Vẻ điên cuồng hiện lên trên mặt Augustine. Gã ta đã nói rồi, gã là vua của Philadelphia này, đừng nói mấy con chó của Satan mà ngay cả đích thân Satan tới cũng sợ phải chôn thây ở chỗ này!
Phong Tấn nhìn về phía mấy chiếc xe cảnh sát, những chiếc xe này đã hoàn toàn bật mở cửa ra, súng cảnh sát lộ ra sau kính ô tô, đồng loạt hướng về phía ông ta. Hàng tá cảnh sát cầm lá chắn chống bạo động lấp kín tất cả đường lui, muốn một lưới đem những người này bắt sạch.
"Ha ha ha ha, những tên này đều là người của Satan, không được bỏ sót một tên nào, bắn chết chúng nó cho tao!"
Augustine cho tên đàn ông lực lưỡng sau lưng một cái nháy mắt.
Gã đàn ông lực lưỡng kia hiểu ý, lập tức hướng về phía đám người Phong Tấn, bóp cò.
Đoàng!
Một tiếng nổ thật lớn vang khắp quảng trường.
Nhưng mà, cái khiến mọi người kiếp sợ chính là, Phong Tấn - người đáng lẽ ra bị đạn bắn trúng thì lại chẳng chút thương tổn nào, trái lại trên trán tên đàn ông lực lưỡng đứng sau lưng Augustine lại có thêm một lỗ máu, máu tươi đang chảy ra ròng ròng.
"Rầm" một tiếng, tên đàn ông to con đã chết ngắc ngã trên mặt đất.
"Tay súng bắn tỉa!!!"
Sắc mặt Augustine cùng đám người của sở cảnh sát khẽ biến.
"Thế mà lại có tay súng bắn tỉa..." Vẻ mặt Augustine âm trầm, tay súng bắn tỉa là đối thủ khó phòng bị nhất, không ngờ Phong Tấn lại sắp xếp cả tay súng bắn tỉa mai phục ở chỗ tối, khó trách tại sao ông ta lại chẳng có chút sợ hãi.
Đội trưởng đội cảnh sát mở miệng, dường như muốn nói cái gì.
Mà lúc này đột nhiên một tiếng như sấm rền nổ bên tai vang lên từ phía sau, tiếng động lớn đến nỗi làm đau cả màng nhĩ.
"Chuyện gì thế???"
Đám người Augustine quay phắt lại phía sau thì thấy một chiếc xe bọc thép quân dụng đang nghiền nát mấy chiếc xe cảnh sát.
"Xe bọc thép quân dụng?
Cảnh sát trưởng lập tức tái mặt.
Trên chiếc xe bọc thép kia là một giá để súng máy, buồng xe phía sau là một người vũ trang đầy đủ cầm vũ khí hạng nhẹ.
Vừa nhìn đã biết đây chính là quân đội chính quy.
"Con mẹ nó, nhất định là Satan rồi, phá chiếc xe kia cho tao!" Augustine tức giận quát lên, gã ta dám khẳng định Satan đang ngồi trong chiếc xe bọc thép kia.
"Ầm ầm."
"Ầm ầm."
"Ầm ầm."
Theo từng chữ của Augustine thốt ra những tiếng nổ tuần hoàn vang lên. Dưới con mắt kinh ngạc của mọi người, lại một chiếc xe bọc thép nữa từ từ tiến tới. Không tới nửa khắc, một dàn xe bọc thép quân dụng xuất hiện chồng chất như núi!
Trên mỗi một chiếc xe bọc thép đều có hai người được vũ trang đầy đủ, trên tay họ còn cầm súng máy hạng nặng khiến người ta thấy hoảng sợ.
"Augustine, vừa rồi Phong mỗ cũng nói qua, mọi hậu quả sẽ do ngài gánh chịu." Phong Tấn nhìn về phía Augustine lễ phép nói.
"Mày muốn chết à con!"
"Augustine, tôi hiểu ngài là đang tức giận và không cam lòng, thứ cho Phong mỗ nói thẳng, hiện tại ngài với con kiến hôi cũng chẳng khác gì nhau. Ngài chẳng thể giết nổi bất kì một người nào ở đây cả!" Trong mắt Phong Tấn lóe lên vẻ khinh thường.
"Liều mạng cho tao, đừng có sợ, có con ả kia trong tay thì Satan cũng phải ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ!" Augustine hung tợn nói, nhưng thật ra trong lòng gã chả có điều gì nắm chắc.
Ông ông ông...
Lúc này, đột nhiên vang lên những tiếng động chói tai giống như tiếng máy cắt cỏ.
Augustine cùng đám cảnh sát ngẩng đầu lên theo bản năng hít vào một hơi khí lạnh.