Matheus Dransa, bá tước Villa, còn cả quân vụ phó đại thần Carmi Ciro cùng nhau ngồi xe ngựa đi tới tổng bộ Hiệp Hội kỵ sĩ. Ba vị khách quý này vừa tới nơi cũng lập tức bị khung cảnh nơi này làm cho kinh ngạc. Chỉ có Carmi Ciro là bình tĩnh, dường như trước đây đã từng tới.
Nhưng sau khi đến, thấy ba quý tộc lão gia tiến vào cửa vẻ nhiệt tình trên khuôn mặt Deron xuống tới mức thấp nhất, lão què Dofe cũng từ trong phòng bếp hé đầu ra, vuốt vuốt cái mũi ửng hồng do uống rượu, bất mãn nhỏ giọng lầu bầu rủa một câu:
- Hừ, lại thêm ba kẻ ăn chực tới…
Những vị khách quý này đều đã quen thói xa xỉ hàng ngày nên bữa tối với thức ăn nghèo nàn thế này đâu thể nào lọt vào mắt bọn họ? Bá tước Villa chỉ uống một ngụm rượu rồi lập tức buông chén còn Matheus Dransa, tên mập này thậm chí từ đầu đến cuối không cầm dao nĩa lên, Carmi Ciro dẫu sao cũng từng trong quân đội, còn ăn vài miếng.
Trái lại Deron lại không hề cố kỵ hình tượng mà phóng tay ăn rõ nhiều, trong miệng đầy ú, hai má phùng lên như hai quả cầu, miệng vẫn nhiệt tình mời:
- Các vị, ngàn vạn lần đừng khách khí! Đừng khách khí!
Đỗ Duy biết ba tên gia hỏa này dều đang chờ mình giải thích vì sao đột nhiên lại muốn xây dựng lại Hiệp Hội kỵ sĩ. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bất quá Đỗ Duy cũng không giải thích nỗi băn khoăn này cho ba người, mà mặt không đổi sắc tiết lộ một tin tức: làm tốt chuyện này là khiến Nhiếp Chính vương vui vẻ mà thôi!
Trong quan trường đầy rẫy chuyện hạ cấp xu nịnh thượng cấp, huống chi còn là người đứng đầu đế quốc?
Hiển nhiên nếu có thể khiến Nhiếp Chính vương vui vẻ mấy người ở đây cũng sẽ chẳng quan tâm tới bí mật trong chuyện này nữa - nhiều lúc không cần phải hỏi tới cùng! Đạo lý như vậy những kẻ lăn lộn trong quan trường nhiều năm như họ tất nhiên đều hiểu, ngay cả Carmi Ciro vốn ít kinh nghiệm nhưng dẫu sao cũng ở rể gia tộc lão tể tướng, được lão tể tướng rèn luyện qua.
Matheus Dransa lúc này vỗ vỗ ngực biểu lộ khi gây dựng lại Hiệp Hội kỵ sĩ cần trang bị vũ khí một mình gia tộc hắn sẽ đảm nhiệm, cung cấp miễn phí - Lời hứa này trị giá ít nhất mười vạn kim tệ!
Trong tương lai sau khi gây dựng lại Hiệp Hội kỵ sĩ, số lượng môn hạ ít nhất cũng phải tới một ngàn, trang bị tất nhiên cũng không thể như kỵ sĩ phổ thông được! Hơn một trang bị kỵ sĩ giá trị tuyệt đối hơn mười vạn kim tệ!
Mặc dù Đỗ Duy không thiếu mười vạn kim tệ nhưng hắn lôi kéo bọn Dransa nhập bọn tất nhiên là có tính toán khác!
Bá tước Villa suy nghĩ một lát rồi cũng cười nói:
- Gia tộc ta không buôn bán vũ khí mấy nhưng thương hội ở các nơi trên đại lục cũng có không ít. Như vậy đi, nếu phân hội của hiệp hội ở các nơi muốn tu sửa lại ta sẽ để cho thương hội của gia tộc ở những nơi đó giúp đỡ nhiều hơn một chút, cả xuất tiền xuất sức đều không cần bàn.
Còn Carmi Ciro thì cười cười, tuổi hắn gần tuổi Đỗ Duy nhất nên khi nói chuyện cũng tùy ý hơn:
- Các vị đừng nhìn ta! Mặc dù bây giờ ta là quân vụ phó đại thần nhưng của cải của ta kém xa các vị! Tiền tài của ta chẳng có bao nhiêu đâu, bất quá những phương diện khác nếu Đỗ Duy ngài cần gì ta đều sẽ gắng hết sức trợ giúp.
Lời hắn nói là thật, Carmi Ciro mới nổi lên được có ba năm, của cải của hắn thực sự không thể so sánh được với hai lão gia hỏa kia, cho dù là kết thân với gia tộc lão tể tướng thì thời gian cũng vẫn rất ngắn, trong tay cũng chẳng có bao nhiêu tiền.
Đỗ Duy cười nói:
- Đương nhiên không thiếu phần trợ giúp của ngươi rồi! Carmi Ciro đại nhân… Ừm, ta cần một lời cho phép của quân đội, còn có một số chuyện nữa. Ngài phải dùng danh nghĩa quân đội thông báo tới khắp nơi… Ta không dám làm phiền mấy tên gia hỏa ở bộ chính trị, hiệu suất của đám đó quá kém, nếu giao cho chúng chỉ sợ sang năm vẫn chưa xong!
Ba người cùng nhìn Đỗ Duy:
- Rốt cuộc ngươi tính làm thế nào?
Ánh mắt Đỗ Duy lóe lên, mỉm cười nói:
- Muốn xây dựng lại Hiệp Hội kỵ sĩ đầu tiên phải gây dựng lại uy danh của nó đã! Không có danh không thể lập! Không có uy càng không thể lập! Có uy tín rồi mới có thể làm những việc khác được! Các vị, ta nói thật, về mặt tiền bạc ta không hề lo lắng. Nhưng nếu muốn lấp đầy cái động không đáy này không thể để một mình chúng ta bỏ tiền túi ra nuôi sống Hiệp Hội kỵ sĩ dược? Muốn Hiệp Hội kỵ sĩ khởi tử hồi sinh đầu tiên phải nâng uy tín của nó lên lại mới được!
- Ngươi cứ nói thẳng ra đi. Đỗ Duy, ngươi tính làm thế nào?
Khuôn mặt ba người đều đầy vẻ tín nhiệm. Họ đã hợp tác với Đỗ Duy vài lần, cả ba đều hiểu rõ hắn có rất nhiều tư tưởng kỳ diệu, hợp tác với hắn cả ba đều nhận được không ít chỗ tốt. Lần trước sản xuất khinh khí cầu cho quân đội đế quốc cả ba nhà đều kiếm được không ít rồi.
Đỗ Duy cười ha hả, vươn tay chấm vào trong chén rượu rồi viết vài chứ lên bàn.
Ba người cúi xuống nhìn, đều không khỏi ngây dại.
Còn Deron tay nắm dao nĩa, miệng còn cắn một miếng thịt trâu khi nhìn mấy chữ đó cũng ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy trên mặt bàn có vài chữ như rồng bay phượng múa, rõ ràng là: Đại hội tỷ võ đệ nhất thiên hạ!
Đám người bàn chuyện Hiệp Hội kỵ sĩ cả buổi tối, nửa đêm mới ngừng lại trở về.
Sau khi Đỗ Duy uống say được đám hộ vệ đưa về, lão Deron vốn đã ngủ gục trên bàn đột nhiên ngồi phắt dậy, ánh mắt sáng ngời, đâu còn chút vẻ xay xỉn?
Lão què Dofe khập khiễng đi tới đóng cửa lại, xoay người nhìn Deron trong phòng, lớn tiếng nói:
- Lão gia của ta ơi, nếu ngươi uống đủ rồi thi đi nghỉ đi. Ta còn phải dọn dẹp nữa chứ, giờ đã nửa đêm rồi, các ngươi không sao chứ bộ xương gì của ta thì buồn ngủ lắm rồi!
Deron cười ha hả đứng dậy nói:
- Dofe, ngươi nói xem lần này có thể thành công không?
Lão Dofe liếc ngang sang hắn:
- Mũi thương kỵ sĩ đó sao ngươi lại đưa cho tên công tước Tulip kia? Nó là thánh vật của hiệp hội đấy!
Deron bĩu môi:
- Chính vì nói là thánh vật cho nên ta mới đưa cho hắn… Ngươi nghĩ xem, chỗ này của chúng ta chỉ có hai ba người, một món đồ quý giá như vậy nếu để ở đây chúng ta lấy đâu ra sức bảo quản? Đưa cho hắn ta vẫn thấy thoải mái hơn nhiều.
Dừng một lát, hắn đột nhiên cười:
- Tên Đỗ Duy này đúng là một kẻ thú vị!
- Hừ! Ngươi động tâm rồi sao?
Dofe thản nhiên nói:
- Ở chỗ rách nát này nhiều năm như vậy, bộ xương của ngươi cũng phát ngứa rồi à?
- Coi như thế đi.
Deron lắc đầu, duỗi lưng nói:
- Ta đã như vậy bao nhiêu năm rồi, thực sự không muốn hoạt động lại nữa! Cứ ngồi ăn chờ chết như bây giờ cũng không tồi.
Vừa nói hắn vừa ngửa mặt lên trời cười ha hả, lảo đảo đi về phía phòng ngủ của mình. Trước khi đi hắn vẫn nhìn thoáng qua dòng chữ "Đại hội tỷ võ đệ nhất thiên hạ" do Đỗ Duy dùng rượu viết lên bàn…
Rượu đã khô đi nhưng vết rượu đỏ tươi vẫn còn dính trên bàn, chữ viết màu đỏ tươi…
Deron sửng sốt một hồi, khóe miệng nở nụ cười, đột nhiên vươn tay ra…
Lòng bàn tay của hắn tỏa sáng, khẽ phủi lên bàn một cái, trong nháy mắt dòng chữ đó đã biến mất, không còn chút dấu vết!
Hắn xoay người lại, khoát tay áo cười ha hả:
- Mau ngủ đi, Dofe thân ái, ngày mai sẽ nhiều việc đấy! Ngày mai người của các gia tộc sẽ tới lấy hết đồ trong kho đi… Việc này tốn sức lắm đấy.
Lão Dofe đưa mắt nhìn Deron đi về phía cửa, lại nhìn sắc trời bên ngoài một chút, đột nhiên nhỏ giọng than một câu:
- Đại hội tỷ võ đệ nhất thiên hạ… Hừ, thú vị!
Buổi sáng hôm sau, quân đội đế quốc dùng phương thức báo cáo khẩn cấp của quân đội, vô số kỵ binh cưỡi khoái mã ra khỏi đế đô, đi khắp bốn phương tám hướng!
Nhiệm vụ của bọn họ đều là gửi một thông báo tới các nơi sau đó lại từ nơi đóng quân của quân đội dùng khoái mã gửi tới các địa phương!
Nội dung của thông báo này là:
- Để xây dựng lại cơn gió thượng võ trên khắp đế quốc! Quyết định ba tháng sau cũng là ngày thứ hai sau năm mới, đế đô sẽ mở "đại hội tỷ võ đệ nhất thiên hạ" để phát huy làn gió thượng võ mạnh mẽ trên Roland đại lục! Phàm là võ giả tự tin với bản thân mình đều có thẻ tới tổng bộ Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục tại đế đô sớm mười ngày để đăng ký!
Lần đại hội này, người chiến thắng sẽ được Nhiếp Chính vương điện hạ tự mình ban cho danh hiệu dũng sĩ đệ nhất đại lục, ban cho chức đoàn trưởng kỵ sĩ đoàn thanh kiếm Roland! Ban cho một bộ áo giáp vàng kỵ sĩ, mười vạn kim tệ!
Đồng thời năm mươi người đứng đầu đều có thể trúng cử vào hàng ngũ của kỵ sĩ đoàn thanh kiếm Roland! Mỗi người được ban một bộ giáp bạc kỵ sĩ, một vạn kim tệ!
Những người khác đều có cơ hội lựa chọn gia nhập quân đoàn chủ chiến của đế quốc!
Những người được họn vào kỵ sĩ đoàn thanh kiếm Roland phải tuyên thệ thuần phục Hiệp Hội kỵ sĩ, trở thành người thủ hộ cho cây thương Ronkinus!
Thông báo này nhanh chóng truyền khắp đại lục.
Có thể tưởng tượng được tin tức kia truyền nhanh tới mức nào, nó như một cơn gió quét khắp Roland đại lục tạo nên một đợt thủy triều!