Hai bên sau khi xác định không có vấn đề gì, Thẩm Miên bắt đầu phổ biến cách diễn cho Ninh Tịch.
Lần diễn chụp này vô cùng thuận lợi, ba lần đã qua. Hai lần đầu chỉ là do góc chụp không được tốt.
Cuối cùng, Thẩm Miên ngồi nhìn lại hình ảnh trong camera, thần sắc cảm khái, khó trách Quách đạo diễn nhiều lần mở miệng công khai khen nữ nhân này!
Quay chụp sau khi kết thúc, Ninh Tịch vì thân phận, thay đổi một thân thường phục, rốt cuộc hiện tại, người biết nàng càng ngày càng nhiều.
Hai ngày này Ninh Tịch đều rất bận, thật vất vả hôm nay mới gặp được nàng, Giang Mục Dã lập tức hai mắt sáng lên mà chạy tới chặn lại: “Buổi tối chúng ta cùng nhau khai chiến đi? Tôi còn kém ba trận là có thể thăng cấp! Tuyệt đối không thể thua!!!”
“Giúp ông thăng cấp tôi có lợi gì?” Ninh Tịch đáp lại ngay.
“Việc nhỏ như vậy bà còn đòi chỗ tốt? Rốt cuộc chúng ta có phải huynh đệ không vậy?”
……
“Giang Mục Dã, ngày mai……” Thẩm Miên đang muốn cùng Giang Mục Dã nói chuyện, nhìn đến bên cạnh hắn còn một nam nhân trẻ tuổi, sửng sốt một chút: “Vị bằng hữu này?”
Giang Mục Dã khóe miệng nhếch lên, “Đạo diễn, đây chính là người anh vừa gặp qua đó, có được hay không?”
Ninh Tịch ho nhẹ một tiếng, vươn tay lắc lắc, “Đạo diễn, là tôi a!”
Thẩm Miên tức khắc nghẹn họng nhìn trân trối, vẻ mặt biểu tình như gặp quỷ: “Cậu... cậu là Ninh Tịch?”
“Thanh niên” trước mặt này một thân áo da màu đen, tóc ngắn lưu loát, ánh mắt tà không kềm chế được, bất luận từ tướng mạo cho đến khí thế đều giống với nam nhân mà…
Nhưng nếu xác nhận xem qua xem lại thật tỉ mỉ, khuôn mặt kia đúng thật là Ninh Tịch.
Tại sao lại thần kỳ như này, trước sau chỉ là thay đổi kiểu tóc, thay đổi trang phục mà thôi, tại sao lại có thể biến hóa đến như vậy?
Vậy nếu là hóa trang có hoàn hảo như thế, vậy còn khí chất? Cái khí chất nam nhân kia ở đâu ra! Thậm chí từng động tác nhấc tay nhấc chân đều vô cùng tự nhiên, thật quá hoàn mĩ mà!
“Ách, cái nghề diễn viên này, quá không được tự do, chính vì vậy phải nghĩ biện pháp cho mình, mong anh hiểu ~” Ninh Tịch hoàn toàn đem lý do nghề nghiệp để giải thích.
Sau khi xác định thân phận, ngữ khí cùng cử chỉ của Ninh Tịch liền thay đổi, rất nhẹ nhàng và dịu dàng.
Không biết có phải cô ta tâm thần phân liệt không? Có hai tính cách, một nam một nữ!
Thẩm Miên không có cách nào hình dung cảm giác sâu trong nội tâm mình lúc này, đã lâu rồi hắn chưa từng thấy kích động như vậy.
“Ách…… Thẩm đạo…… Thẩm đạo anh làm sao vậy?” Ninh Tịch bị ánh mắt rực lửa kia nhìn đến nổi da gà.
Giang Mục Dã biểu tình không vui liền đi đến trước mặt Ninh Tịch, chắn đi tầm mắt của hắn: “Uy, Thẩm đạo diễn, đừng nói là anh thích nam nhân nha?”
Đó là ánh mắt gì?
Thẩm phất tay Giang Mục Dã một cái: “Biến, nếu lão tử thích nam nhân, người thứ nhất ta ăn chính là ngươi!”
Ninh Tịch “Phốc” một cái cười ra tiếng, không nghĩ tới Thẩm Miên bình thường là loại tính cách này.
Thẩm Miên cũng không nói nhiều nữa, trong mắt trước sau chỉ có Ninh Tịch, coi cô như hòn đá quý, tựa hồ chỉ cần không để ý sẽ bị trộm mất.
Hắn từ trong lòng ngực móc ra một điếu thuốc, hung hăng mà hút một ngụm, theo sau lại lấy ra một điếu đưa cho Ninh Tịch: “Hút thuốc chứ?”
Giang Mục Dã trên chán nổi đầy gân xanh: “Thẩm Miên, anh rốt cuộc đang làm cái gì vậy?”
Ninh Tịch bật cười từ chối: “Đạo diễn, ta đang cai thuốc, ngài đừng câu ta.”
Thẩm Miên im lặng, rồi đi về trường quay, một bên chạy một bên quay đầu lại dặn dò Ninh Tịch: “Chờ ta một chút, cô đi cùng ta trước!”
Một lát sau, Thẩm Miên không biết vì sao kéo nữ trợ lý của hắn đến trước mặt Giang Mục Dã và Ninh Tịch.