Ninh Diệu Hoa cũng không thèm phản ứng lại Ninh Diệu Bang, việc cần thiết bây giờ là trấn an Lão gia tử: "Ba, không phải là con không muốn công bố. Mà chuyện này quá hấp tấp, lúc đầu đã công bố nó là con nuôi, bây giờ đột nhiên con nuôi lại thành con ruột thì cũng cần một cái lí do hợp lí chứ! Làm không tốt chẳng phải cho người ta một cái cớ để cười vào mặt Ninh gia sao? Tiệc mừng thọ của ba, một ngày trọng đại như thế, nhỡ mà có chuyện gì loạn thì khó coi lắm!"
"Hấp tấp... hấp tấp... hấp tấp cũng năm năm rồi! Anh căn bản không hề để chuyện này ở trong lòng!"
"Làm sao mà con không để được, Tiểu Tịch vừa về là con đã tìm nó, sắp xếp công việc cho nó còn chuẩn bị cho nó từng bước dung nhập vào Ninh gia, rồi sau đó sẽ thuận theo tự nhiên mà công bố thân phận. Nhưng, chính nó cứ khăng khăng làm theo ý mình đòi vào giới giải trí bằng được, hiện giờ dính biết bao nhiêu scandal rồi, chưa kể còn mấy lần liên lụy đến Tuyết Lạc..."
Thật ra thì ông ta chưa bao giờ có ý định công khai thân phận của Ninh Tịch.
Chuyện năm đó Ninh Tịch phát sinh quan hệ với hai ngưu lang kia rồi có thai đến giờ vẫn là một quả bom hẹn giờ treo trên đỉnh đầu ông ta. Nhỡ đâu có một ngày chuyện này bị lộ ra ánh sáng...
Ông ta tuyệt đối không thể để ai biết Ninh Tịch là con gái ruột của ông ta!
Ninh Trí Viễn không còn tùy tiện tin lời của con trai nữa: "Tìm việc làm, anh nói tôi nghe một chút, anh sắp xếp cái việc gì cho nó?"
"Là... là chi nhánh mới mở ở Singapore..."
"Cái thằng khốn nạn này, Tiểu Tịch vừa mới về mày đã ép nó đi xa như vậy! Hai mươi mấy cái chi nhánh của mày để làm cái gì mà mày ép Ninh Tịch đi chỗ đó?"
"Con chẳng phải là để cho nó đi học hỏi kinh nghiệm sao? Cũng chẳng thể đem nó vào tổng công ty luôn được!"
"Tiểu Tịch là cháu gái ruột của tôi, tại sao không được? Tiểu Tịch, ngày mai con đến tổng công ty đi, vào phòng tài vụ!"
Sau lưng, Ninh Tuyết Lạc vốn yên lặng không lên tiếng nghe được câu này rốt cuộc cũng đổi sắc mặt.
Ngay từ lúc bắt đầu, cái cô ta thèm muốn nhất chính là tổng công ty của Ninh gia, nhưng thân phận cô ta quá đặc thù. Nếu vừa bắt đầu đã vào tổng công ty ngay sẽ khiến người ta nghi kị, cho nên cô ta mới chọn đi đường vòng. Cho dù Ninh Diệu Hoa có chủ động nói ra thì cô ta cũng sẽ từ chối, bày tỏ bản thân không ham muốn tài sản của Ninh gia. Quả nhiên như vậy càng khiến Ninh Diệu Hoa với Trang Linh Ngọc thương yêu cô ta hơn, ngay cả Ninh lão gia tử cũng chẳng thể nói cô ta được cái gì.
Hai đứa con gái bên Ninh Diệu Bang đã bị Lão gia tử chán ghét, căn bản cũng chẳng có gì đáng ngại. Ninh Thiêm Tâm thì không lấy chồng, cô ta bị một người đàn ông mê hoặc đến thần hồn điên đảo, tâm tư không đặt trong nhà nên cũng không cần lo lắng. Cho nên Ninh Tuyết Lạc cũng không cần vội, chờ cô ta gả vào Tô gia, có đầy đủ vốn liếng rồi thì sớm hay muộn toàn bộ Ninh gia cũng thuộc về cô ta thôi.
Nhưng mà bây giờ... kế hoạch cô ta khổ tâm tính toán nhiều năm như vậy lại có nguy cơ đổ bể chỉ vì sự xuất hiện của Ninh Tịch!
Làm sao cô ta có thể để chuyện này xảy ra!
Lời của Lục lão gia không chỉ khiến Ninh Diệu Hoa, Trang Linh Ngọc, Ninh Tuyết Lạc đổi sắc mặt mà ngay cả Ninh Diệu Bang cũng không đồng ý.
"Ba đang nói đùa hay sao? Nó chỉ là một con gà vừa tốt nghiệp đại học, chẳng có chút kinh nghiệm gì thì làm sao mà vào phòng tài vụ được! Muốn vào cũng phải để Thiên Tâm vào! Nếu không thì Tiểu Như với Tiểu Ngả cũng được!"
"Chú Hai, chú nói lời này mà không sợ cắn phải đầu lưỡi sao, Thiên Tâm quả thật tốt nghiệp đại học Đế Đô nhưng mà nó học hệ nghệ thuật, có liên quan gì đến phòng tài vụ không. Còn hai đứa con ngoài giá thú kia của chú thì ngoài ăn mặc làm đỏm ra thì biết làm cái gì? Cho vào phòng tài vụ để công ty gà bay chó sủa hay sao? Lần trước ba đã nói, chờ Tuyết Lạc kết hôn xong sẽ cho Tuyết Lạc vào phòng tài vụ!"