhất của Đế Đô, tin tức chấn động như này, khách sạn người ta cũng có phải nhân cơ hội này để quảng bá cho mình chứ!"
Sau khi mọi người cảm thán xong liền thấy Ninh Tịch đang đứng trước lẵng hoa của fan tặng, tất cả đều bịt miệng cười trộm.
"Fan của Ninh Tịch hôm nay tặng gì thế? Chỉ có lẵng hoa rách đó thôi hả?"
"Cô ta đứng đó làm gì? Chắc không phải là đang tìm món quà bất ngờ của tên fan nghèo kiết xác kia đấy chứ?".
||||| Truyện đề cử: Phá Kén - Khúc Tiểu Khúc |||||
"Trông mong vào cái tên nghèo kiết xác ấy hả? Tí nữa đừng có khóc nhé..."
Phương Nhã đắc ý nhìn về phía Ninh Tịch, cuối cùng cũng nở mày nở mặt được một lần rồi, cô ta tặng lại nguyên câu tối hôm đó: "Aiya, thật đúng là không có so sánh thì mới không có đau thương mà!"
Nghe thấy lời chế giễu chối tai kia, Tiểu Đào không nhịn được nữa, tức phát khóc: "Đám người này thật quá quắt! Sao có thể làm như vậy!"
Ninh Tịch thở dài, xoa đầu Tiểu Đào, dịu dàng nói: "Tiểu Đào ngoan, cố chịu đựng thêm một thời gian thôi, chị sẽ không để em khổ mãi theo chị đâu! Sẽ có một ngày, trẫm sẽ đánh chiếm cả giang sơn này cho nàng!"
Trong nháy mắt, Tiểu Đào bị chọc cười, đỏ mặt nói: "Chị Tịch đáng ghét! Lại trêu em rồi!"
Thấy cô bé mỉm cười, Ninh Tịch mới có thể thở phào.
Thật ra, giờ trong lòng cô cũng đang thấy rất khó chịu, một mình cô thì sao cũng được, vì chút chuyện nhỏ này đối với cô mà nói thì chẳng là gì cả, nhưng điều khiến cô cảm thấy khó chịu nhất là để người bên cạnh phải chịu tủi nhục với cô, bị cô làm liên lụy.