Yêu Nghiệt Hoành Sinh

Chương 20:




Hai ngày sau, buổi lễ bấm quay bộ phim mới của Đường Hoan tổ chức đúng theo dự định. Sách của Lăng Tiếu mới đưa ra thị trường không lâu, đang trong thời gian sốt. Hơn nữa hai ngày trước vụ tai tiếng “Đoạn tụ” ầm ĩ một trận, người con trai ngồi bên cạnh Đường Hoan nghiễm nhiên đã trở thành tiêu điểm chú ý của toàn hội trường.
Sau khi Đường Hoan tuyên bố hội chiêu đãi ký giả chính thức bắt đầu, dưới đài phóng viên các tạp chí lớn đều bắt đầu đặt vấn đề. Ngay từ đầu còn quy củ hỏi về nội dung bộ phim mới, nam nữ diễn viên chính trong lúc đó có quan hệ hòa hợp hay không theo đúng vấn đề mở đầu như thường lệ, sau đó đề tài vừa chuyển, tất cả mũi nhọn đều hướng về phía Lăng Tiếu.
Tại đây không thể không nhắc đến một chút, nếu đổi lại là cá nhân ai gây ra loại tai tiếng này, có lẽ truyền thông sẽ không hứng thú nhiều như vậy. Nhưng là tồn tại của Lăng Tiếu xác thực rất có giá trị giải trí. Thứ nhất Lăng Tiếu dựa vào danh tiếng của Đường Hoan, có thể nói là một đêm thành danh, sách mới xuất bản vừa đưa ra thị trường liền đứng đầu bảng về lượng tiêu thụ, nhưng lại hết lần này đến lần khác thái độ trầm trầm, cũng không nhận phỏng vấn của giới truyền thông, tấm ảnh chụp cũng khó có thể nhìn rõ. Thứ hai bộ dạng Lăng Tiếu thật sự không tồi — không thể trách mọi người có loại tâm tính phân biệt này, mà ngẫm lại, một người xấu xí nếu ầm ĩ chuyện xấu về đồng tính luyến ái tám chín phần mười sẽ làm cho người ta cảm thấy có chút ghê tởm. Nhưng là một cậu bé mặt mày tinh xảo xinh đẹp mắc phải loại truyện này, mọi người sẽ gặp cảm thấy đây là trào lưu mới khác biệt, còn có chút hứng thú đặc biệt. Hiếu kỳ là bản tính của loài người, Lăng Tiếu lại không tình nguyện như thế nào, cũng không thể không đứng mũi chịu sào khi ở vị trí đáng xấu hổ như vậy.
“Tôi muốn hỏi tác giả tiểu thuyết Triển Lăng Tiếu một vấn đề. Đối với chuyện hai ngày trước anh bị chụp ảnh thân mật ôm nhau cùng bạn bè đồng giới, anh có suy nghĩ gì? Hoặc nói cách khác anh có gì để giải thích?”
Lăng Tiếu gian nan ngẩng đầu: “Cái kia là hiểu lầm.”
“Hiểu lầm? Xin hỏi có gì hiểu lầm ở đây?”
“Người kia không phải tôi.”
Lời vừa nói ra, dưới khán đài một mảnh ồ lên. Lập tức liền có người chất vấn: “Nhưng tấm ảnh bị chụp đến là ở cửa nhà của anh, không phải anh thì đó là ai?”
Lăng Tiếu dùng ánh mắt cầu cứu vụng trộm nhìn thoáng qua Đường Hoan, nhưng mà người đàn ông kia lại vẫn lộ ra vẻ thong dong mỉm cười ngồi ngay ngắn trên ghế, không mảy may có chút ý giúp đỡ.
“Xin lỗi, tôi chỉ có thể trả lời, người kia không phải tôi……” Lăng Tiếu chỉ có thể một mình tiếp tục chiến đấu hăng hái, giọng nói đều có chút run rẩy, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi.
“Nếu không phải anh, vậy xin hỏi là ai?”
“Chung quy cũng không có thể là người qua đường đi?”
“Xin hỏi anh hiện tại là sống một mình sao? Hay còn có mặt người khác ở chung?”
“Xin hỏi anh quen biết người trên tấm ảnh kia sao?”
……
Một câu so với một câu ném đến khí thế càng bức người, Lăng Tiếu chỉ cảm thấy bản thân rất nhanh chóng bị mấy vấn đề này bao phủ. Vì sao những người này đều phải nhằm vào cậu? Vì sao bọn họ nhất định phải thông đồng lại không tha cho cậu?
Không thể thừa nhận, không thể thừa nhận…… Nói cái gì cũng không thể thừa nhận……
Đường Hoan nói, tuyệt đối không thể thừa nhận.
Đây là hội chiêu đãi ký giả, sẽ là chương trình giải trí các đài đài truyền hình mà lan rộng ra. Cha cậu chắc chắn ngồi ở trước tivi xem, nếu thừa nhận ông ấy có lẽ cũng xem được…… Lăng Vi nói không chừng còn có thể nói cho bạn học, đêm nay anh trai tôi lên truyền hình nha!
Cậu chết cũng không thể thừa nhận!
“Xin hỏi……”
Lăng Tiếu mạnh mẽ ngẩng đầu, thốt ra: “Người kia là ai có quan trọng như vậy sao? Ở trước cửa nhà của tôi chụp thì sao? Chẳng lẽ nhà của tôi chỉ có mình tôi là đàn ông thôi sao?”
Toàn hội trường có ba giây yên tĩnh.
Đường Hoan vốn là vẫn duy trì thái độ không liên quan của mình. Sau khi nghe đến những lời này của Lăng Tiếu, rõ ràng rung động một chút, có chút không thể tin được nhìn cậu một cái.
Mặt Lăng Tiếu đỏ lên, trong con ngươi tồn tại thần sắc gần như không khống chế được. Đường Hoan thầm kêu không tốt, biết cậu đã bị ép buộc đến mức gần như sụp đổ, vội vàng đoạt lấy micro: “Mọi người xin hãy tận lực hỏi một chút vấn đề liên quan đến bộ phim, chuyện cá nhân riêng tư xin đừng hỏi tới nhiều, được không?”
Dưới đài một mảnh thì thầm với nhau, Đường Hoan chậm rãi nhíu mày: “Vậy là nói các vị đã không có vấn đề nào khác muốn hỏi?”
Một lời này của anh ta vừa nói, không khí lại lập tức sôi nổi hẳn. Các phóng viên đều bắt đầu hỏi về vấn đề bộ phim mới, dù sao lần này hội chiêu đãi ký giả không phải buổi họp báo để làm sáng tỏ chuyện cá nhân Lăng Tiếu, về bộ phim mới vẫn có chứa rất nhiều điều kỳ thú cần khai thác.
Hội chiêu đãi ký giả chấm dứt, Lăng Tiếu lập tức thoát khỏi, cả người đều hư nhuyễn. Cậu ngồi ở trong xe Đường Hoan, ngơ ngác dựa lưng vào ghế, ánh mắt mờ mịt nhìn cửa kính xe.
Đường Hoan khởi động xe, một câu cũng không nói.
Anh ta biết Lăng Tiếu yếu đuối, nhưng không nghĩ tới cậu lại sợ hãi đến trình độ này—nói những lời này trước mặt giới truyền thông, bản thân vậy mà lại thoái thác sạch sẽ, nhưng đội săn tin này sao có thể dễ dàng buông tha cho cậu?
Có phải nên có lòng tốt thông báo cho Đinh Nghi một chút để phòng tránh tình thế bất lợi này hay không?
Đường Hoan nhịn không được cười cười tự giễu, quên đi, có lẽ là mình suy nghĩ quá nhiều.
Đinh Nghi cũng không phải ngôi sao gì, loại sự tình bát quái này nếu cùng Lăng Tiếu gỡ bỏ không còn liên quan, sẽ không có giá trị gì nữa đi?
Dù sao hẳn là không có tờ báo nào lại nhàm chán đến đi đăng tin tức về người nhà của nhân vật quần chúng nào đó có khuynh hướng đồng tính chứ?
Mà hết thảy này, Đinh Nghi đương nhiên là không có chút nào cảm kích.
Y tan tầm giống như mọi ngày, ngồi xe về nhà, sau đó lấy chìa khóa ra mở cửa. Tại đấy trong nháy mắt, một chiếc xe nhỏ đứng cách đó không xa bỗng nhiên vụt lại phía y, sau đó khi đi qua bên người y, từ cửa kính xe vươn ra một cái camera hướng về phía y “Tách tách” rồi nhanh chóng đóng cửa lại, không đợi y phục hồi lại tinh thần, chiếc xe nhanh như chớp liền chạy mất.
Đinh Nghi chẳng hiểu gì sửng sốt nửa ngày, cho đến khi Lăng Tiếu mở cửa cho y, y vẫn không nghĩ ra bước vào nhà.
“Hội chiêu đãi ký giả diễn ra như thế nào?” Đinh Nghi vừa cởi giày vừa hỏi một câu, “Tôi ở công ty chưa kịp xem tivi, hẳn là sẽ có phát lại đi?”
Khuôn mặt Lăng Tiếu trắng bệch nhìn y: “Đinh Nghi, xin lỗi……”
“Ân?” Y nghi hoặc ngẩng đầu.
“Tôi, tôi nói lỡ lời ……”
Cậu còn nói sai điều gì?
Đinh Nghi bỗng nhiên nghĩ đến chuyện vừa mới có người chụp ảnh của y…… Sắc mặt y nháy mắt trở nên xanh mét, không dám tin nhìn Lăng Tiếu: “Cậu, cậu sẽ không ở hội chiêu đãi ký giả nói……nói……”
Mắt thấy Lăng Tiếu cúi đầu, run rẩy cực độ không dám hé răng, Đinh Nghi chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt huyết xông thẳng lên não.
Y quá oan uổng…… Gánh vác quá to lớn a……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.