"Tôi đây không phải đắm chìm trong tưởng tượng bị bà áp... một tầng bối phận sao... Được rồi được rồi! Cúp! Lát nữa nhìn anh đây cho cưng bay luôn!" Giang Mục Dã cúp máy.
Ninh Tịch cạn lời.
Cũng may là sau đó Giang Mục Dã đã khôi phục lại bình thường, hai người phối hợp ăn ý lập tức thắng liền ba trận. Thậm chí còn đánh một ván lội ngược dòng vô cùng đẹp mắt, những người vào xem ngày càng nhiều, cuối cùng không cẩn thận phá luôn kỉ lục live stream.
"Người đẹp!!! Tôi còn tưởng mấy quảng cáo PR thế này chỉ là bịa đặt thôi đấy! Không ngờ một cô gái có thể đánh tốt đến thế!"
"Nhìn người không chỉ nhìn bề ngoài!"
"Vị mỹ nữ này chính là người trong nghề có được không hả? Mấy người không nhìn con chuột với bàn phím của cô ấy đi, mấy tháng lương của tôi đó!"
.....
Nhìn thấy bình luận này này Ninh Tịch ngẩn người, liếc mắt nhìn xuống con chuột với bàn phím đang sử dụng.
Cái đồ chơi xấu xí đen thùi lùi này mà đắt thế á?
May mắn cô chưa làm hư...
Đang tương tác với những người xem, cửa thư phòng gõ ba tiếng rồi bị đẩy ra. Lục Đình Kiêu cầm một cuốn kịch bản đứng ở cửa, dùng ánh mắt hỏi cô đã xong chưa. Nha𝔫h mà khô𝔫g có q𝗎ả𝔫g cáo, chờ gì 𝑡ìm 𝔫ga𝘆 == T 𝗥 𝗎 𝘔 T 𝗥 U Y E N.V𝔫 ==
Ninh Tịch liếc thấy thời gian quy định do nhà phát hành yêu cầu đã đủ vì vậy liền chào mọi người rồi log out.
"Sao rồi? Thuận lợi không?" Lục Đình Kiêu hỏi.
"Ban đầu hơi đớt đớt, nhưng sau đó cũng rất thuận lợi! Lúc nãy người xem nói phụ kiện của anh rất đắt, thảo nào lại dùng đã tay đến vậy!"
"Vậy thì tốt."
"Anh xem xong kịch bản rồi à?" Ninh Tịch thấy anh cầm kịch bản trong tay thì vội hỏi.
"Ừ." Lục Đình Kiêu vào phòng ngồi xuống ghế salon, giữa hai lông mày có chút nghiêm trọng.
Nhìn biểu hiện của Lục Đình Kiêu thì Ninh Tịch có chút khẩn trương: "Kịch bản này có vấn đề gì không?"
"Về đề tài thì không có vấn đề gì..."
Ninh Tịch vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì Lục Đình Kiêu đã tiếp lời: "Nhưng tôi không muốn em quay phim này."
"Hả? Tại sao?" Ninh Tịch sửng sốt.
Lục Đình Kiêu nhíu chặt lông mày nói: "Có quá nhiều cảnh nguy hiểm."
"Cảnh nguy hiểm? Chỗ nào?" Ninh Tịch cẩn thận nhớ lại một chút mới nghĩ ra vai chính tương đối thích mấy loại hoạt động kích thích.
"Ý anh là mấy cảnh đua xe với nhảy bungee1 đấy á? Thật ra mấy cái đó đều là mấy cái tôi chơi quen rồi, hơn nữa lúc quay phim cũng chắc chắn không làm thật, sẽ không nguy hiểm gì đâu!" Ninh Tịch cố gắng thuyết phục.
1 Nhảy bungee: Nhảy Bungee là trò chơi mạo hiểm hàng đầu thế giới. Bạn sẽ leo lên một tháp cao, buộc dây đai quanh người rồi quăng mình xuống dưới mặt đất (hoặc mặt nước). Khi chỉ còn cách bề mặt tiếp xúc không xa, bạn sẽ được kéo lên.
Nhưng mà Lục Đình Kiêu dường như đã quyết: "Ninh Tịch, em chọn cái khác đi! Nếu mấy phim Lâm Chi Chi đưa mà em không thích thì tôi có thể chuẩn bị thêm cho em."
Trái tim Ninh Tịch nhất thời trầm xuống, sắc mặt cũng thay đổi: "Tôi không muốn! Tôi nhìn trúng cái này! Không phải nó thì không được!"
Lục Đình Kiêu nhéo mi tâm một cái: "Ngoan, nghe lời nào!"
Ninh Tịch có chút ủy khuất: "Lục Đình Kiêu, anh không tin tôi sao?"
"Ninh Tịch, không phải là tôi không tin em, em là người tôi đào được nên tôi sẽ phụ trách việc bảo vệ tính mạng của em, điểm này là ranh giới cuối cùng của tôi." Giọng Lục Đình Kiêu cho thấy đã không cách nào xoay chuyển.
Mẹ kiếp! Lại thêm một trở ngại nghiêm trọng nữa...
Chẳng lẽ bộ phim này đã được định trước là vô duyên với cô sao?
Ninh Tịch ngàn lần không nghĩ tới bận rộn hơn nửa ngày sẽ có kết quả như vậy...
Thật ra thì những cảnh quay kia hoàn toàn không là vấn đề với cô, nhưng nhìn bộ dạng Lục Đình Kiêu thế này có vẻ sẽ không nhân nhượng.
Làm thế nào đây...
Nghĩ đến sự yêu thích của cô với kịch bản kia thì Ninh Tịch vẫn không cam lòng, vẫn quyết định thử một lần nữa.
Trước nay đều bị Đại ma vương xài mỹ nhân kế, đến giờ cũng phải đến lượt cô thử dùng một lần đi!