Ninh Tịch chọn liền một lúc mười bộ, sau khi mặc thử xong, bộ nào cô cũng thích tới nỗi không muốn buông tay.
Cuối cùng, cô vung hẳn một khoản tiền lớn mua hết cả đống đó.
Quả nhiên, cách để đối phó với chứng lưỡng lự tốt nhất chính là có tiền! Mua tất, thế là khỏi phải chọn nữa!
Trong số đó có một bộ váy liền áo lấy lối vẽ tỉ mỉ hoa, chim, cá... của tranh cổ Trung Hoa làm chủ đề, là bộ mà Ninh Tịch thích nhất, thế nên cô bảo nhân viên bán hàng gói quần áo của cô lại, sau đó mặc luôn bộ này.
Cô bán hàng tít mắt nói với vị khách VIP này: "Cảm ơn sự yêu thích của cô, hoan nghênh cô lần sau lại tới!"
Ninh Tịch xách túi lớn túi nhỏ vừa ra tới cửa, đã đụng ngay đám nữ nghệ sĩ do Lý Nhạc Lăng cầm đầu tiến vào, mà cô gái mặc chiếc váy xanh lá nhạt dài ở bên cạnh Lý Nhạc Lăng lại chính là Ninh Tuyết Lạc...
Hôm ở buổi casting cho Noble hình như cô không thấy Ninh Tuyết Lạc, sao cô ta lại tới Los Angeles?
Trong tích tắc, tất cả nhân viên bán hàng và quản lí của tiệm đều sợ đến tái mét tiến đến nghênh tiếp, cung kính khom người về phía Ninh Tuyết Lạc: "Đại tiểu thư! Cô tới rồi!"
Ninh Tịch nghe vậy hơi nhíu mày, Đại tiểu thư?
Vì Ninh Tịch đang chuẩn bị đi ra nên cô đứng trước cửa, thế nên đám người kia vừa vào tất cả đều trông thấy cô.
Lý Nhạc Lăng thấy cô tay xách túi lớn túi nhỏ, cười như không cười: "Nhìn không ra cô cũng thích History cơ đấy?"
Ninh Tuyết Lạc sải bước tao nhã đi tới chỗ Ninh Tịch: "Ninh Tịch, không ngờ em cũng tới đây, sao không nói trước cho chị một tiếng để chị bảo nhân viên ở đây giảm giá cho em!"
Ninh Tịch cau mày: "..." Người thu mua lại Nghê Thường chính là Ninh Tuyết Lạc sao?
Theo như cô biết, Ninh Tuyết Lạc thích quần áo theo phong cách Âu Mĩ và luôn khinh thường thời trang mang đậm chất Trung Hoa như Nghê Thường, cô ta luôn cảm thấy những bộ đồ này quá tục, sao tự nhiên lại nổi hứng đi đầu tư cho Nghê Thường thế này?
Ninh Tịch tùy tiện đáp một câu, sau đó rời khỏi cửa hàng.
Sau khi Ninh Tịch rời khỏi đó, Lý Nhạc Lăng khinh khỉnh xùy một tiếng: "Kể cả có mặc long bào cũng không che được vẻ quê mùa toát ra trên người cô ta đâu!"
"Sao lại nói vậy?" Có nữ nghệ sĩ truy hỏi.
Lý Nhạc Lăng cau mày: "Mọi người không biết à? Ninh Tịch cũng từ thâm sơn cùng cốc chui ra như Phương Hiểu Văn đấy, trước đây đều đi chăn bò chăn dê nuôi gà nuôi vịt cho người ta mà sống thôi!"
Mấy người kia nghe vậy tỏ ra vô cùng kinh ngạc: "Không phải chứ? Đạo diễn Cook điên rồi à? Sao lại tìm loại người này tới làm người đại diện cho thương hiệu Noble cao quý chứ! Nếu để người mua biết được người quảng bá thương hiệu là gái quê thì ai thèm mua sản phẩm của họ nữa?"
"Ha ha, tôi thấy không phải là Cook bị điên mà là bị sự quyến rũ của ai đó hớp hồn rồi cũng nên!"
Ninh Tuyết Lạc lại làm người giảng hòa: "Được rồi, hôm nay chúng ta đến đây để mua quần áo, đừng nói chuyện công nữa!"
"Đúng rồi Tuyết Lạc, cô thật sự có thể bảo nhà thiết kế thiết kế riêng cho chúng tôi mỗi người một bộ sao?" Có một minh tinh hưng phấn hỏi.
Lý Nhạc Lăng lập tức đắc ý: "Tất nhiên rồi, Tuyết Lạc là chủ của History mà, chỉ cần một câu nói thôi!"
Hầu hết mọi người ở đây đều là những người có mặt có mũi trong giới, dù cho History có nổi mấy thì đối với họ mà nói chẳng qua cũng chỉ là dệt gấm trên hoa, Ninh Tuyết Lạc lựa thời cơ mở miệng: "Các mỹ nữ ở đây chịu mặc đồ của History chúng tôi đã là vinh hạnh cho History lắm rồi, tôi còn phải cảm ơn mọi người đã giúp tôi bớt tiền quảng cáo ấy chứ!"
Vừa nói xong, quả nhiên sắc mặt của mấy nghệ sĩ kia trông tốt hơn, trong đó có người có địa vị khá cao lên tiếng: "Tuyết Lạc, cô khách khí quá, căn bản là thương hiệu của cô có thực lực thôi!"
.....