Mấy ngày nay Quận chúa bị nổi mẩn đỏ phải nằm trên giường tịnh dưỡng, Thái tử không theo lệ thường đến chỗ Ngự thư phòng của Hoàng đế ở bên kia, chỉ ở tại Nguyệt Hoa điện. Sau khi Quận chúa khỏi bệnh, lúc đến tìm Hương Hương, liền tươi cười rạng rỡ, khắp người tràn đầy vẻ hạnh phúc vì tình yêu viên mãn. Vừa hỏi rõ, quả nhiên, mấy ngày nay Quận chúa nhân lúc trong người có bệnh, đem hết tâm sự của bản thân toàn bộ nói cho Thái tử nghe. Thái tử rốt cục tỉnh ngộ, không tiếp tục đuổi nàng đi chơi, hơn nữa còn hứa hẹn vài ngày nữa sẽ lại thượng tấu với Hoàng đế bệ hạ, chính thức sắc phòng nàng làm Thái tử phi.
Thấy nàng vui vẻ hạnh phúc, Hương Hương cũng cao hứng chúc mừng nàng: “Ta đã nói rồi thôi, Thái tử điện hà lo lắng Quận chúa buồn, mới muốn Quận chúa ra ngoài đi chơi khắp nơi. Thái tử điện hạ rất quan tâm Quận chúa, ở trong lòng Thái tử điện hạ, Quận chúa so với Trưởng Tôn điện hạ còn quan trọng hơn!”
Quận chúa xấu hổ đỏ mặt, khóe miệng lại không nhịn được cong lên, đầu cúi thấp, vẫn nhịn không được cười ra tiếng: “Đúng vậy, thật sự quá tốt. Ta chưa từng nghĩ tới, tỷ phu thế nhưng quan tâm ta như vậy, suy nghĩ vì ta, ta quả thật… Rất cao hứng!”. Quận chúa kích động nắm lấy tay Hương Hương, hạnh phúc như sóng trào dâng trên gương mặt, nàng có chút không biết làm sao.
Nàng ngồi một lúc, bỗng nhiên nhảy lên: “Hương Hương giúp ta chọn một bộ quần áo đi!” Không phân trần gì liền lôi kéo Hương Hương trở lại Nguyệt Hoa điện, phân phó cung nữ mama đem đồ đạc quần áo của nàng đều lấy ra, bảo Hương Hương giúp đỡ chọn lựa. Nói muốn chọn một bộ đẹp nhất, nàng sẽ mặc vào ngày đại hôn.
Hương Hương cười nói: “Thái tử và Thái tử phi đại hôn, nhất định sẽ yêu cầu may lễ phục mới, khẳng định so với mấy đồ này còn xinh đẹp hơn gấp trăm, ngàn lần!”
“Đúng ha”. Quận chúa si ngốc mà cười, vỗ đầu chính mình nói. “Xem ta này, vui vẻ đến váng đầu rồi”. Liền gọi mama đem quần áo đi cất, bản thân kéo Hương Hương, đi vào phòng ngủ. Nàng ngửa mặt nằm vật xuống đệm giường, nhìn đỉnh màn nở nụ cười, xoay người trở lại, nắm tay Hương Hương, nói: “Hương Hương, ta thật sự thật sự rất vui, rất hạnh phúc, cho dù bảo ta chết liền bây giờ, ta cũng cảm thấy mỹ mãn”.
Hương Hương dùng vai đẩy nhẹ nàng một chút, cười nói: “Ngày hạnh phúc của Quận chúa vừa mới bắt đầu thôi, đã nghĩ lung tung đi đâu rồi! Quận chúa có Thái tử điện hạ bảo vệ, sau này còn có Tiểu Hoàng tôn bảo vệ, Quận chúa rất an toàn!”
“Đúng vậy, đúng vậy”. Quận chúa mím môi cười. “Hương Hương không biết đâu, ta sống không lâu. Bất quá, đối với ta mà nói, từng ngày như vậy đã đủ rồi. Đúng rồi, Hương Hương, ngươi biết làm điểm tâm không? Dạy ta, dạy ta, ta muốn làm cho tỷ phu ăn!”
Hương Hương hơi chần chừ một chút, nói: “Được”.
Lúc ở trong phòng bếp nhỏ cùng nhau làm điểm tâm, Hương Hương bâng quơ dò xét, dè dặt cẩn trọng hỏi: “Vừa rồi Quận chúa nói sống không lâu… Quận chúa có chứng bệnh nan y gì sao?” Nàng nhớ đến trước đó thời điểm Thái tử nhờ Luyện yêu sư bảo vệ Quận chúa đi chơi, giống như nói mỗi ngày tiếp theo của Quận chúa đều vô cùng quan trọng, ẩn ý bên trong, chẳng lẽ ý nói mạng của Quận chúa không còn lâu sao?!
“Không có”. Quận chúa bắt tay vào làm, gương mặt sáng bừng như tuyết trắng, tựa như con mèo tam thể, tươi cười ngọt ngào trước sau như một. Chờ Quế Hoa Cao thơm ngào ngạt lấy ra khỏi lồng hấp, sau khi quay trở lại tẩm điện, Quận chúa mới nói với Hương Hương. “Hương Hương nhất định chưa từng nghe nói qua, Nhan gia chúng ta, có một loại pháp thuật đặc thù, gọi là ảnh mị thuật”.
“Ảnh mị thuật?” Hương Hương lắc đầu, nàng quả thực chưa từng nghe nói qua.
“Ảnh mị thuật, kỳ thực là một loại của Khôi lỗi Thuật*, nhưng lại hoàn toàn khác biệt. Khôi lỗi thuật là khống chế người khác, khiến cho hắn ta trở thành con rối, vì bản thân phục vụ. Ảnh mị thuật thì là tự nguyện, tự nguyện trở thành con rối của người kia, vì người kia mà phục vụ, bao gồm, giúp hắn thừa nhận tất cả thương tổn”.
((*Điều khiển con rối))
Hương Hương ngẩn ngơ: “Ngươi muốn nói, ngươi vì Thái tử…”
“Đúng vậy”. Quận chúa hạnh phúc cười. “Trở thành con rối của người mình yêu thương, là số mệnh của người Nhan gia. Tỷ tỷ chính vì vậy mà qua đời, ta tiến cung, cũng chính là vì tiếp nối sứ mệnh của tỷ tỷ, dùng Ảnh mị thuật bảo vệ tỷ phu. Nhưng tỷ phu thương tiếc ta tuổi còn nhỏ, không muốn ta sớm đưa thân vào nguy hiểm, mới luôn luôn không chịu nhận ta”.
Quận chúa cười ngọt ngào: “Trước kia ta luôn không biết hắn nghĩ như vậy, còn oán trách hắn, giờ mới biết nỗi khổ tâm của hắn. Hắn cảm thấy ta tuổi còn nhỏ, cái gì cũng chưa biết, nơi nào cũng chưa đi, mới cầu xin các ngươi đưa ta đi chơi. Ta lại còn vì thế mà giận hắn, cãi nhau với hắn, ta thật sự rất không phải rồi. Phải biết rằng, trong hai năm qua, không có ai giúp hắn thiết lập Ảnh mị thuật, không có ai bảo hộ hắn, mỗi ngày của hắn đều rất nguy hiểm…”
“Quận chúa…” Hương Hương nhất thời không biết nên nói gì mới tốt. Đem sinh mệnh của chính mình, làm bức tường phòng hộ trước mặt người khác, lại còn có thể cười đến hạnh phúc như vậy. Nếu đội lại là nàng, nàng sẽ tình nguyện thực hiện ảnh mị thuật này vì Vụ Nguyệt không? Bất quá bên người Thái tử điện hạ có Thái Phó đại nhân, có nhiều người bảo hộ như vậy, cũng sẽ không dễ dàng gặp được nguy hiểm.
Hương Hương cáo từ rời khỏi Nguyệt Hoa điện, bê một mâm điểm tâm tự mình làm về cho Luyện yêu sư ăn. Hắn ngồi ở trước bàn ăn, nàng ngồi bên cạnh nghĩ đến chuyện Ảnh mị thuật của Quận chúa, tâm sự nặng nề. Luyện yêu sư phác giác Hương Hương bảo trì một động tác thật lâu, vẫn không nhúc nhích, không khỏi quay đầu lại nhìn nhìn nàng, hỏi: “Sao vậy?”
“Sư huynh”. Hương Hương từ trong trầm tư tỉnh hồn lại, chăm chú hỏi. “Sư huynh biết Ảnh mị thuật không?”
“Biết”. Luyện yêu sư trả lời một cách chắc chắn. “Với huyết thệ, giống nhau”.
“Huyết thệ?” Hương Hương ngẩn ngơ. Huyết thệ là cái gì, sao nghe quen tai vậy? Hương Hương cấp tốc xoay xoay não suy nghĩ, rốt cục, vỗ bàn, nhớ ra! Lúc trước, lần đầu tiên biến từ thân thỏ thành người *, Sư phụ, còn có tất cả mọi người nói là Sư huynh giúp nàng lập huyết thệ, nàng mới biến thân thành công! Không thể nào! Huyết thệ thế nhưng cùng với Ảnh mị thuật này, lại là cùng một loại pháp thuật?! “Sư huynh!”
Hương Hương bỗng nhiên hét to một tiếng, Luyện yêu sư kinh ngạc, nháy nháy mắt, mờ mịt nhìn Hương Hương.
“Sư huynh có từng lập Huyết thệ với Hương Hương, đúng không?”
“Có!” Luyện yêu sư gật đầu.
Trong lòng Hương Hương căng thẳng, ngực có trăm ngàn muôn vạn cảm giác không ngừng tuôn trào lên trên. Lúc trước nàng biến thân, gặp phải đau đớn tận cùng. Luyện yêu sư càng không ngừng mớm thuốc cho nàng, nhưng loại dày vò này, khiến nàng đã từng có ý nghĩ mình nên chết đi sẽ hết đau… Thế nhưng ngay lúc nguy cấp, Luyện yêu sư giúp nàng lập Huyết thệ, thay nàng gánh vác đau đớn, cho nên nàng mới qua ải, thuận lới biến thành người*. Cho nên sau khi nàng biến thân thành công, hắn lại bị thương nặng, tu dưỡng thật lâu mới khôi phục.
“Sư huynh…” Hương Hương cảm động muốn khóc, hắn tốt với nàng như vậy, nếu không có hắn, nói không chừng ngay lúc đó nàng đã chết rồi. nàng lại còn thấy hắn gai mắt, không muốn ở cạnh hắn, cảm thấy hắn là người xấu, bản thân thật sự quá không tim không phổi rồi. “Nói như vậy nếu Hương Hương bị người ta giết chết, Sư huynh có thể sẽ chết sao?”. Bản thân tu vi thấp, pháp lực kém, rất dễ gặp được nguy hiểm, vậy không phải sẽ liên lụy đến Luyện yêu sư? Luyện yêu sư là người cường đại như vậy, lại bị nàng loại phế vật này liên lụy, nàng, nàng, chết cũng không nhắm mắt! Nên để Luyện yêu sư nhanh chóng giải trừ đi!
Luyện yêu sư hoang mang nhìn Hương Hương đang cảm động đến rơi nước mắt, lại còn biểu cảm lo lắng tự trách đến chết, nhàn nhạt trả lời: “Không đâu”.
“A?” Hương Hương giật mình. “Thật sự sẽ không sao?”
Luyện yêu sư lạnh nhạt nói: “Hai canh giờ, Huyết thệ, có tác dụng trong thời gian hạn định”.
“A, vậy…” Thì ra Huyết thệ và Ảnh mị thuật vẫn có chỗ khác biệt, Ảnh mị thuật là cả đời, Huyết thệ hiệu quả cũng chỉ có hai canh giờ.
Luyện yêu sư thấy Hương Hương có vẻ mặt thất vọng, không hiểu hỏi: “Sao?”
“Không, không sao cả, như vậy tốt nhất rồi! Hương Hương không muốn liên lụy Sư huynh vậy đâu!” Đồng thời đáy lòng có một âm thanh nhỏ giọng nói: Nhưng Hương Hương thật vô dụng, lại sợ chết, tốt nhất vẫn là Sư huynh có thể luôn luôn bảo hộ Hương Hương đi!